Chương 1852: Không muốn chết (2)
Chương 1852: Không muốn chết (2)Chương 1852: Không muốn chết (2)
Chương 1852: Không muốn chết (2)
Đầu bánh răng trong lồng giam mở miệng nói:
- Trong khoảng thời gian ngắn đương nhiên không thể, nhưng sau này nói không chừng ta sẽ tìm được biện pháp có thể biến thành giống như người, hiện tại nếu không khiến Nghi Loan T¡ xác định ta đã chết, khẳng định sẽ không bỏ qua, sẽ một mực truy tra tung tích của ta, điều này đối với ta mà nói chung quy là một chuyện rất phiền.
- Ngươi mất nhiều tâm tư như vậy để làm việc này, rốt cuộc nghi thức thuật pháp này có thể giúp ngươi gia tăng thọ mệnh bao lâu?
Trân Vũ Thạch thở dài một tiếng hỏi, tốt xấu gì cũng từng là đồng liêu, Bách Minh Thành biến thành như vậy, khó tránh khỏi sẽ cảm thấy hơi khó xử.
- Nó có thể khiến ta sống thêm năm năm.
Bách Minh Thành chậm rãi nói:
- Đây là biện pháp sống sót duy nhất của ta.
Năm năm... Tất cả mọi người hơi ngẩn ra, chỉ là để sống thêm năm năm, hi sinh một trăm mạng người, bọn Chu Phàm cảm thấy thân thể có chút lạnh toát.
- Rất kỳ quái sao?
Bách Minh Thành thấy không ai nói gì, hắn bình tĩnh nói:
- Các ngươi không có tuổi thọ sắp hết, đương nhiên không thể lý giải ta, không biết mỗi đêm bởi vì lo lắng Thọ Quỷ sẽ từ gáy ta chui ra lấy đi mạng của ta mà trắng đêm không ngủ.
- Ta trời sinh chính là loại đoản mệnh, ta liều mạng tu luyện là để sống sót, ta. .. Không cho phép bất kỳ ai cướp đi mạng của ta.
- Cho dù muốn ta trả giá gì, giết người biến thành quái vật đều không sao cả, chỉ cần có thể sống sót là tốt rôi, cho dù là sống thêm một năm, một tháng thậm chí một ngày cũng tốt.
Thanh âm của Bách Minh Thành càng lúc càng to, mang theo một loại điên cuồng khó có thể hình dung.
Bốn người Chu Phàm nhìn đầu bánh răng rung rung, đều trâm mặc không nói gì.
Sắc mặt Chu Phàm lạnh lùng, hắn là loại đoản mệnh, nhưng cho dù tuổi thọ thật sự có một ngày đi đến cuối, hắn cũng không thể điên cuông như Bách Minh Thành.
- Các ngươi muốn biết gì ta đều nói với các ngươi rồi, các ngươi không thể giết ta... Ta kéo dài thọ mệnh của mình, cho dù trở thành bộ dạng quái đản này, nhưng vẫn có giá trị nghiên cứu đối với Nghi Loan Ti, phải không?
Thanh âm Bách Minh Thành run ray nói:
- Nếu Nghi Loan T¡ muốn nghi thức thuật pháp tà ác này, ta cũng có thể nói với các ngươi. - Ngậm miệng, chúng ta không muốn biết nghi thức thuật pháp như vậy.
Viên Ác dùng vẻ mặt chán ghét nhìn đầu bánh răng, lạnh lùng nói:
- Chờ chúng ta chứng thực một số việc, ngươi sẽ vì hành vi ngươi giết chết một trăm mạng người mà phải trả một cái giá cực đắt, ngươi chắc biết quy củ của Nghi Loan Ti, ngươi tuyệt đối sẽ bị xử tử.
- Viên Ác, ngươi sai rồi.
Trong bánh răng truyền ra thanh âm của Bách Minh Thành:
- Chỉ cần ta vẫn còn giá trị, Nghi Loan T¡ sẽ không giết ta.
- Ngươi còn giá trị gì? Chẳng lẽ là nhờ nghi thức thuật pháp đẫm máu có thể tăng thọ mà ngươi nói sao?
Viên Ác cười nhạt.
Quả thật trên thế gian phương pháp có thể tăng thọ rất ít ỏi, nhưng nghi thức thuật pháp tà ác đẫm máu lại phải trả giá lớn như vậy để có được năm năm thọ mệnh, rất ít có tu sĩ nguyện ý cân nhắc tới.
Bởi vì như vậy chẳng khác nào là từ bỏ thân thể, danh dự, chỉ để sống thêm năm năm, cái giá này quá lớn.
- Có lẽ các ngươi không thích nghi thức thuật pháp tà ác này, nhưng nguồn gốc của nó thì ta tin các ngươi sẽ cảm thấy hứng thú.
Thanh âm của Bách Minh Thành run ray nói.
Khởi nguyên của thuật pháp tà ác đó?
Bốn người Chu Phàm Thẩm vấn Bách Minh Thành đều ngơ ngác nhìn nhau.
- Nó có thể có khởi nguyên gì?
Viên Ác hỏi.
- Ta sẽ không nói với các ngươi dễ dàng như vậy, ta chỉ là muốn nói, việc này rất quan trọng với Nghi Loan Ti, các ngươi phải thê bảo đảm tha cho ta thì ta mới nói.
Trong đầu bánh răng truyên ra thanh âm của Bách Minh Thành.
- Ngươi không nói, thì cho rằng chúng ta sẽ buông tha cho ngươi? Đây căn bản là chuyện không thể.
Hòa công công bén nhọn nói.
- Ta không cho rằng tin tức có thể có giá trị cao mà ngươi nói đáng cho chúng ta tha cho ngươi. Nếu ngươi không định nói thì thôi.
Viên Ác không để ý nói:
- Bách Minh Thành, hiện tại là ngươi muốn giữ mạng, nếu ngươi muốn sống sót, vậy phải lấy ra đủ thành ý.
- Các ngươi đừng hòng lừa ta, tin tức ta có được có giá trị bao lớn đối với Nghi Loan Ti trong lòng ta biết rõ hơn các ngươi.
Bách Minh Thành quát lớn:
- Ta bảo đảm các ngươi sẽ không hối hận, đây là cơ hội cho các ngươi lập công lớn.
Bốn người Chu Phàm đều trâm mặc, chuyện liên quan trọng đại, chức vị của Chu Phàm hiện tại không bằng ba người Viên Ác, cũng không dám tùy tiện ngắt lời.
Sắc mặt ba người Viên Ác đều có chút ngưng trọng, Bách Minh Thành tốt xấu gì cũng từng là Chinh Bắc Sứ, một tin tức có giá trị bao lớn, Bách Minh Thành khẳng định biết cân nhắc, chứ không phải nói chuyện lung tung.