Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1026 - Chương 1712: Ngọc Bội Tiểu Cẩu

Chương 1712: Ngọc bội tiểu cẩu Chương 1712: Ngọc bội tiểu cẩuChương 1712: Ngọc bội tiểu cẩu

Chuong 1712: Ngoc boi tieu cau

- Không có gì, chỉ thấy các ngươi Chu gia không khỏi quá đáng thương, không ngờ bi cừu địch đuổi tận giết tuyệt đến loại trình độ này.

Chu Tiểu Miêu lạnh giọng cười khẩy nói.

- Hoa nở thì phải tàn, cho dù lão Chu gia chúng ta đáng thương, ngươi không đồng tình thì thôi, không cần thiết phải âm dương quái khí như vậy, tổ tiên Chu gia cũng không có thù với ngươi.

Chu Phàm hừ một tiếng nói.

Chu Tiểu Miêu lạnh lùng liếc một cái Chu Phàm nói:

- Ngươi nói không có thù?

- Chẳng lẽ thật sự có cừu oán à?

Chu Phàm hơi sửng sốt nói.

Không thể một người dẫn dắt trên thuyền, thật sự đều có thù lớn với tổ tiên Chu gia hắn chứ, thế không khỏi quá khéo rồi.

- Có rất nhiều chuyện ta quên rồi, nói không chừng tổ tiên Chu gia các ngươi từng đắc tội với ta, nếu chờ ta ra ngoài khôi phục ký ức, phát hiện đúng là như vậy, khẳng định sẽ chém tận giết tuyệt trên dưới Chu gia các ngươi.

Chu Tiểu Miêu cười lạnh nói.

- Có thể khéo như vậy sao?

Chu Phàm cười gượng một tiếng nói.

Cho dù là thật, ngươi có thể thoát được đã rồi nói sau! Chu Phàm lại oán thầm một câu ở trong lòng.

- Ngươi có muốn ta giúp ngươi không?

Chu Tiểu Miêu hỏi.

- Giúp ta như thế nào?

Chu Phàm có chút kinh ngạc hỏi.

- Ngươi trao đổi với thuyên, mang ngọc bội tổ truyền của ngươi vào, ta xem cho ngươi một chút, đến lúc đó cho dù không nhìn ra đối phương dùng thủ đoạn gì để tìm người của Chu gia các ngươi, nhưng ta muốn phục chế một khí cụ có công năng tương tự với ngọc bội đó, vấn đề cũng không lớn.

Khi Chu Tiểu Miêu nói chuyện liền nhìn Thực Phù.

- Biện pháp hay. Hai mắt Chu Phàm sáng lên, nếu là như vậy, hắn không cần lo lắng vấn đề an toàn sau khi Thực Phù tiến vào Đạo cảnh.

- Ngươi cần bao nhiêu con sâu xám lớn?

Chu Phàm lại vẻ mặt cảnh giác nói, Chu Tiểu Miêu đương nhiên sẽ không giúp bọn họ không công.

Nhưng có thể giải quyết vấn đề này, đối với Chu Phàm mà nói, cho dù trả giá nhiều tới mấy cũng nguyện ý.

- Ba ngàn con sâu xám lớn.

Chu Tiểu Miêu trầm ngâm một chút nói.

Ba ngàn con sâu xám lớn. .. Trong lòng Chu Phàm hơi ngẩn ra, cái giá này đúng là rẻ hơn hắn nghĩ.

- Không được à?

Chu Tiểu Miêu thấy Chu Phàm không mở miệng, nàng nhíu mày chán ghét nói:

- Vậy hai ngàn con sâu xám lớn thôi.

Ta vốn cảm thấy đã đủ rẻ rồi, chưa mở miệng, sao nàng lại tự hạ giá... Trong lòng Chu Phàm càng lúc càng hoài nghi, hắn cảm thấy chuyện này thực sự quá kỳ quái, hắn nhìn Chu Tiểu Miêu thăm dò:

- Một ngàn con sâu xám lớn.

- Một ngàn con sâu xám lớn?

Chu Tiểu Miêu tức giận nói:

- Tên hậu bối chó ngươi đừng có được một tấc lại muốn tiến một thước, hai ngàn con sâu xám lớn, một con cũng không giảm, bằng không tự ngươi nghĩ biện pháp đi.

- Hai ngàn con sâu xám lớn thì hai ngàn con sâu xám lớn.

Chu Phàm cười gượng một tiếng nói:

- Ta vẫn chưa hỏi thuyền, nếu thuyền không chịu, chúng ta ở đây nói những cái này cũng có ích lợi gì?

Chu Phàm hỏi thuyên.

Nhưng trong lòng hắn lại đang suy nghĩ, hai ngàn con sâu xám lớn thật sự quá rẻ, hắn hoài nghi việc này có âm mưu.

Kết hợp với Chu Tiểu Miêu chậm chạp không yêu cầu phụ thân, chẳng lẽ Chu Tiểu Miêu muốn mượn cơ hội này động tay động chân trên ngọc bội của ta? Về phần thứ nàng hỗ trợ luyện chế, vậy xem như là trong phạm vi giao dịch, chắc không thể động tay động chân.

Thuyền rất nhanh có đáp lại, dưới sương mù ngưng tụ, Chu Phàm lấy được khối thanh ngọc bội đó. Chu Tiểu Miêu nhìn thanh ngọc bội trong tay Chu Phàm, nói:

- Xem ra thuyền thật sự rất coi trọng ngươi, không ngờ loại chuyện này mà lão thất phu cũng nguyện ý giúp ngươi, đưa ngọc bội cho ta đi.

- Trước tiên đừng gấp, đây chính là ngọc bội tổ truyền của Chu gia, ngươi thề với thuyền là bảo đảm không làm hỏng, không thể động tay chân gì ở bên trên.

Chu Phàm nắm chặt thanh ngọc bội chậm rãi nói.

- Ngươi hoài nghi ta à?

Sắc mặt Chu Tiểu Miêu lập tức lạnh lùng.

- Không phải hoài nghi ngươi, ta luôn duy trì thái độ cẩn thận với những người dẫn dắt các ngươi, dẫu sao quan hệ của chúng ta chỉ là bình thường, nếu ngươi không muốn động tay động chân trên chuyện này, việc gì phải sợ lập lời thê?

Chu Phàm bình tĩnh nói.

- Nói vẫn rất có lý.

Chu Tiểu Miêu cười lạnh nói:

- Được, ngươi đã không tin ta, vậy ta sẽ tăng giá một chút, ta muốn bốn ngàn con sâu xám lớn, mới bằng lòng thề, hai ngàn con sâu xám lớn trong đó, coi như là cái giá của không tin ta, nếu ngươi phản đối, vậy việc này ta lười chẳng muốn quản nữa.

- Đương nhiên, nếu ngươi không cần ta thề, vẫn là giá hai ngàn con sâu xám lớn.

Chu Phàm trầm mặc nhìn Chu Tiểu Miêu, hắn mở miệng nói:

- Bốn ngàn con sâu xám lớn thì bốn ngàn con sâu xám lớn, ngươi thê đi.

Hắn coi như là bỏ tiên ra mua an tâm, bằng không nếu Chu Tiểu Miêu động tay động chân trên ngọc bội, sử dụng khi phụ thân, vậy ngọc bội chính là hủy.
Bình Luận (0)
Comment