Chương 1734: Không Chuyển Đồng (2)
Chương 1734: Không Chuyển Đồng (2)Chương 1734: Không Chuyển Đồng (2)
Chương 1734: Không Chuyển Đồng (2)
Vẫn ở Nhân Tước Sơn, điều này khiến hắn có chút bất ngờ.
Đinh Phi Hàn đã chạy vê thương đội của mình, nói với bọn thương đội gặp phải Không Chuyển Đồng.
Nữ tử cao lớn và ba đồng bạn cũng mặt mày lo lắng thương lượng.
Chu Phàm đơn độc một mình, nhíu mày suy tư, hiện tại hắn chỉ hi vọng vận rủi của mình không phát tác, nếu không bị Không Chuyển Đồng truyền tống đến bên cạnh một con quái quyệt không thể biết cấp, vậy hắn rất khó có thể sống sót.
Bên thương đội phát ra từng đợt tiếng xôn xao, khi biết bị Không Chuyển Đồng nhằm vào, khủng hoảng là chuyện khó tránh khỏi.
Chu Phàm không để ý đến những cái này, hắn chỉ lạnh lùng nhìn chung quanh, lần thứ hai dịch chuyển cho dù vẫn ở Nhân Tước Sơn, cũng sẽ không thoải mái như đêm qua.
- Không có cách nào có thể đào thoát à?
Toàn thân nam tử trẻ tuổi run rẩy hỏi, hắn vẫn không muốn chất.
- Chỉ có thể đến khi Không Chuyển Đồng từ bỏ mới thôi.
Nữ tử cao lớn trầm giọng nói.
Sự hỗn loạn trong thương đội kéo dài một lúc, mới được bình ổn, Đinh Phi Hàn dẫn theo Dương quản sự đi tới, bọn họ nhìn thấy Chu Phàm và đội võ giả do nữ tử cao lớn cầm đầu vẫn còn, nhìn nhau một cái, vẫn là Đinh Phi Hàn ôm quyền nói:
- Bỉ nhân Đinh Phi Hàn, đây là Dương quản sự.
- Xin hỏi cao tính đại danh của hai vị?
Đinh Phi Hàn nhìn về phía là Chu Phàm và nữ tử cao lớn, trong mắt hắn, cũng chỉ có thực lực của nữ tử cao lớn và Chu Phàm là có thể đáng để hắn coi trọng.
Hắn tự nhận chút nhãn lực này là vẫn phải có.
- Lôi Xuân Sơn.
Nữ tử cao lớn trả lời.
- Triệu Bá Thiên.
Chu Phàm cũng nói, ra ngoài hành tẩu giang hồ tốt nhất đừng nói tên thật.
Nhất là những gì tình cảnh như vậy.
- Lôi cô nương, Triệu huynh, hiện tại là tình huống gì, ta nghĩ các ngươi cũng có thể biết rồi, chúng ta bị Không Chuyển Đồng nhằm vào, lần ít, thứ hai đều bị dịch chuyển đến chỗ giống nhau, nhưng mấy lần tiếp theo chưa chắc đã là ở đây, vào lúc thế này, thương đội chúng ta muốn hợp tác với chư vị vượt qua khó khăn. Sắc mặt Đinh Phi Hàn nghiêm túc nói.
Đã không thể tránh được sự dịch chuyển của Không Chuyển Đồng, còn không bằng hợp tác, đoàn kết tất cả lực lượng có thể đoàn kết.
- Được được được, chúng ta hợp tác.
Nam tử trẻ tuổi vui vẻ nói, thương đội có nhiều võ giả như vậy, thực lực hiển nhiên không kém.
Lôi Xuân Sơn thản nhiên liếc nam tử trẻ tuổi một cái, nam tử trẻ tuổi lập tức hiểu mình phạm kiêng kị, ngậm miệng lại, hắn không phải là thủ lĩnh của tiểu đội võ giả này.
Lôi Xuân Sơn không vội trả lời, nàng nhìn Chu Phàm, muốn xem Chu Phàm nói thế nào.
Lôi Xuân Sơn quanh năm đi trong hoang dã cũng có nhãn quang sắc bén, nàng có thể nhìn ra độc hành giả tên là Triệu Bá Thiên rất không đơn giản.
- Hợp tác thì không có vấn đề, nhưng hợp tác tới trình độ nào, ta cho rằng vẫn phải nói rõ ràng, để tránh kết quả đoàn người biến thành không thoải mái.
Chu Phàm trầm ngâm một chút nói.
- Gặp phải nan đề có thể đối phó, chúng ta liên thủ xử lý, nếu quá nguy hiểm, vậy các vị cứ tùy ý.
Đinh Phi Hàn sớm đã nghĩ tới rồi.
Ý của Đinh Phi Hàn rất đơn giản, đây là một liên minh rời rạc lợi dụng lẫn nhau, nếu tai vạ đến nơi ai dựa vào bản sự của người nấy mà bỏ chạy.
Dẫu sao bọn họ lúc trước không quen biết nhau, không thể nguyện ý yên tâm đưa lưng cho đối phương, hợp tác rời rạc ba phương đều có thể có thể chấp nhận được, nếu là quan hệ hợp tác quá khắc nghiệt, sợ rằng không ai sẽ đồng ý.
- Vậy ta không có vấn đề.
Chu Phàm nói, phương án Đinh Phi Hàn nói chính hợp ý hắn.
Hợp tác rời rạc vừa có thể cho Chu Phàm mượn lực lượng của bọn họ, ở thời điểm mấu chốt cũng sẽ không khiến bọn họ liên lụy hắn, đối với hắn mà nói, cũng là phương thức hợp tác duy nhất có thể chấp nhận được.
Cho dù thực lực của tiểu đội võ giả và thương đội có thể không bằng hắn, nhưng hiểu biết của thương đội và tiểu đội võ giả đối với hoang dã cùng với ưu thế trên nhân số của bọn họ, vẫn có thể mang tới trợ giúp nhất định đối với hắn, đây cũng là nguyên nhân Chu Phàm nguyện ý hợp tác.
- Ta cũng đồng ý.
Lôi Xuân Sơn mở miệng nói.
- Vậy hai vị đều đồng ý, hiện tại chúng ta cần phải làm rõ là chúng ta đang ở đâu? Đinh Phi Hàn thở phao nói:
- Có điều ta nghĩ chúng ta chắc vẫn ở trong Nhân Tước Sơn, các ngươi cho rằng nên làm như thế nào?
- Nếu đây là Nhân Tước Sơn, Lôi cô nương có thể nhận ra đây là sơn đạo nào không?
Chu Phàm hỏi.
Lúc trước Lôi Xuân Sơn nói bọn họ ở sơn đạo thứ ba, hiện tại nói không chừng Lôi Xuân Sơn cũng có thể nhận ra.
- Trước tiên cứ đi tới đã, ta phải nhìn thấy vật dấu hiệu quen thuộc mới có thể xác nhận.
Lôi Xuân Sơn lắc đầu nói.
Mọi người lập tức khởi hành.