Chương 1778: Thần An Thất Cước Trùng và khí linh (2)
Chương 1778: Thần An Thất Cước Trùng và khí linh (2)Chương 1778: Thần An Thất Cước Trùng và khí linh (2)
Chương 1778: Thần An Thất Cước Trùng và khí linh (2)
Đối với lựa chọn của Chu Phàm, Chu Tiểu Miêu không cảm thấy bất ngờ, nàng lại vươn tay lấy đi ba vạn con sâu xám lớn trong quả cầu lưu ly bông bềnh trên không trung, sau đó bắt tới một dòng sương mù, sương mù biến ảo thành một hộp gỗ lim đưa cho Chu Phàm.
Chu Phàm mở hộp gỗ lim tử, trong hộp là một con tiểu trùng toàn thân đen xì, thân thể tiểu trùng hình tròn, có xúc tu ngắn cùng với bảy chân dài nhỏ.
- Đây đúng là khí cụ, chứ không phải trùng tử sống sao?
Chu Phàm nhìn mà tấm tắc lấy làm lạ nói.
Hắn biết đây là khí cụ, thuyền vì phòng ngừa người dẫn dắt bỏ chạy, trừ người lên thuyền và người phụ tá ra, tất cả vật sống đều không thể lấy ra khỏi thuyền.
- Thần Ẩn Thất Cước Trùng vốn là một loại linh trùng cực kỳ hiếm có, sau khi bị bắt giữ, thông qua luyện khí thuật luyện thành khí cụ đặc thù.
Chu Tiểu Miêu giải thích đơn giản một câu, tâm tình của nàng coi như không tồi, cho dù kế hoạch phụ thân của nàng thất bại, nhưng dẫu sao cũng trả thù được Long Chủ đó, hiện tại lại thu hoạch được một khoản sâu xám lớn.
Nàng lại nói với Chu Phàm biện pháp sử dụng Thần Ẩn Thất Cước Trùng, Chu Phàm nhất nhất nghiêm túc ghi nhớ.
Trên mặt Chu Phàm lộ ra nụ cười, thế là, hắn không cần quá lo lắng sẽ có người phát hiện sự tồn tại của tiểu hắc long, hắn lại quan tâm tới một vấn đề không lớn không nhỏ khác:
- Vậy Trữ Vật Chi Thư đó là sao? Vì sao ngươi uy hiếp nó là có thể mở nó? Chẳng lẽ trong sách cất giấu một vật sống?
Vấn đề này Chu Phàm không thể không coi trọng, bởi vì của cải của hắn đều đặt trong Trữ Vật Thư, nếu Trữ Vật Thư ai tới uy hiếp nó một câu cũng có thể mở ra, vậy đồ của hắn chẳng phải là có thể tùy ý lấy đi à?
Thứ hai chính là nếu đây là vật sống, ai biết nó liệu có hại ta không?
Sắc mặt Chu Phàm nghiêm lại nghĩ.
Vừa rồi khi ở bên ngoài, hắn bất động thanh sắc thu hồi Trữ Vật Chi Thư, cho dù chú ý đặt trên chuyện của tiểu hắc long, nhưng trong lòng vẫn một mực nhớ chuyện này.
- Trữ Vật Chi Thư của ngươi có một khí linh, ngươi sớm nên biết mới đúng.
Chu Tiểu Miêu thản nhiên nói.
- Cái này thì ta đương nhiên biết, nhưng khí linh không phải là vật chết có một chút linh trí à? Nó chắc không có cảm xúc sợ hãi của sinh linh mới đúng.
Chu Phàm nhướng mày nói, hắn đương nhiên biết Trữ Vật Chi Thư hoàn toàn dựa vào khí linh để mở ra đóng lại. Nhưng khí linh không tính là sinh linh chân chính, nó không có linh trí thực sự.
- Cái này thì ngươi sai rồi, khí linh cũng có thể có linh trí giống như sinh linh, trở thành sinh linh chân chính.
Chu Tiểu Miêu sửa đúng lại lời nói của Chu Phàm:
- Có điều loại tình huống này là rất ít thấy mà thôi.
- Chẳng lẽ khí linh của Trữ Vật Chi Thư đã trở thành sinh linh chân chính sao?
Chu Phàm ngạc nhiên hỏi.
Khí linh của Trữ Vật Chi Thư đã trở thành sinh linh chân chính?
- Cái này đương nhiên là không phải, ngươi cho rằng khí linh có linh tính giống như sinh linh là khắp nơi có thể thấy được à?
Chu Tiểu Miêu nói:
- Khí linh thậm chí cần thời gian mấy ngàn năm mới có cơ hội nhất định diễn sinh ra trí tuệ chân chính, nhưng lại có bao nhiêu khí cụ có khí linh có thể thực sự bảo tôn được lâu như vậy.
- Khí linh của sách này nhiêu nhất là có một chút linh trí, cách khí linh có linh trí chân chính vẫn còn một đoạn dài đằng dang.
- Nếu nó có trí tuệ chân chính, ngươi cảm thấy ngươi còn có thể mang nó từ trên thuyên ra ngoài à?
Trên mặt Chu Tiểu Miêu lộ ra một tia châm biếm.
Chu Phàm ặc một tiếng, quả thật là như vậy, nếu là vật sống thì không thể mang ra ngoài, hắn nhíu mày nói:
- Nhưng vì sao nó lại sợ ngươi như vậy?
- Đó là bởi vì ta biết một chút lai lịch của nó, biết nó là khí linh rất đặc biệt, nó có thể cảm ứng được pháp tắc, mà pháp tắc của tu sĩ là có thể hủy diệt nó, cho nên nó sau khi ta uy hiếp nó thì trực tiếp mở ra.
Chu Tiểu Miêu thản nhiên nói:
- Nó có thể làm được đến trình độ như vậy là khi người luyện chế luyện chế đã tăng thêm cấm chế cho nó mà dẫn tới, nó mới làm ra lựa chọn như vậy, chứ không phải nói nó bởi vì cảm thấy sợ hãi làm ra lựa chọn như vậy.
- Vậy người luyện chế không muốn nó tùy tiện bị phá hoại.
- Nó là lai lịch gì? Người luyện chế là ai?
Chu Phàm tò mò hỏi.
- Không nhớ rõ.
Chu Tiểu Miêu trâm mặc một chút nói: - Thuyền đã bịt lại một bộ phận ký ức của ta, có một số người có một số việc đều quên rồi, ta chỉ lờ mờ biết một số chuyện của nó, Trữ Vật Chi Thư này không chỉ là một khí cụ trữ vật đơn giản, nó dường như còn là một chiếc chìa khóa.
Chu Tiểu Miêu nói đến đây, thống khổ nhíu mày nói:
- Nếu không phải như vậy, người luyện chế đã không phí tâm luyện chế nó.