Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1227 - Chương 1913: Quá Điên Cuồng

Chương 1913: Quá điên cuồng Chương 1913: Quá điên cuồngChương 1913: Quá điên cuồng

Chương 1913: Quá điên cuông

Quách Mộc Dương và Trương Nhất đều nói như vậy, vậy chẳng khác nào là cả Độc Tàm Bang đều quyết định đầu nhập vào Đỗ Tàn Dương. ....

- Ngươi nói bọn họ gia nhập Tàn Dương Bảo à?

Chu Phàm nhíu mày nhìn Lưu chưởng quỹ, trên mặt hắn lộ ra vẻ kinh ngạc.

Hắn vốn cho rằng Độc Tàm Bang đã cùng đường, không ngờ bọn họ lại gia nhập Tàn Dương Bảo.

- Đúng vậy, vốn có người phát hiện ra tung tích của bọn họ, nhưng bên cạnh nhưng bọn họ có người của Tàn Dương Bảo, không ai dám cản bọn họ, bọn họ một đường tiến vào trong Tàn Dương Bảo.

Lưu chưởng quỹ khom người nói.

- Sau đó Tàn Dương Bảo tuyên bố nói Độc Tàm Bang có giao hảo với bảo chủ bọn họ, hiện tại Độc Tàm Bang gia nhập Tàn Dương Bảo, có người dám gây sự với Độc Tàm Bang, vậy chính là gây sự với Tàn Dương Bảo.

Chu Phàm hơi nhướng mày, lại không nói gì.

- Triệu tiền bối, bên ngoài còn có rất nhiều người ta nói có thể dẫn ngươi đi tìm người của Độc Tàm Bang, hi vọng ngươi có thể thực hiện lời hứa.

Lưu chưởng quỹ lại tiếp tục nói.

- Ngươi đi nói với bọn họ, lệnh treo thưởng ta đã nói rõ ràng, là phải thấy người mới cho tiền, hỏi bọn họ có thể dẫn ta tới Tàn Dương Bảo không?

Chu Phàm cười lạnh một tiếng nói.

Hắn cũng không phải đồ ngốc, loại tiền này cho vậy chính là mất không.

- Vậy ta sẽ huỷ bỏ lệnh treo thưởng cho tiền bối.

Lưu chưởng quỹ lại cung kính trả lại ngân phiếu mười vạn huyền tệ cho Chu Phàm.

Mười vạn huyền tệ Lưu chưởng quỹ thấy cũng rất đỏ mắt, nhưng hắn cũng tự hiểu lấy mình, biết nếu dám mang theo tiền đào tẩu, vậy chỗ dựa sau lưng hắn khẳng định sẽ không bỏ qua cho hắn.

Chu Phàm ừ một tiếng, hắn đang suy nghĩ giải quyết việc này thế nào.

Lưu chưởng quỹ lại rụt rè nói:

- Còn có một chuyện nữa, khách sạn chúng ta đã tìm được đầu bếp đó, giờ mang tới cho tiền bối.

- Không cần, khách sạn các ngươi tự xử lý đi.

Chu Phàm lắc đầu nói, hắn tin khách sạn cũng hận đầu bếp đã hủy thanh danh của khách sạn đó đến thấu xương, sẽ không tha cho đầu bếp đó, hắn cũng lười đối phó tiểu nhân vật như vậy.

- Vâng.

Trên mặt Lưu chưởng quỹ lộ ra vẻ tàn nhẫn, hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua cho đầu bếp thiếu chút nữa thì hủy khách sạn đó.

- Nếu không còn gì...

- Đợi đã.

Chu Phàm đột nhiên gọi Lưu chưởng quỹ lại.

- Không biết tiền bối có chuyện gì muốn phân phó?

Lưu chưởng quỹ bị gọi lại hỏi.

Trong lòng Lưu chưởng quỹ hoài nghi Triệu tiền bối đã thay đổi chủ ý, muốn đích thân thẩm vấn hoặc giết chết tên đầu bếp đó, nếu là như vậy, khách sạn đương nhiên không có ý kiến.

- Thay ta tuyên bố ra ngoài, nếu Tàn Dương Bảo dám khăng khăng che chở người ta muốn giết, ngày mai ta sẽ tự mình tới Tàn Dương Bảo lĩnh giáo cao chiêu của Đỗ Tàn Dương.

Chu Phàm lạnh lùng nói.

- Nếu Đỗ Tàn Dương muốn giống như một con rùa co đầu rụt cổ ở Tàn Dương Bảo, vậy cũng không sao, bắt đầu từ ngày mai ta sẽ canh giữ ở cửa lớn của Tàn Dương Bảo, ra một tên giết một tên.

Trong mắt Lưu chưởng quỹ lộ vẻ kinh hãi, đây là Triêu tiền bối muốn dùng sức của một người khiêu chiến toàn bộ Tàn Dương Bảo, đúng là quá ngông cuồng, quá kiêu ngạo.

- Vâng, giờ ta đi truyền lời giúp tiền bối.

Sắc mặt Lưu chưởng quỹ cứng ngắc có chút hoảng hốt trả lời.

Đỗ Tàn Dương là tu sĩ Nguyên Dịch Cảnh, cho dù Triệu tiền bối ngươi cũng là tu sĩ Nguyên Dịch Cảnh, nhưng Đỗ Tàn Dương không phải một thân một mình, mà còn có Tàn Dương Bảo.

Ngươi không đi trêu chọc Tàn Dương Bảo, Tàn Dương Bảo có thể không làm gì được ngươi, nhưng ngươi nói muốn chặn cửa Tàn Dương Bảo, thấy một giết một, biện pháp lấy cứng chọi cứng như vậy, không khỏi quá coi thường Tàn Dương Bảo.

Lưu chưởng quỹ nhìn ra Triệu tiền bối làm như vậy không khỏi quá điên cuồng, nhưng Triệu tiền bối muốn làm thế nào, không tới lượt hắn nghi ngờ.

Lưu chưởng quỹ rời khỏi đi truyền lời cho Chu Phàm, Chu Phàm chậm rãi nhắm hai mắt lại, sở dĩ hắn chọn dùng biện pháp ứng đối thô bạo kịch liệt như vậy, là vì vừa rồi khi hắn đang suy nghĩ, có nên sử dụng biện pháp ứng đối kịch liệt thô bạo như vậy không, chân nguyên trong cơ thể hắn lờ mờ có xúc động.

Đây là khúc nhạc dạo của đột phá. - Chẳng lẽ ta phải làm việc bá đạo mới có thể đột phá đến Nguyên Dịch Cảnh à? Đó là vì sao?

- Liệu có liên quan tới Bá Thiên Nguyệt Thánh Chân Quyết mà ta tu luyện không? Chân nguyên mà loại công pháp này tu luyện ra vốn được xưng là bá đạo... Nhưng lại dường như không đơn giản như vậy.

Chu Phàm thở hắt ra, muốn từ Hóa Nguyên Cảnh tiến vào Nguyên Dịch Cảnh vốn chính là chuyện huyền diệu khó giải thích, ngay cả tu sĩ đỉnh cấp như Chu Tiểu Miêu cũng không thể nói rõ, nhưng bất kể là như thế nào, chỉ cần hắn bắt được cơ hội như vậy.

Nếu không bởi vì chân nguyên xuất hiện biến hóa như vậy, hắn có thể sẽ chọn dùng biện pháp ổn thỏa hơn, như ẩn vào chỗ tối không ngừng ám sát người của Tàn Dương Bảo, bức Tàn Dương Bảo phải thỏa hiệp.
Bình Luận (0)
Comment