Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 119 - Chương 119. Chém Giết

Chương 119. Chém giết Chương 119. Chém giết

Trong nháy mắt Lão Huynh sủa một tiếng, trên tường phía sau phát ra một tiếng ầm, hơn mười viên gạch đất nổ tung, theo sát sau đó là một thanh trường kiếm đâm thẳng đến.

Nghe thấy động tĩnh phát ra từ phía sau, cổ tay phải của Chu Phàm đột nhiên dùng sức, trực đao theo hắn xoay người chém về phía sau.

Trực đao chém bừa như vậy rất khó chuẩn xác chém trúng trường kiếm.

Nhưng người áo đen cầm trường kiếm không muốn sau khi đâm chết Chu Phàm rồi, mình lại bị trực đao của Chu Phàm chém thành hai đoạn, hắn xoay chuyển trường kiếm đang đâm thẳng, thân kiếm đập lên trực đao.

Đao kiếm va chạm, hỏa diễm bắn ra.

Chu Phàm dựa vào một đao muốn lưỡng bại câu thương này bức cho người áo đen phải thay đổi phương hướng của kiếm, hai người đều lui về phía sau mấy bước.

Khi lui về phía sau, Chu Phàm dùng sức giẫm một cái, khiến cho sau lưng không phải va vào cửa gỗ, mà là va vào tường đất.

Hai mắt Chu Phàm cảnh giác nhìn lướt qua cửa gỗ, bên kia cửa gỗ không có ai xông vào, khiến tâm thần của hắn hơi buông lỏng, điều này chứng tỏ chỉ có một mình người áo đen, nếu không vừa rồi đối phương chắc đã có một người nữa từ trên cửa gỗ lao vào, cùng người áo đen hình thành thế giáp công đối với Chu Phàm mới đúng.

Như vậy Chu Phàm có khả năng rất lớn sẽ bị thương trong lần giáp công này.

Trong Phòng tràn ngập bụi đất, người áo đen vẫn giống như lần trước, chỉ có một đôi mắt lộ ra trong mũ chùm, hắn lạnh lùng nhìn Chu Phàm, thanh âm khàn khàn nói:

- Ngươi biết ta sẽ đến à?

Nếu không biết hắn sẽ tới, một kiếm vừa rồi của hắn thế ắt phải thành công rồi mới đúng.

Chu Phàm cười lạnh, thanh âm của người áo đen hiển nhiên đã trải qua ngụy trang, hắn không nghe ra được đối phương là ai, hắn chỉ nói:

- Ta đương nhiên biết ngươi sẽ đến, ta không chỉ biết ngươi sẽ đến, ta còn biết ngươi là ai.

Hai mắt người áo đen thắt lại, trầm giọng nói:

- Không thể.

Người áo đen vừa nói xong lời này, tay trái cấp tốc dán một đạo Tiểu Diễm Phù lên trên trường kiếm của mình, bởi vì hắn phát hiện Chu Phàm không ngờ không tiếc một lần dùng tới hai đạo Tiểu Diễm Phù.

Chu Phàm thấy vậy, đã một đao cướp công tới, hắn quả thật không biết người áo đen là ai, vừa rồi nói như vậy chỉ là hi vọng có thể quấy phá tâm thần của người áo đen mà thôi.

Người áo đen vội vàng chống đỡ, nhưng không hề hoảng loạn.

Trong phòng đao quang kiếm ảnh bay loạn.

Đèn đuốc bị cuồng phong do đánh nhau trong phòng thổi cho không ngừng lay động, lại vẫn ngoan cường kiên trì không tắt.

Chu Phàm và người áo đen trong nhất thời đấu lực lượng ngang nhau, phù ý đỏ thẫm Tiểu Diễm Phù diễn sinh ra khi mỗi lần đao kiếm va chạm lại bắn ra.

Chỉ cần không bổ trúng quái quyệt, tốc độ phù lực tản đi của Tiểu Diễm Phù là rất chậm, khiến cho phù lực trên đao kiếm cũng không suy yếu quá nhiều.

Người áo đen càng đánh càng kinh hãi, trước khi đến hắn vốn đã có chuẩn bị tâm lý đối với khí lực của Chu Phàm, khí lực của hai người là tương đương, nhưng người áo đen lại một mực cho rằng mình có thể thu thập Chu Phàm rất nhanh.

Bởi vì trong chiến đấu lần trước, đao pháp của Chu Phàm rất lộn xộn, tuy có khí lực.

Cho dù khí lực của hai người không chênh lệch mấy, nhưng dựa vào kiếm thuật tinh diệu của hắn, thu thập Chu Phàm chỉ là tốn một chút công phu mà thôi.

Nhưng hiện tại lại hoàn toàn khác với những gì hắn nghĩ, không phải nói đao pháp của Chu Phàm có thể hơn được kiếm thuật của hắn.

Mà là đao pháp của Chu Phàm tiến bộ quá nhanh, nhanh đến mức khiến người áo đen chấn động, bất kể hắn sử ra kiếm chiêu tinh diệu như thế nào, tuy Chu Phàm ứng đối vẫn có chút hỗn loạn, nhưng lại vẫn có thể ngăn cản được.

Đao pháp của Chu Phàm vẫn thô thiển, nhưng đao trong tay khống chế tự nhiên, theo người áo đen, đao pháp của Chu Phàm sợ rằng đã đăng đường nhập thất rồi.

Người áo đen càng nghĩ càng sợ, vốn lần trước khí lực của Chu Phàm là gần ba ngàn cân, đã khiến hắn kinh hãi không thôi, nhưng mới mấy ngày trôi qua, đao pháp của Chu Phàm lại có tiến bộ lớn như vậy.

Người này dường như mỗi ngày đều đang trở nên mạnh hơn, cứ tiếp tục như vậy, có lẽ không thể khống chế được.

Phải giải quyết hắn vào tối nay, nếu không hậu quả khó có thể tưởng tượng!

Sau khi người áo đen hạ quyết tâm, kiếm pháp của hắn biến đổi, xoẹt xoẹt xoẹt ba phát, giống như thủy ngân rải ra.

Chu Phàm chỉ có thể dùng trực đao trong tay ngăn cản rồi lui về phía sau mấy bước, tránh nơi mũi kiếm đi qua, không thể không nói, kiếm thuật của đối phương quả thật là lợi hại hơn Chu Phàm rất nhiều.

Nhưng muốn giết được Chu Phàm, lại không phải chuyện dễ dàng.

Người áo đen chỉ muốn bức lui Chu Phàm, hắn lạnh giọng nói:

- Ta vốn sợ ngươi bị thương quá nặng, nhưng hiện tại lại không sợ rồi.

Cánh tay phải của người áo đen đột nhiên to ra một vòng, trường kiếm bổ tới Chu Phàm.

Chu Phàm nhìn cánh tay phải bành trướng đó, trong lòng hắn cả kinh, đây là Bạo Phát Đoạn!

Bình Luận (0)
Comment