Chương 1842: Tâm Hồn Hắc Hoa Trùng (2)
Chương 1842: Tâm Hồn Hắc Hoa Trùng (2)Chương 1842: Tâm Hồn Hắc Hoa Trùng (2)
Chương 1842: Tâm Hôn Hắc Hoa Trùng (2)
- Đại nhân, biện pháp này cũng có chỗ thiếu hụt.
Chu Phàm lắc đầu nói:
- Bách Minh Thành sẽ không ngoan ngoãn ở lại tại chỗ, quy tắc quy định, nơi đơn độc kiểm tra không thể quá khoa trương, chúng ta không thể xin đơn độc kiểm tra cả Thanh Mai Trấn, ngươi cũng không thể bảo đảm Bách Minh Thành sẽ không rời khỏi Thanh Mai Trấn.
- Ngươi nói rất có lý, là ta suy nghĩ không chu toàn.
Trân Vũ Thạch cười khổ nói:
- Nhưng thực lực của ba người Khổ Vinh không kém, muốn vòng qua bọn họ là không dễ dàng.
- Ta có biện pháp có thể thử một lần.
Chu Phàm cười nói, sau đó hạ giọng nói ra kế hoạch của mình.
- Tốc độ của ngươi nhanh như vậy sao?
Trân Vũ Thạch có chút kinh ngạc nói.
- Trân đại nhân có khả năng không biết, ta xuất thân Điếu Thần Tông, Điếu Thần Tông chúng ta xưa nay luôn cảm thấy kiêu ngạo vì tốc độ tu luyện ở Tốc Độ Đoạn, luận thân pháp tốc độ của Tốc Độ Đoạn, có thể sánh ngang với Điếu Thần Tông chúng ta là rất ít.
Chu Phàm tự tin nói.
- Có thể thử xem.
Trần Vũ Thạch cân nhắc một chút nói:
- Nhưng có mấy vấn đề ngươi phải chú ý...
Vấn đề Trần Vũ Thạch nói phần lớn là đứng ở góc độ của tu sĩ Đạo cảnh để cân nhắc, hắn biết Chu Phàm vừa tiến vào Đạo cảnh không lâu, kinh nghiệm đối với phương diện này vẫn còn thiếu.
Sau khi Chu Phàm nghe xong hơi trâm mặc một chút nói:
- Mấy vấn đề này chắc không lớn, chỉ tốn thêm một chút thời gian mà thôi.
- Sau khi cắt đuôi bọn họ, ngươi có biện pháp tìm được Bách Minh Thành không?
Trần Vũ Thạch hỏi.
- Có, nhưng ta cần một chút thi nhục ở thi thể hắn, chỉ cân một chút rất ít, một mẩu thịt bằng đầu ngón út là được, có biện pháp kiếm được không?
Chu Phàm hỏi,
- Tốt nhất đừng để người ta biết. - Để ta nghĩ đã.
Trân Vũ Thạch nghiêm túc suy nghĩ một lượt, hắn gật đầu nói:
- Nếu chỉ một mẩu nhỏ, ta có biện pháp có thể lặng lẽ kiếm được.
- Vậy phiền ngươi.
Chu Phàm thở phào nói.
Nếu hắn tới phòng lạnh, khẳng định sẽ dẫn tới chú ý rất lớn, trừ khi là lấy đi một sợi tóc, nếu không cho dù lấy đi một khối thịt nhỏ như vậy, nói không chừng cũng sẽ bị phát hiện.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Nhưng Tầm Hồn Hắc Hoa Trùng lại không ăn tóc, chỉ ăn thịt, hắn chỉ có thể nhờ Trần Vũ Thạch hỗ trợ.
Trân Vũ Thạch bảo Chu Phàm chờ ở đây, hắn rời khỏi nơi này, qua một hồi lâu mới trở về, hắn đưa một hộp gỗ nhỏ cho Chu Phàm nói:
- Thứ ngươi muốn.
Chu Phàm mở hộp gõ, phát hiện bên trong quả nhiên là một khối thịt to bằng móng tay.
Bởi vì thi thể của Bách Minh Thành một mực được để trong phóng băng cực lạnh, cho nên cho dù là thịt cũng không thối rữa, thậm chí còn tỏa ra hàn khí.
- Hộp này khắc phù văn, nhưng tối đa chỉ bảo trì được ba ngày là chất thịt không thay đổi.
Trân Vũ Thạch nhắc nhở.
- Ba ngày là đủ rồi
Chu Phàm lại ngôi xổm xuống võ vỗ đầu Tiểu Muội, hắn cười nói:
- Ta đi rồi, ngươi ngoan ngoãn ở lại nơi này.
Lần hành động này khá phiền, hắn không thể mang theo Tiểu Muội.
Nếu không phải cân nhắc tới tiểu hắc long ở nơi nhiều người như châu phủ sẽ có thể xảy ra chuyện, hắn ngay cả tiểu hắc long cũng sẽ không mang theo.
Tiểu Muội gâu gâu hai tiếng, nhu thuận lắc lắc đuôi, tỏ vẻ hiểu rồi.
- Con chó này của ngươi rất có linh tính, đáng tiếc chỉ là một con chó cỏ.
Trân Vũ Thạch có chút kinh ngạc nói.
- Chó này là chó con mà một lão cẩu lúc trước theo ta để lại, cho nên một mực nuôi ở bên cạnh.
Chu Phàm cười nói:
- Đại nhân, trong đoạn thời gian ta không có mặt, phiền ngươi sai người chiếu cố nó một chút. Chu Phàm và Trần Vũ Thạch thương lượng một lúc, sau khi xác nhận không có vấn đề, Chu Phàm rời khỏi Nghi Loan Ti Phủ.
Đứng trên vai hắn là tiểu hắc long không ai nhìn thấy, những tâm mắt trên đường như có như không hạ xuống người hắn.
Chu Phàm rất nhanh liên lên một chiếc xe ngựa, hắn bảo xe ngựa đưa hắn đến Thanh Mai Trấn.
Đủ loại tin tức rất nhanh được truyền về, nói Chu Phàm muốn tới Thanh Mai Trấn.
Khổ Vinh, Phượng Tỉnh Bá, Khương Vũ nghe thấy Chu Phàm muốn về Thanh Mai Trấn, bọn họ cũng ngồi lên xe ngựa, bởi vì nếu ở lại ở trong thành để chờ, Thanh Mai Trấn phát sinh chuyện gì, bọn họ cũng không thể tới nơi đúng lúc, cho nên bọn họ đều muốn ở gần Chu Phàm một chút.
Chỉ là sau khi xe ngựa đến Thanh Mai Trấn thì không dừng lại, mà là dọc theo đường chính của Thanh Mai Trấn một đường tiến về phía tây, rất nhanh từ cửa thôn trấn ra ngoài, đến giới hạn hoang dã không còn an toàn, Chu Phàm từ trên xe ngựa đi xuống, trả tiền xe để xe ngựa rời đi.
- Hắn rốt cuộc muốn làm gì?
Trong đầu đám người Khổ Vinh đi theo phía sau Chu Phàm hiện lên nghi vấn như vậy.
- Hắn có thể là đi tìm hung thủ giết Bách Minh Thành, nhưng hắn khẳng định biết chúng ta đi theo phía sau, đây là hắn...
Phượng Tinh Bá có chút kinh nghỉ bất định nói.