Chương 1693: Đại T¡ Thủ
Chương 1693: Đại T¡ ThủChương 1693: Đại T¡ Thủ
Chương 1693: Đại Tỉ Thủ
Chu Tiểu Miêu huyễn hóa ra quả cầu lưu ly của Thực Phù, nàng nhìn một chút rồi nói:
- Hai vạn một trăm chín mươi chín con.
Khóe miệng Chu Phàm giật giật, nhanh như vậy đã gom được nhiều vậy rồi à, nếu không phải hắn một phát có được năm mươi vạn con sâu xám lớn, vậy uy nghiêm ở đâu.
- Chỗ ngươi có công pháp Thể Lực Đoạn Cửu Điền Cửu Hang, đúng không?
Chu Phàm hỏi.
Chu Tiểu Miêu đương nhiên là có, nàng vừa hoàn thành một vụ sinh ý lớn, đối với tiểu sinh nhỏ như Thể Lực Đoạn thì không quá bận tâm, nàng nhìn Thực Phù nói:
- Cần hai vạn con sâu xám lớn, không chỉ là công pháp Thể Lực Đoạn đỉnh cấp, cả đan dược tương ứng của môn công pháp này, cũng cho ngươi.
- Hai vạn con sâu xám lớn, giá này quá đắt.
Lời này của Chu Phàm nói vô cùng thuận miệng.
- Không cần thì thôi.
Chu Tiểu Miêu lạnh lùng nói:
- Tên hậu bối chó ngươi có mấy chục vạn sâu xám lớn, không ngờ vẫn muốn cò kè mặc cả một chút sâu xám lớn với ta à?
- Kiếm sâu xám lớn nào có dễ dàng như ngươi nói?
Chu Phàm kêu oan.
Chu Tiểu Miêu nhìn Chu Phàm với vẻ khinh bỉ, con chó này làm gì mà không dễ dàng? Rõ ràng là không làm gì cả, lại có được năm mươi vạn sâu xám lớn!
Chu Tiểu Miêu bất kể là như thế nào cũng không chịu nhả ra đổi giá, Chu Phàm cũng lười chẳng muốn nói nhiều, hắn nhìn Thực Phù.
Thực Phù khẽ gật đầu, tỏ vẻ có thể.
- Được, vậy giá này đi.
Chu Phàm gật đầu đáp ứng.
- Lấy sâu xám lớn trong quả cầu lưu ly của ngươi hay là của tiểu gia hỏa?
Chu Tiểu Miêu lại hỏi.
- Có gì khác nhau đâu, lấy của ta.
Chu Phàm cười nói. Thực Phù cũng không có ý kiến, nói chung sâu xám lớn trong hai quả cầu lưu ly Chu Phàm muốn dùng thì dùng.
Chu Tiểu Miêu từ trong quả cầu lưu ly của Chu Phàm lấy đi hai vạn con sâu xám lớn, sau đó từ trong sương mù lấy ra một cái hộp đưa cho Chu Phàm.
Bên trong chính là công pháp và đan dược Thể Lực Đoạn được giao dịch, Chu Phàm mở nhìn, sau khi xác nhận là đúng, cười cười đưa cho Thực Phù.
Có được công pháp và đan dược Thể Lực Đoạn cho Thực Phù, Chu Phàm nhìn ba mươi lăm vạn con sâu xám lớn trong quả cầu lưu ly bồng bênh trên không trung của mình, hắn có chút thấy mà thèm, nhiều sâu xám lớn như vậy, nếu dùng để câu cá ở mặt sông chỗ này, có thể câu mười lần.
Nhưng hắn cũng chỉ là nghĩ mà thôi, đây chính là chuẩn bị cho tiến vào Đạo cảnh, thậm chí ba mươi lăm vạn con sâu xám lớn cũng chưa chắc đã đủ.
Làm xong việc này, Chu Phàm xoay người nghiêm túc tu luyện, Thực Phù cũng vậy.
Chỉ còn Chu Tiểu Miêu ngồi một mình, nàng lấy ra một cái dây câu, dùng Hồn Ngư xấu xí trong sông để thả diều.
Trời còn chưa sáng, ngoài cửa đã có người đến lay tỉnh Chu Phàm, khiến Chu Phàm rời khỏi Khôi Hà Không Gian trước, sau khi hắn tỉnh lại ừm một tiếng, người ngoài cửa mới rời đi.
Tiểu cẩu đang ngủ trong góc, Tiểu Quyển tựa vào đầu nó ngáy o o.
Các Tiểu Tiểu Quyển thì ngược lại đang tuần tra qua lại.
Chu Phàm thấy vậy lắc đầu, hắn trước tiên thực hóa Luyện Khí Tinh Ngọc màu vàng, cất đi, hắn xuống giường, tiểu cẩu nhạy bén mở mắt ra, sau đó từ dưới đất đứng lên, lắc lắc đầu hất Tiểu Quyển xuống.
Tiểu Quyển lăn một vòng trên mặt đất, lại cuốn người tiếp tục ngủ, căn bản không tỉnh.
Tiểu cẩu đi tới vẫy đuôi với Chu Phàm, phát ra tiếng hừ hừ.
Chu Phàm nhìn tiểu cẩu dưới chân, thâm nghĩ con chó này tốt xấu gì cũng là một tu sĩ đỉnh cấp, vẫy đuôi lấy lòng với hắn như vậy, khiến hắn cảm thấy trong lòng có chút khác thường.
Trong lòng hắn đột nhiên hiện lên một nghi hoặc, đó chính là vì sao nó lại biết hắn cần giết quái quyệt để đạt được sâu xám lớn?
Cho dù là có ký ức của Lão Huynh, cũng không thể biết được, Lão Huynh cùng lắm chỉ biết hắn thích kích sát quái quyệt mà thôi.
Chẳng lẽ con chó này và thuyền thật sự tồn tại quan hệ nào đó như lúc trước hắn suy đoán à?
Nhưng nghĩ thì nghĩ như vậy, Chu Phàm không thể làm nhiều xác nhân hơn, cho dù con chó này thật sự biết mở miệng nói chuyện, Chu Phàm cũng không thể hỏi nó loại vấn đề này.
Phàm là chuyện dính dáng tới thuyền, nếu ở ngoại giới nói ra, sẽ bị thuyên gạt bỏ, đây là điêu Vụ từng cường điệu với hắn.
Chu Phàm rửa mặt một chút, ở trong ti phủ lĩnh một phần bữa sáng, chia một chút cho tiểu cẩu, vê phần Tiểu Quyển thì trở lại thân thể của Chu Phàm, trừ chân gà chân vịt ra, nàng không cảm thấy hứng thú với thứ khác.
Nhưng vào lúc như hiện tại, đừng nói là chân gà chân vịt, đồ ăn cũng chỉ có mấy nơi như Nghi Loan Ti có thể cung cấp.
Bên ngoài khẳng định vẫn có không ít người đói bụng, cho dù quan gia sớm có chuẩn bị, sẽ cùng các thế gia phát cháo cho nạn dân, nhưng toàn bộ Cao Tượng Thành đều hủy rồi, lương thực khẳng định là không đủ.
Nhớ tới tình cảnh hiện tại của Cao Tượng Thành, tâm tình của Chu Phàm biến thành có chút trâm trọng, hắn vội vàng ăn xong, ra ngoài hỗ trợ.