Quỷ Dị Khôi Phục: Ta Có Thể Hóa Thân Đại Yêu (Bản Dịch)

Chương 812 - Chương 813: Vô Đề

Chương 813: Vô Đề Chương 813: Vô ĐềChương 813: Vô Đề

Chương 813: Vô Đề

"Nhanh lên!"

Lần này, nhiều người không thể chờ đợi được nữa, thế hệ trẻ của các thế lực lớn đồng loạt xuống sân.

Đây chỉ là vùng ngoại vi, các cao thủ cấp Vương chưa ra tay, chỉ vừa đi vừa quan sát tứ phía, loại trừ một số mối uy hiếp tiềm ẩn.

"Không đúng, bên đó có chuyện gì vậy?" Lúc này, bên cạnh Giang Thần, Tần Quảng Vương kêu lên một tiếng.

Mọi người quay đầu nhìn lại, liền phát hiện một thanh niên mặc áo tế lễ trắng, có lẽ là cao thủ trẻ tuổi của tổ chức Giáo Đình, trên lưng hắn nằm một Thần Phách hình người đầu dê, làn da không ngừng chảy máu đen đỏ kỳ dị.

Thần Phách miệng phát ra tiếng kêu gào thảm thiết, nghe mà cảm thấy rất khó chịu.

Thanh niên thì không ngừng kêu thảm, cầu cứu.

"Hắn vừa rồi hình như đã mắng chửi Thân Phách đại diện cho Cổ Thần đó!" Một người đứng gần mở miệng.

"Đúng vậy, ta cũng thấy, hắn đã làm Thần Phách đó nổi giận, ánh mắt của đối phương liền thay đổi ngay lập tức, không còn ngốc trệ như trước mà thêm vào đó là hận ý mãnh liệt."

"Xem ra người trước đã nói đúng, tuyệt đối không được làm Thần Phách nổi giận!"

Giang Thần cũng đầy hứng thú nhìn qua.

Hắn phát hiện, cao thủ trẻ tuổi của Giáo Đình này thực lực không tệ, là một Bán Vương, nhưng trước Thần Phách cùng cấp đang phẫn nộ, lại không có chút sức chống cự.

"Đồ hen hạ, dừng tay!"

"Dám làm hại tế lễ của Giáo Đình ta, đáng chết!"

Rất nhanh có cao thủ của Giáo Đình ra tay, một Hồng Y Giáo Chủ xuất hiện phía sau thanh niên, một tay bắt lấy, chứa đựng sức mạnh kinh khủng, trực tiếp nghiền nát Thần Phách hình người đầu dê.

Tuy nhiên, cao thủ trẻ tuổi của Giáo Đình vẫn không ngừng kêu thảm.

Mọi người đều thấy, trên lưng hắn vĩnh viễn để lại dấu ấn của đầu dê, máu chảy đầm đìa, khó mà khôi phục.

"Đừng sợ, Chúa sẽ bảo hộ ngươi."

Hồng Y Giáo Chủ niệm một đoạn chú cầu nguyện, tay phát ra ánh sáng trắng, chạm vào dấu ấn. Ngay lập tức, sắc mặt hắn trở nên tram xuống.

Đầu dê kia lại không thể xóa đi.

"Đừng phí sức nữa, Thần Phách bị làm nhục sẽ lấy mạng mình để để lại lời nguyền vĩnh viễn, trừ khi cao thủ mạnh hơn can thiệp, nếu không không thể giải trừ được."

Một vị Vương của Tổ Chức Thánh Đồ nhàn nhạt nói, không khó nhận ra trong giọng nói có phần hả he.

Hồng Y Giáo Chủ quay đầu nhìn vị Vương này một cái, hừ lạnh một tiếng, tát bay thanh niên tế lễ mặc áo trắng.

"Ngu xuẩn! Ai cho ngươi mắng Thần Phách?"

Cảnh tượng này, làm nhiều người rùng mình.

Họ không ngờ rằng, mắng Thần Phách lại mang đến hậu quả nghiêm trọng như vậy.

"Đừng sợ, sau khi gọi ra Thần Phách, chỉ cân không nói nhiều, trực tiếp ra tay nghiền nát nó là sẽ không có vấn đề gì."

"Đúng vậy, trong tư liệu trước đây cũng có ghi chép, ngay cả khi giết Thần Phách cũng không làm nó nổi giận, trừ khi ngươi nhận ra nó là tín đồ của Cổ Thần nào đó rồi mắng chửi nó."

"Không nói nhiều thì sẽ không sao."

Một số cao thủ có kinh nghiệm mở miệng, an ủi thế hệ trẻ của phe mình.

Nghe thấy những lời này, một số thanh niên mới dám tiếp tục ra tay, lần này, họ thậm chí không dám nói chuyện với nhau, chỉ lo ra tay.

Giang Thần thấy vậy thì lộ ra vẻ mặt đăm chiêu.

Thế hệ trẻ dường như đã có kinh nghiệm, trật tự mà gọi ra, giết chết Thân Phách, thu hoạch rất khá.

Thấy vậy, các cao thủ cấp Vương của các thế lực lớn cũng yên tâm, tăng tốc bước tiến.

Đi một đoạn không ngắn, xung quanh mộ bia càng ngày càng thưa thớt, âm khí trên đó lại càng nặng.

"Gần đến rồi, đây chính là mộ của cấp Vương!"

"Sao không thấy một cao thủ nào của Tổ Chức Chúng Thần?”

"Đúng vậy, sâu trong thung lũng vẫn có tiếng gõ, dường như họ chưa hoàn toàn từ bỏ Thần Linh Cốc, nhưng những người canh giữ lại để chúng ta cướp đoạt Thần Phách mà không ngăn cản?"

"Thật kỳ lại"

Một nhóm cao thủ cấp Vương lộ vẻ nghỉ hoặc. Có người còn muốn nói gì đó, thì một luồng khí tức cấp Vương lạ lam đột nhiên xuất hiện, thu hút sự chú ý của mọi người.

Ánh mắt nhìn qua, phát hiện là một Vương của Tổ Chức Thánh Đồ ra tay, trước mặt hắn mộ bia phủ đầy Vương huyết, một quái vật gân như hoàn toàn mất đi hình người, từ dưới đất chậm rãi bò ra.

Toàn thân nó mọc đầy thịt, mặt chảy mủ xanh, miệng không ngừng phát ra tiếng "chac chậc" quái dị, sau khi bò ra hoàn toàn, mọi người còn thấy, nửa thân dưới của nó đã thành một bãi thịt nát, phát ra mùi hôi thối khó chịu.

Thần Phách huyết nhục như bùn này, trên thân dần bùng nổ ra một luồng khí tức mạnh mẽ, hỗn tạp, kỳ dị, hư ảo, không thể chạm vào, cao cao tại thượng...

Khuôn mặt không chút biểu cảm của nó, phảng phất như đang đồng thời nhìn chằm chằm tất cả mọi người.

Từng vị Vương, thân thể đều cứng lại trong chốc lát.

"Đây là... tín đồ của Mộng Cảnh Chúa Tể?"

"Ta từng chiến đấu với cao thủ của Tổ Chức Chúng Thần này, nhưng lúc còn sống họ dường như không có khí tức đáng sợ như vậy!"

"Tín đồ của Mộng Cảnh Chúa Tể Thrall Burg rất đặc biệt, họ coi nhân gian là mộng cảnh của thần, và tin rằng sau khi chết sẽ rơi vào một ác mộng vĩnh viễn không thể tỉnh lại."
Bình Luận (0)
Comment