Chương 1866: Tên của ngươi
Chương 1866: Tên của ngươiChương 1866: Tên của ngươi
Chương 1866: Tên của ngươi
Thân thể của Chu Phàm lập tức biến mất, xuất hiện cách nữ tử thần bí còn ba trượng, cự ly như vậy, cho dù nữ tử thần bí động thủ với hắn, hắn cũng có thể mau chóng phản ứng được.
- Rất nhanh.
Nữ tử thần bí ồ một tiếng, đồng thời nhìn Chu Phàm với vẻ khó hiểu, không rõ Chu Phàm đang làm gì?
- Người của Nghi Loan Ti sẽ không tới, ta lừa ngươi đó.
Chu Phàm cười ha ha.
Sở dĩ hắn không lập tức chạy trốn, là vì hắn không tin nữ tử thần bí nhất định sẽ đi theo.
- Lừa ta?
Khuôn mặt tái nhợt của Nữ tử thần bí hơi sửng sốt, lập tức lại biến thành dữ tợn:
- Kẻ lừa bịp, chết.
Năm ngón tay trái của nàng xiết lại, bám một ấn ký cổ quái, động tác của nàng như mây bay nước chảy, nhanh tới kinh người.
Chu Phàm khi nữ tử thần bí biến sắc, đã nhanh chóng bay ngược ve phía sau.
Nhưng rất nhanh hắn phát hiện không thích hợp, bởi vì hai chân hắn giống như bị đổ chì, biến thành rất trâm trọng.
Chu Phàm cúi đầu lại nhìn, mua này mới phát hiện giày của hắn không biết từ lúc nào đã biến thành một đôi giây thêu màu đỏ tinh xảo.
Một đại nam nhân đi giầy thêu rực rỡ như vậy, nhìn rất quái lạ dị, nhưng vấn đề Chu Phàm lo lắng còn nhiều hơn, hắn biết đây khẳng định là thuật pháp nữ tử thần bí thi triển.
Tuyệt Thuật Giới của hắn không có tác dụng cũng không kỳ quái, bởi vì lúc trước Chu Tiểu Miêu từng nói, Tuyệt Thuật Giới của hắn tối đa chỉ chống đỡ được thuật pháp cấp bậc Hóa Nguyên Cảnh, cảnh giới của nữ tử thần bí này vượt xa tưởng tượng của Chu Phàm, thuật pháp sử dụng hiển nhiên đã sớm vượt qua Hóa Nguyên Cảnh.
Vô Lượng Thế vô hiệu đối với một số thuật pháp, có điêu Chu Phàm vẫn thử thi triển Vô Lượng Thế, đồng thời lấy ra mấy đạo phù dán lên trên người mình, nhưng giầy thêu màu đỏ càng lúc càng nặng, Vô Lượng Thế và phù đều không mang đến tác dụng nên có.
Hắn cảm thấy giầy thêu màu đỏ đang cắn nuốt thứ gì đó trong thân thể hắn, thân thể hắn càng lúc càng rét lạnh.
Hắn có thể nhìn thấy cánh tay của mình biến thành màu xanh đen, hắn đoán được chỗ khác trên người hắn có lẽ đều như vậy.
Những người trong thành chính là chết như vậy. Chu Phàm vội vàng vận chuyển chân nguyên chống đỡ giầy thêu màu đỏ, đồng thời Long Thần Huyết trong thân thể trở nên sôi trào.
Long Thần Huyết vừa sôi trào, dung hợp cùng một chỗ với chân nguyên, loại trừ cỗ khí âm hàn đó, giây thêu màu đỏ ở hai chân hắn bốc cháy, hóa thành hỏa diễm màu đen phiêu tán.
Toàn thân Chu Phàm nóng rực, như rơi vào trong lò lửa, nhưng hắn cũng thở phào, biết mình đã thoát khỏi thuật pháp của nữ tử thần bí, hắn không dám dừng lại nữa, không ngừng thuấn di, rời xa nữ tử thần bí.
Trên mặt nữ tử thần bí lộ ra vẻ ngạc nhiên, vừa rồi sau khi nàng thi triển thuật pháp, đang chờ nhìn Chu Phàm chết đi.
Nàng không ngờ Chu Phàm lại có thể thoát khỏi thuật pháp của nàng.
Nữ tử thần bí giống như một làn khói nhẹ đuổi theo Chu Phàm, thân thể nàng ta nhấp nhoáng, như quỷ ảnh phiêu đãng trong thiên địa, tốc độ tương đương với Chu Phàm.
- Ngươi, ngươi là làm thế nào mà thoát khỏi được thuật pháp của ta?
Thanh âm của nữ tử thần bí vang lên trong tai Chu Phàm.
Chu Phàm xác nhận tốc độ của nữ tử thần bí cùng lắm là tương đương với hắn, hắn có chút thả lỏng cười ha ha nói:
- Muốn biết, đuổi kịp ta sẽ nói với ngươi.
Khi hắn chạy, nữ tử thần bí vẫn chưa đuổi theo, hiện tại hai người đã cách một đoạn cự ly rất dài, thi pháp của thuật pháp bình thường là có cự ly, cự ly xa như vậy, chắc nữ tử thần bí không thể thi pháp với hắn.
Chỉ cần nữ tử thần bí này không đuổi kịp hắn, một lúc nữa, dựa vào năng lực Long Thần Huyết hắn có để khôi phục chân nguyên, nói không chừng có thể tiêu hao chết nàng.
- Ngươi rất cổ quái, nếu Thi Chủ ở đây, khẳng định sẽ có hứng thú với ngươi.
Nữ tử thần bí có chút cao hứng nói:
- Ngươi tên là gì? Ta trở về nói với Thi Chủ.
Đó chính là thủ lĩnh của tổ chức tà ác đứng hàng thứ nhất, nếu có hứng thú với hắn, Chu Phàm cảm thấy máu của mình biến thành lạnh toát.
Chu Phàm do dự một chút nói:
- Ta tên là Lâm Vô Nhai.
Ta cũng không tin ngươi dám ởđi gây sự với thánh nhân thư viện?
- Ngươi, ngươi nói dối, Lâm Vô Nhai là thánh nhân thư viện.
Lần này nữ tử thân bí ngược lại không tin Chu Phàm.
- Nhưng ta đúng tên là Lâm Vô Nhai, không thể thánh nhân thư viện tên là Lâm Vô Nhai thì ta không thể tên là Lâm Vô Nhai chứ? Chu Phàm cười ha ha nói.
- Cũng đúng.
Nữ tử thần bí rất nghiêm túc nói:
- Thôi, ta không đuổi kịp ngươi.
Nữ tử thần bí ngừng lại.
Chu Phàm nghe thấy nữ tử thần bí nói như vậy, hắn quay đầu nhìn, phát hiện nữ tử thần bí quả nhiên đứng ở xa xa.
Với tâm trí của nữ tử thần bí căn bản sẽ không nói dối, Chu Phàm cũng ngừng lại.
- Ngươi dám lừa ta, nếu để ta bắt được ngươi, ta sẽ giết ngươi.
Nữ tử thần bí có chút lệnh nói, nàng xoay người đi về phía châu phủ.