Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1122 - Chuong 1808: Hu Sinh Linh

Chuong 1808: Hu sinh linh Chuong 1808: Hu sinh linhChuong 1808: Hu sinh linh

Chương 1808: Hư sinh linh

Trên mặt Chu Tiểu Miêu lộ ra vẻ mỉa mai nói:

- Nhưng vấn đề là ngươi dám cược một ván không?

- Có biện pháp nào giảm bớt phiêu lưu dung hợp nhiều loại pháp không?

Chu Phàm hỏi.

Hắn không phải tu sĩ trước khi cảm ứng được sự tồn tại của pháp, vậy có lẽ những tiền bối đó đã nghĩ ra một số biện pháp khá an toàn.

- Ta không có cách nào.

Chu Tiểu Miêu lắc đầu nói:

- Thứ nhất ta chưa từng nghe qua có biện pháp, có lẽ...

- Có lẽ gì?

Chu Phàm hỏi.

- Ngươi có thể thử hỏi thuyên một chút, nói không chừng nó sẽ có biện pháp.

Hai mắt Chu Tiểu Miêu lấp lánh nói.

Chu Phàm cảm thấy Chu Tiểu Miêu nói rất có đạo lý, có lẽ người dẫn dắt sẽ không có cách nào, nhưng thuyền ở trong mắt Chu Phàm cơ hồ là không gì không làm được.

- Thuyền, ngươi có biện pháp không?

Chu Phàm cúi đầu nhìn giáp bản hỏi.

Sau khi Chu Phàm hỏi xong thì kiên nhẫn chờ, hắn cũng không xác nhận thuyền có đáp lại hắn không.

Dẫu sao thuyền không phải mỗi lần đều sẽ giúp hắn, cụ thể thuyền lúc nào nguyện ý hỗ trợ, Chu Phàm cũng không rõ, hắn chỉ có thể thử một chút.

Chu Tiểu Miêu cũng chờ cùng Chu Phàm.

Một lát sau, sắc mặt Chu Phàm biến thành quái dị.

- Thuyền nói thế nào?

Chu Tiểu Miêu hỏi.

Nàng biết thuyền khẳng định có nói, nếu không sắc mặt Chu Phàm sẽ không đột nhiên biến thành vi diệu như vậy, nàng cũng muốn biết thuyền có thể có biện pháp gì không?

- Nó bảo ta câu cá ở mặt sông này, dùng cần câu vàng kim, nói nếu vận khí của ta không tồi, sẽ có thứ ta cần.

Chu Phàm hơi nhíu mày nói. - Nó có nói là thứ gì không?

Trên mặt Chu Tiểu Miêu lộ ra vẻ ngạc nhiên, nàng không ngờ đúng là có biện pháp.

- Nó có, nói là một loại hư sinh linh tên là Thập Tuyến Sí, có thể giúp ta dung hợp mười loại pháp mà vẫn an toàn.

Chu Phàm chậm rãi nói.

Dung hợp mười loại pháp, so với cực hạn dung hợp năm loại pháp thì còn nhiều hơn gấp đôi. .. Trong lòng Chu Tiểu Miêu có chút chua chát, nàng trước kia chỉ dung hợp hai loại pháp mà thôi, vì sao lão gia hỏa thuyền này lại tốt với tên hậu bối chó này như vậy?

Chu Phàm cân nhắc, cần câu vàng kim là cần câu hư vô, xác suất câu cực thấp, sẽ có chín phần mười là câu trống không.

Hiện tại ở mặt sông chỗ này câu một lần cần mười ba vạn một ngàn bảy mươi hai con sâu xám lớn làm mồi câu, hắn còn khoảng hai mươi ba vạn con sâu xám lớn.

Cũng là hắn chỉ có một lần cơ hội, nhưng đối mặt với xác suất câu trống không chín phần mười, muốn một lần câu lên được...

Hắn nghe khẩu khí của thuyền, dường như thuyên cũng không quá xác nhận hắn có thể một lần câu lên được.

Vạn nhất mất mười lân tám lần, vậy tiêu hao đối với sâu xám lớn quả thực là không dám tưởng tượng.

Nhưng không câu, vậy chẳng khác nào từ bỏ dung hợp mười loại pháp, lựa chọn một con đường khá thoải mái.

Chu Tiểu Miêu nói pháp dung hợp càng nhiều, uy lực của thuật pháp thi triển ra lại càng mạnh, nàng chỉ từng thấy dung hợp năm loại pháp, dung hợp mười loại pháp, vậy nếu là tu sĩ cùng cấp thi triển thuật pháp giống nhau, đối phương khẳng định là thua xa hắn.

Có điều nếu một lần không câu được, vậy hắn phải tốn một lượng lớn thời gian để tập hợp sâu xám lớn, thời gian tiến vào Đạo cảnh sẽ lùi lại rất nhiều.

Đây không chỉ là áp lực cạnh tranh vị trí Chinh Bắc Sứ, trên thực tế nếu chỉ là vì vị trí Chinh Bắc Sứ, từ bỏ dung hợp mười loại pháp, vẫn thì quá ngu.

Hắn là luôn cảm thấy áp lực, áp lực đề thăng thực lực, bất kể là số tuổi thọ không nhiều, vận rủi của Vô Mệnh Chi Nhân, đại kiếp buông xuống đều một mực bao phủ hắn, nếu không phải cân thiết, hắn cũng không muốn lãng phí quá nhiều thời gian trong một cảnh giới.

- Có phải chuyện rất khó quyết định không?

Chu Tiểu Miêu thản nhiên nói:

- Đây là chỗ khó của tu hành, mỗi lựa chọn của ngươi đều sẽ ảnh hưởng tới ngươi trong tương lai, có lẽ có một ngày ngươi sẽ hối hận vì mình không từ bỏ dung hợp mười loại pháp, hoặc là sẽ hối hận vì mình từ bỏ dung hợp mười loại pháp. Chu Phàm tram mặc, hắn không hỏi Chu Tiểu Miêu nên chọn thế nào, bởi vì loại chuyện này có thể quyết định chỉ có bản thân hắn.

- Ta muốn câu cá.

Lông mày Chu Phàm nhướng lên, nói.

Chu Tiểu Miêu vẫy vẫy tay, khi sương mù thổi qua bàn vuông, có bảy cần câu tựa vào mặt bàn.

- Ngươi thật sự nghĩ kỹ rôi chứ, muốn lựa chọn câu lên Thập Tuyến Sí sao?

Chu Tiểu Miêu tò mò hỏi.

- Ta nghĩ kỹ rồi, nếu ta như vậy cũng không làm mà từ bỏ, ta sẽ rất không cam lòng, nhưng muốn ta một mực tốn thời gian để gom sâu xám lớn cũng không thực tế.

Lông mày Chu Phàm giãn ra nói:

- Cho nên ta chọn một phương án chiết trung, ta chỉ dùng sâu xám lớn có được hiện tại để cược lần này.

- Cơ hội một phần mười, bất kể có thành công hay không, đều sẽ không lãng phí tài nguyên để câu lần thứ hai nữa.
Bình Luận (0)
Comment