Chương 1804: Điểm mấu chốt
Chương 1804: Điểm mấu chốtChương 1804: Điểm mấu chốt
Chương 1804: Điểm mau chốt
- Khảo hạch rất đơn giản, ý tứ của bên trên là cho các ngươi thời gian một tháng, các ngươi ai có thể giải quyết án mạng Bách đại nhân trước, tìm ra hung phạm, vậy người đó chính là Chinh Bắc Sứ, nếu một tháng sau, không ai tìm ra hung phạm, các ngươi toàn bộ đều bị đào thải.
Viên Ác chậm rãi nói ra nội dung khảo hạch.
Sắc mặt bốn người Chu Phàm khẽ biến, dùng án mạng của Chinh Bắc Sứ Bách Minh Thành làm nội dung khảo hạch bọn họ?
- Có vấn đề thì đều có thể nói.
Viên Ác lại thản nhiên nói.
- Đại nhân, dùng án kiện của Bách đại nhân để làm thành tích khảo hạch liệu có buồn cười quá không?
Nam tử thanh niên nhíu mày hỏi:
- Nếu là bởi vì khảo hạch, dẫn tới án kiện của Bách đại nhân trở thành án chưa giải quyết...
- Dùng làm khảo hạch, là bởi vì chúng ta không tìm được bất kỳ manh mối hữu dụng nào, trên thực tế tuy dùng làm khảo hạch, nhưng Nghi Loan Ti Phủ chúng ta cũng sẽ không bỏ qua việc điều tra đối với án kiện.
Trân Vũ Thạch giải thích.
- Vậy nếu người khác của Nghi Loan Ti Phủ tìm ra hung phạm trước chúng ta một bước, vậy phải tính như thế nào?
Nam tử trung niên người đầy bụi đất trâm giọng hỏi.
- Trên lý thuyết sẽ không xuất hiện loại tình huống này, nguyên nhân thì ta nghĩ chắc bốn vị đều hiểu rõ.
Hòa công công một mực không mở miệng thản nhiên liếc nam tử trung niên một cái, nói.
Thái giám Trong Tứ Chinh Sứ đại biểu hoàng cung cố định chiếm một ghế, nhưng cũng không thể nhiều hơn, cho nên chức Chinh Bắc Sứ không có quan hệ bao lớn với Hòa công công, hắn bảo trì một loại thái độ rất siêu nhiên để đối đãi với việc này.
Nam tử trung niên hơi cúi đầu, rất nhanh liền hiểu được, nếu Nghi Loan Ti Phủ thật sự tra ra được trước một bước, người của phái hệ đó tra ra trước một bước, khẳng định sẽ thông tri cho người cạnh tranh của phái hệ bọn họ, từ đó chiếm vị trí Chinh Bắc Sứ này, không ai sẽ dại dột trực tiếp vòng qua người cạnh tranh.
- Có điều nếu thật sự xuất hiện loại tình huống này, vậy dựa theo quy củ, bốn người các ngươi đều bị đào thải.
Hòa công công lại bổ sung. - Vì sao phải khảo hạch tra án, vị trí này không phải là thực lực ai mạnh thì người đó đi lên sao? Khảo hạch thì có ích lợi gì?
Lại là nam tử thanh niên quý khí đó mở miệng hỏi.
Trong ngữ khí của hắn có không ít ý nghi ngờ.
- Ai mạnh nhất người đó ngồi?
Viên Ác nói với vẻ khinh thường:
Vậy luôn sẽ có tu sĩ mạnh hơn các ngươi, bốn người các ngươi ai dám nói mình là mạnh nhất?
- Ý tứ của bên trên là việc Tứ Chinh Sứ phải làm rất nhiều, nhưng trong đó mấu chốt nhất là xử lý đủ loại án kiện do quái quyệt hoặc tu sĩ làm ra, điều này thể hiện năng lực tổng hợp của các ngươi.
- Vả lại thứ có thể lặng lẽ giết chết Bách đại nhân, cũng có thể lặng lẽ giết chết chúng ta, có thể bắt được hoặc kích sát nó, sao lại không thể chứng minh sự cường đại của người thắng.
- Chúng ta cần không phải tu sĩ mạnh nhất, mà là tu sĩ biết làm việc nhất.
Những lời này phản bác cho nam tử thanh niên quý khí á khẩu không nói được gì.
- Đương nhiên, để phòng ngừa xuất hiện người thắng thực lực quá kém, cho nên bên Thiên Nam Đạo Nghi Loan T¡ Phủ đã đưa ra điểm mấu chốt, người thắng phải là tu sĩ đã tiến vào Đạo cảnh.
Viên Ác lại bình tĩnh nói.
Nói ra những lời này, nam tử trung niên và nam tử thanh niên quý khí đều vui sướng khi người khác gặp họa nhìn vê phía Chu Phàm, hiển nhiên bọn họ đều biết tình báo Chu Phàm chưa tiến vào Đạo cảnh.
Trên mặt Chu Phàm ngược lại không có biểu cảm bao lớn, giống như người được nói tới không phải là hắn.
Tiếp theo ba người cạnh tranh đều lần lượt mở miệng hỏi vấn đề về việc này, cũng nhất nhất có được trả lời, sở dĩ nói là ba, là vì tăng nhân của Đại Phật Tự đó một mực không mở miệng nói chuyện.
- Được rồi, những gì nên nói đều nói với các ngươi rồi, ba chúng ta là người khảo hạch lân này, thành tích của bốn người các ngươi sẽ do chúng ta phán định.
Cuối cùng Viên Ác nói như vậy.
Không ai đê xuất phản đối, bởi vì ba Tứ Chinh Sứ đến từ trận doanh khác nhau, bọn họ không thể liên hợp lại gian lận.
Sau khi nói xong chuyện khảo hạch, Hòa công công rời khỏi trước, sau đó là Viên Ác dẫn theo tăng nhân của Đại Phật Tự rời đi, tiếp sau là nam tử trung niên người đầy bụi đất, nam tử thanh niên quý khí xoay người rời khỏi nơi này. Trong phòng còn lại Trân Vũ Thạch và Chu Phàm.
- Trân đại nhân, có thể nói cho ta biết một chút về lai lịch của ba đối thủ đó không?
Chu Phàm hỏi, hắn muốn tốt nhất hiểu biết về đối thủ cạnh tranh đã.
- Hòa thượng theo Viên Ác đại sư rời đi tên là Khổ Vinh, không phải người của Tiêu Lôi Châu, nhưng Viên Ác đại sư rất tự tin với hắn, chắc thực lực không kém.
Trân Vũ Thạch giới thiệu người đầu tiên cho Chu Phàm.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ