Chương 1884: Mục đích của Triệu Bá
Chương 1884: Mục đích của Triệu BáChương 1884: Mục đích của Triệu Bá
Chương 1884: Mục đích của Triệu Bá
Đương nhiên tu sĩ Kim Thân Cảnh trở lên có lẽ có thể làm được, nhưng tu sĩ Kim Thân Cảnh trở lên không ai không phải đại nhân vật, sẽ không hao phí tâm tư ở loại địa phương này.
Vì vậy trước giờ chưa từng có ai có thể chinh phục Bách Chi Địa.
Chu Phàm cũng không nghĩ tới muốn chinh phục Bách Chi Địa, đầu óc hắn có lỗ mới làm như vậy.
Cho dù suy nghĩ thành lập thế lực cũng không có, đều là hạng vong mệnh, người như vậy quá nhiều am hiểu thấy gió bé lái, vĩnh viễn sẽ không trung thành với một người nào, nếu thủ lĩnh thế lực xảy ra vấn đề gì, phản bội là chuyện trong phút chốc.
Hơn nữa hắn dẫn theo một đám hạng vong mệnh làm gì?
Đi tranh đoạt địa bàn với những thế lực đó của Bách Chi Địa à? Hắn ăn no rửng mỡ cũng không làm như vậy.
Cho nên những thế lực lớn nhỏ của Bách Chi Địa, suy đoán Chu Phàm sẽ thành lập một thế lực mới, hoàn toàn là cách nghĩ sai lâm.
Đương nhiên cũng có một số độc hành giả đến giờ vẫn chưa gia nhập bất kỳ thế lực nào đang ma quyên sát chưởng, hi vọng được gia nhập một thế lực do tu sĩ thành lập, chiếm một nơi nho nhỏ ở đây, nhưng rất nhanh bọn họ liền phát hiện căn bản không tồn tại chuyện như vậy.
Dưới sự chú ý của tất cả mọi người ở Bách Chi Địa, Chu Phàm ngày hôm sau chỉ thông qua khách sạn tuyên bố một tin tức: Câu mua, một lượng lớn nguyên tinh hoặc manh mối có liên quan tới nguyên tinh.
Lúc này mọi người mới hiểu, thì ra tu sĩ Đạo cảnh tên là Triệu Bá này đến Bách Chi Địa, không chỉ là để tị nạn, còn là vì nguyên tinh.
Chỉ là không ai tới cửa giao dịch nguyên tinh với Chu Phàm.
Bởi vì vật hiếm lạ như nguyên tinh, cho dù là Bách Chi Địa cũng chỉ có bộ phận nhỏ người có thể có, nhưng cho dù có, cũng sẽ không tùy ý giao dịch với người khác, bọn họ phần lớn là lựa chọn thương đội có danh dự để giao dịch.
Một tu sĩ Đạo cảnh mới tiến vào Bách Chi Địa... Đầu óc thiếu dây mới giao dịch với hắn, ai biết được hắn liệu có lật tay làm hắc ăn hắc không?
Cho dù khách sạn nguyện ý đảm bảo, cũng không ai dám tin Chu Phàm.
Ở Bách Chi Địa, không ai tùy tiện tin bất kỳ ai, nếu không căn bản khó có thể tồn tại ở đây.
Một ngày trôi qua, không ai tới cửa giao dịch nguyên tinh, Chu Phàm ở trong khách sạn không cảm thấy kỳ quái, hắn vốn không ôm bất kỳ hi vọng gì đối với điều này.
Hắn làm như vậy chỉ là để tuyên cáo với toàn bộ Bách Chi Địa, hắn tới đây là vì gì, từ đó che giấu mục đích hắn muốn tìm kiếm Phong Quỷ Tướng.
Chu Phàm vì giữ bí mật, ngay cả một người của Nghi Loan Ti Phủ cũng không dẫn theo, trước khi đi hắn đã từng nghĩ tới chuyện này.
Hắn mới đến không thể giống như ngu ngốc tìm người chung quanh hỏi tin tức của Phong Quỷ Tướng.
Nếu thực sự làm như vậy, hắn có thể tìm được tin tức vê Phong Quỷ Tướng không thì không biết, nhưng chuyện hắn tìm kiếm Phong Quỷ Tướng chắc rất nhanh sẽ truyền vào trong tai Phong Quỷ Tướng, từ đó Phong Quỷ Tướng ở trong tối, Chu Phàm ở ngoài sáng, điều này đối với hắn mà nói là tình hình rất xấu.
Vả lại Phong Quỷ Tướng tới đây là để tránh né sự tìm kiếm của Nghi Loan Ti, không thể tuyên dương để ai ai cũng biết, hắn đoán người biết hành tung của Phong Quỷ Tướng là ít ỏi không có mấy, thậm chí Phong Quỷ Tướng sẽ cải trang, ở Bách Chi Địa không ai biết hắn chính là Phong Quỷ Tướng.
Đi chung quanh tìm người hỏi tin tức vê Phong Quỷ Tướng, tuyệt đối là hạ sách, chuyện tìm kiếm Phong Quỷ Tướng phải chậm rãi mà làm, tìm được cơ hội thích hợp.
Hiện tại cứ giải quyết mục đích tìm nguyên tinh ở ngoài sáng đã.
Lúc ban đêm, Chu Phàm xuống lâu ăn cơm, dưới chân hắn là con chó béo bị đồn đại chuyên ăn ruột già và não người.
Người đại sảnh không tính là nhiều, chỉ có ít ỏi hơn mười người, bọn họ nhìn Chu Phàm, lại vội vàng cúi đầu, không dám nhìn nữa.
Chu Phàm tìm một cái bàn ngồi xuống, gọi rượu thức ăn.
- Triệu tiên bối chờ một chút.
Điếm tiểu nhị ghi lại đồ Chu Phàm gọi rồi lập tức khom người lui xuống.
- Lưu chưởng quỹ.
Thanh âm của Chu Phàm rất khẽ, nhưng có thể truyền vào trong tai Lưu chưởng quỹ của khách sạn.
Lưu chưởng quỹ một chân vội vàng đi tới nói:
- Triệu tiền bối, có việc gì muốn phân phó?
- Không ai chịu bán nguyên tinh à?
Chu Phàm hỏi.
- Không.
Lưu chưởng quỹ lắc đầu nói:
- Nếu có, chúng ta đã sớm thông tri cho Triệu tiền bối rồi.
- Ngươi biết trên tay ai có nguyên tinh không? Chu Phàm lại hỏi.
Nghe thấy câu hỏi của Chu Phàm, da mặt các thực khách đều run lên, đây là không mua được, muốn tới cướp à?
- Không biết.
Lưu chưởng quỹ rụt rè nói, cho dù hắn biết cũng không dám nói, đây chính là chuyện rất đắc tội với người khác.
- Triệu tiền bối, loại tài liệu quý giá như nguyên tinh này, nếu có người có, bọn họ cũng sẽ không nói với người ngoài.
Lưu chưởng quỹ lại bổ sung một câu.