Quỷ Dị Khôi Phục: Ta Có Thể Hóa Thân Đại Yêu (Bản Dịch)

Chương 83 - Chương 83: Tôn Tỷ, Trương Sách Nguy Cơ!

Chương 83: Tôn tỷ, Trương Sách Nguy Cơ! Chương 83: Tôn tỷ, Trương Sách Nguy Cơ!Chương 83: Tôn tỷ, Trương Sách Nguy Cơ!

Nàng cắn chặt môi, có chút không dám đối diện với thiếu niên trước mắt.

Hắn gọi ta là Tiểu Dương Thiền, đã không muốn diễn nữa phải không? Bắt đầu chuẩn bị theo đuổi chính diện...

Nhưng nhưng mà... ta là bạn thân nhất của Lâm Ấu Vi mà! Làm sao ta có thể cướp người yêu thích của nàng?

Giờ khắc này, nội tâm của Dương Thiền thiên nhân giao chiến.

Giang Thần kinh ngạc nhìn nữ nhân này.

Con mẹ nó!

Nàng sẽ không tin thật chứ?

Những lời vừa rồi của mình, rõ ràng là đánh rắm a. Dù sao chính mình cũng không thể nói, ta đây còn chưa bạo phát thực lực chân chính đâu, ở trước thực lực tuyệt đối, tất cả âm mưu quỷ kế đều là cặn bã.

Giang Thần phức tạp nhìn Dương Thiền một cái.

Nha đầu này, khi thì tâm trí như yêu, khi thì đầu óc chập mạch, chỉ sợ là trong kiếp sống nhiều năm khu quỷ bị tổn thương đến đầu óc a.

Hắn vươn tay võ võ bả vai đối phương, ném cho nàng một ánh mắt khích lệ, xoay người rời đi.

Dương Thiền ngẩn ngơ.

Sau khi suy nghĩ cẩn thận, mặt của nàng trực tiếp đỏ đến tận lỗ tai.

Chúa ơi!

Hắn đây là đang cổ vũ ta, muốn phá vỡ thành kiến thế tục, cố gắng truy tìm Tình yêu của mình sao?

Nghĩ hay lắm, ta sẽ không phản bội Vi ViI

Dương Thiền kiên định lại tâm trí, rầm rì, không biết đang lẩm bẩm cái gì.

Phía sau nàng, Trần Tuyết nghe nói như thế quá sợ hãi.

Phản bội?

Vi Vi?

Xem ra Giang Thần quả nhiên không có nói lung tung, Dương Thiền thật sự có sở thích này!

Tê - -

Trần Tuyết nhịn không được hít vào một hơi khí lạnh, đi nhanh vài bước đuổi theo Giang Thần, đem Dương Thiền bỏ lại phía sau, tuy rằng mình tôn trọng quan điểm tình yêu của đối phương, nhưng trong hành lang tối như vậy, nếu nàng đột nhiên nổi thú tính với mình thì làm sao bây giờ?...

Ký túc xá nữ sinh, lầu bốn, nơi này đã sớm không có điện, trong hành lang rất tối tăm, chỉ có mỗi cách ba phòng ngủ có một con đường thoát nạn khẩn cấp phát ra ánh sáng mờ ảo.

Hành lang ngoài cùng bên trái, một người trung niên cầm một tờ giấy, mặt dán ở góc tường, lặng lẽ quan sát WC tối đen như mực.

Hắn tên là Trương Sách, sau khi Lưu Khai đi xuống ngăn trở Ác Quỷ đỉnh tiêm, hắn cùng đồng đội cũng bắt đầu rút lui.

Lúc đi qua lầu bốn, Trương Sách cảm thấy bị người ta vỗ một cái, nhét một tờ giấy vào tay, hắn quay đầu thì phát hiện một nữ nhân tóc tai bù xù chạy đi rất nhanh ở trong trong hành lang.

Lúc ấy, Trương Sách không biết vì sao lại đuổi theo.

Hắn dường như hoàn toàn đã quên nhiệm vụ bây giờ của mình không phải xử lý quỷ, mà là khẩn cấp rút lui khỏi tòa nhà này!

"Oán khí bên trong rất nặng, ít nhất là Ác Quỷ thượng đẳng, sao Tôn tỷ còn chưa tới?" Trương Sách lẩm bẩm, mặt lộ vẻ lo âu.

"Chúng ta liên thủ, đánh lén bất ngờ có thể nhanh chóng giải quyết nó trong toilet, nếu để nó chạy ra ngoài, muốn đuổi kịp sẽ rất khó khăn."

Mắt Trương Sách lộ vẻ suy tư, không ngừng bày ra cách xử lý con quỷ này, dường như hoàn toàn quên mất tình cảnh của mình.

Tờ giấy trên tay Trương Sách kia tràn đầy vết máu, một tia hắc khí không ngừng bị hắn hít vào xoang mũi, hô hấp dần nặng thêm.

"Nếu không mình lên trước, Tôn tỷ nghe thấy động tĩnh nhất định sẽ chạy tới!"

Kế hoạch của Trương Sách cũng trở nên càng ngày càng cấp tiến, thân thể hơi hơi cong lên, như là chuẩn bị ra tay.

Lúc này, trong bóng tối, một cánh †ay tuyết trắng gây yếu vươn ra, vỗ một cái vào bả vai Trương Sách.

"Ai!?" Trương Sách giật mình, phản ứng rất nhanh, đột nhiên nhào tới, xoay người, một đao chém vào trong bóng tối.

"Nói nhỏ thôi, là ta!" Nữ tử hạ giọng hét lên.

Trương Sách sửng sốt, dừng công kích, mặt lộ vẻ vui mừng: "Thật tốt quá, sao ngươi giờ mới đến, ta phát hiện một con Ác Quỷ thượng đẳng, đã nhìn chằm chằm nó nửa ngày rồi, lát nữa chúng ta..."

Trong bóng tối, nữ tử trung niên đi ra, sắc mặt cổ quái nhìn Trương Sách: "Tiểu tử, ngươi điên rồi sao?

'Quỷ trong tòa nhà này ngay cả lão đại cũng cảm thấy khó giải quyết, bây giờ hắn không ở đây, chúng ta đụng phải chỉ có mất mạng!"

Nghe nói như vậy, Trương Sách ngẩn ngơ, kinh ngạc xuất thần một hồi lâu.

Tiếp theo hắn đột nhiên trừng lớn mắt, nhớ tới trước đó phát sinh tất cả, cảm giác lông tơ toàn thân đều dựng lên.

"Ta... Ta vừa mới bị mê hoặc?'

Ác Quỷ thật kinh khủng!

"Đi mau" Tôn tỷ kiêng ky liếc mắt nhìn WC, bên trong truyền đến tiếng cười mơ hồ của nữ nhân, hai người vội vàng rời xa nơi này, chạy đến đầu cầu thang.

"Không đúng, Tôn tỷ, không phải chúng ta muốn xuống lầu sao?" Trương Sách sửng sốt.

Tôn tỷ sắc mặt khó coi nhìn lướt qua dưới lầu: "Vừa rồi lúc tỷ sắp đến lầu ba, nghe được trong hành lang có một giọng nói cổ quái của một nữ tử đang gọi cái tên nào đó, chúng ta bị chặn rồi, lầu ba cũng có quỷ!"

'Bây giờ chỉ có thể lên tâng cao hơn tìm một phòng ngủ trốn đi, câu nguyện lão đại có thể lên cứu chúng ta. '
Bình Luận (0)
Comment