Chương 1817: Thanh Mai Trấn
Chương 1817: Thanh Mai TrấnChương 1817: Thanh Mai Trấn
Chuong 1817: Thanh Mai Tran
- Không cần lo lắng, vận mệnh sẽ chiếu cố ta, ta đã nắm chắc thắng lợi.
Khương Vũ không nhanh không chậm nói:
- Ta có dự cảm, cho dù Chu Phàm hiện tại mới ra, nhưng khẳng định sẽ trở thành mấu chốt phá án, nghĩ biện pháp lưu ý Chu Phàm đang làm gì, bên Phượng Tinh Bá, Khổ Vinh chỉ cần chú ý qua một chút, lưu ý hướng đi của bọn họ.
- Vâng.
Hán tử thở phào, hắn vội vàng khom người lui ra ngoài, hắn thật sự không chịu nổi loại giọng điệu nói chuyện này của Khương Vũ.
Khương Vũ nhìn hán tử đó vội vàng rời đi, hắn dài thở dài nói:
- A, thế nhân ngu muội, ai có thể lý giải ta đây?...
Chu Phàm từ trong phòng lạnh đi ra, rất nhanh lại gặp Trân Vũ Thạch.
- Có thể nhìn ra gì không?
Trân Vũ Thạch nghiêm túc hỏi.
- Không.
Chu Phàm lắc đầu nói:
- Giống như các ngươi đã xem qua vô số lần, chỗ khả nghi đều bị các ngươi tìm ra, ta không phát hiện ra gì cả.
- Không à...
Trên mặt Trần Vũ Thạch lộ ra vẻ tiếc nuối.
- Manh mối đáng tin thì không có, nhưng có chuyện khiến ta có chút để ý, ta hi vọng đại nhân có thể giúp ta tìm người đi thăm dò, đừng cho ba đối thủ đó của ta biết, có thể làm được không?
Chu Phàm hỏi.
- Cái này đương nhiên không thành vấn đề.
Trân Vũ Thạch gật đầu nói, hắn kinh doanh ở Tiêu Lôi Châu Phủ lâu như vậy, thân tín đáng tin không thể một người cũng không có.
- Nhưng ngươi muốn người của ta tra gì thay ngươi?
- Ta muốn bọn họ thay ta đi thu thập tất cả tư liệu lúc sinh tiền của Bách đại nhân, tất cả tin tức từ khi hắn sinh ra đến tử vong, càng chỉ tiết càng tốt.
Chu Phàm nói ra yêu cầu của mình.
- Thu thập tất cả tin tức của hắn à? Trên mặt Trân Vũ Thạch lộ ra vẻ kinh ngạc nói:
- Làm như vậy có ý nghĩa gì?
Nếu nói sưu tập chuyện Bách Minh Thành làm mấy ngày trước khi chết, Nghi Loan Ti Phủ đã sớm sưu tập phân tích rồi, nhưng không có được phản hồi hữu dụng.
- Ta cũng không rõ lắm, có lẽ sẽ có ý nghĩa có lẽ sẽ không có ý nghĩa.
Chu Phàm lắc đầu nói:
- Nhưng tra án có đôi khi chính là thử vận khí, một ý tưởng bâng quơ của ngươi, nói không chừng sẽ trở thành trợ lực phá án.
- Ít nhất ta cho rằng dưới tình huống nhiều người như vậy nhìn chằm chằm án này, làm nhiều chuyện như vậy cũng không có tiến triển gì, chúng ta cần từ góc độ khác thử vận khí một chút.
- Được rồi, ta sẽ sai người đi sưu tập, ti phủ chỉ có tư liệu đại khái của hắn, muốn sưu tập nhiều tin tức chi tiết như vậy, cần thời gian nhất định, nhất là chúng ta vẫn không thể đẻ đối thủ của chúng ta biết.
Trân Vũ Thạch cảm thấy việc này hơi khó làm.
- Không sao, từ từ mà làm, chúng ta vẫn còn thời gian một tháng.
Chu Phàm nói.
- Tiếp theo ngươi muốn làm gì?
Trần Vũ Thạch tò mò hỏi.
- Ta đã tới phòng lạnh rồi, hiện tại ta đương nhiên muốn tới Thanh Mai Trấn xem hiện trường án phát.
Chu Phàm không chút do dự nói.
Hoàng kim trấn không nhất định có hoàng kim, nhưng Thanh Mai Trấn đúng là có rất nhiều cây mơ cao lớn.
Thời tiết đông lạnh, chính là lúc hoa héo, trên cây xanh đậm tô điểm cánh hoa vàng nhạt hoặc hồng.
Vốn Thanh Mai Trấn là nơi văn nhân nhã của Tiêu Lôi Châu Phủ thích đi dạo du lãm, nhưng hiện tại toàn bộ trấn đều biến thành vắng vẻ, trừ cư dân trấn trên, không có bao nhiêu du khách.
Bởi vì mấy ngày trước Chinh Bắc Sứ đại nhân của Nghi Loan Ti Phủ chết ở đây, đại nhân vật như vậy chết, dẫn tới toàn bộ châu phủ đều chấn động, người trong châu phủ sợ bị liên lụy, tất nhiên tránh Thanh Mai Trấn như hủi, trước khi vụ án chưa rõ, không có chuyện gì quan trọng đều sẽ không tùy tiện đến Thanh Mai Trấn.
Xe ngựa chậm rãi tiến vê phía trước, Chu Phàm buông tay, để mặc màn rủ xuống che đi phong cảnh Thanh Mai Trấn hắn đang quan sát, hắn thản nhiên nói:
- Dừng xe.
Xe ngựa ngừng lại, mã phu khó hiểu nói:
- Đại nhân, vẫn chưa tới nơi ngươi nói.
- Ta biết rồi, đã không còn xa, ta đi bộ một chút là được.
Chu Phàm từ trên xe ngựa đi xuống.
Hắn thanh toán tiền xe, xe ngựa quay đầu xe rời đi.
Chu Phàm đi trên đường phố của trấn nhỏ, lục thức của hắn mở ra, nhạy bén nhận thấy có một số người đứng ở góc đường đầu ngõ đang rụt rè hướng tâm mắt về phía hắn.
Trong lòng Chu Phàm hiểu được, đây là cơ sở ngầm Nghi Loan Ti an bài ở Thanh Mai Trấn, thi thể của Bách Minh Thành bị phát hiện ở đây, Nghi Loan Ti đương nhiên sẽ không cứ vậy từ bỏ nơi này.
Chu Phàm không vội đến nơi phát hiện thi thể của Bách Minh Thành.
Hắn chỉ chậm rãi đi trong trấn nhỏ, giống như du khách đang ngắm cảnh mùa đông.
Hắn đi một lúc mới dừng chân, mua một túi mứt hoa quả ở quán nhỏ, sau khi trả tiền, hắn mới cười nói với lão nhân bán hàng rong đó:
- Sao nơi này vắng vẻ thế? Trước kia khi ta đến không phải là thế này.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ