Chương 1923: Thiên cơ
Chương 1923: Thiên cơChương 1923: Thiên cơ
Chuong 1923: Thien co
Chờ cơ hội thích hợp, tiếp xúc với những thế lực đó, tiếp xúc với tu sĩ Đạo cảnh của Bách Chi Địa, những người này đều là địa đầu xà chân chính của Bách Chi Địa, khẳng định sẽ có một số người biết chuyện Phong Quỷ Tướng, có điều không thể trực tiếp hỏi, phải nghĩ pháp nói bóng nói gió mới được.
Chu Phàm nhìn hố to ở xa xa, thâm nghĩ.
Đương nhiên hiện tại hắn vẫn không cần quá lo lắng, một là hắn cũng biết trong khoảng thời gian ngắn không có thế lực hoặc tu sĩ Đạo cảnh dám tiếp xúc với hắn, vẫn có thể tiến hành một đoạn quan sát ngắn ngủi đối với hắn, thứ hai hắn còn có chuyện phải làm, đó chính là nguyên tỉnh.
Hắn đã tiến vào Nguyên Dịch Cảnh, cần một lượng lớn nguyên tinh để phụ trợ tu luyện.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, trong chớp mắt đã qua nửa tháng, trong nửa tháng này, Chu Phàm rất khiêm tốn, hắn đi sớm về muộn, đều bận rộn đào tài liệu trong hố to.
Tài liệu phổ thông đào được đều bán cho Tam Mộc Thương Đội, mà dưới sự trợ giúp của nguyên tinh đầy đủ, việc tu luyện của hắn cũng lớn mạnh vượt bậc, nguyên dịch trong cơ thể mỗi ngày đều đang tăng trưởng, đồng thời nguyên tinh tích lũy được cũng càng lúc càng nhiều, nguyên tinh đào được trong nửa tháng đã có thể miễn cưỡng chống đỡ cho hắn tu luyện toàn bộ Nguyên Dịch Cảnh.
- Tất cả những điều này đều dựa vào sự hỗ trợ của ngươi.
Chu Phàm vu vẻ nói với Tiểu Quyển.
- Chủ nhân, vậy cho ta thêm mấy cái chân vịt đi.
- Không được.
Khi đào tài liệu, Chu Mặc Mặc thỉnh thoảng cũng sẽ ra ngoài săn mồi, Chu Phàm lo lắng cho nàng, mỗi lần đều đi theo nàng.
Nhưng đặc biệt là mồi Chu Mặc Mặc săn không phải là Lam Yên Chí lần đầu tiên săn, mà là đủ loại quái quyệt khác nhau, có cấp Oán có cấp Lệ có cấp Sát, đều là quái quyệt sau khi chết thì di lưu tài liệu.
Chu Phàm cũng không nhìn rõ, vì sao quái quyệt Mặc Mặc mỗi lần săn mồi đều là khác nhau, thực đơn của nàng dường như rất rộng, có lần hắn xuất thủ liệp sát một con quái quyệt, giao tài liệu cho Mặc Mặc, nhưng Mặc Mặc không biểu hiện ra dục vọng muốn ăn, điều này chứng tỏ Mặc Mặc không phải là tài liệu của quái quyệt nào cũng sẽ ăn.
Hơn nữa Mặc Mặc không phải mỗi ngày đều ăn cơm, nàng là cách mấy ngày mới ăn cơm một lần, sau khi ăn xong, sẽ không cảm thấy hứng thú với những quái quyệt đó nữa.
Chu Phàm cũng vì vậy mà từng hỏi Chu Tiểu Miêu, nhưng Chu Tiểu Miêu cũng không rõ bí mật của Long Thần nhất tộc, kiến nghị của nàng là để mặc Mặc Mặc tự do ăn cơm, dẫu sao rong trời sinh có bản năng thiên phú tìm kiếm đồ ăn thích hợp, thần long tất nhiên cũng không ngoại lệ, Mặc Mặc có thể cắn nuốt những tài liệu này, khẳng định là những tài liệu này có lợi cho sự trưởng thành của nàng.
- Xem ra cho dù sau này ta về Nghi Loan Ti, cứ cách một đoạn thời gian lại phải mang Mặc Mặc ra ngoài, giúp nàng tìm được đồ ăn nàng cần ở ngoài hoang dã mới được.
Chu Phàm lặng le suy tư việc này.
Chỉ cần là chuyện có lợi đối với sự trưởng thành của Mặc Mặc, hắn đều sẽ nỗ lực đi làm.
Chu Phàm thấy thời gian hôm nay đã hết rồi, hắn bảo Tiểu Quyển gọi Tiểu Tiểu Quyển về, hắn cất tài liệu vào trong Trữ Vật Chi Thư, ngày mai sẽ bán những tài liệu không quá quý giá cho Tam Mộc Thương Đội.
Danh dự của Tam Mộc Thương Đội không tồi, hắn và Tam Mộc Thương Đội giao dịch lâu như vậy, cũng không xảy ra bất kỳ phiền phức gì.
Hơn nữa mỗi lần giao dịch đều là Mộc Tam Oanh tự mình ra mặt, hắn và Tam Mộc Thương Đội xem như đã quen thuộc.
Đương nhiên quen thuộc thì quen thuộc, đê phòng nên có thì Chu Phàm một chút cũng không thiếu, hắn để tránh Tam Mộc Thương Đội đoán ra lai lịch của hắn, mỗi lần bán cho Tam Mộc Thương Đội đều là một số tài liệu phổ thông thường thấy mà hố to khác cũng sản xuất.
Như vậy nếu Tam Mộc Thương Đội muốn thông qua tài liệu để phán đoán những tài liệu này đến từ hố của người nào, căn bản chính là chuyện không thể.
Chu Phàm cất vào Trữ Vật Chi Thư xong, hắn xoay người lên hố, bỗng nhiên hơi nhíu mày.
- Làm sao vậy?
Tiểu Quyển hỏi.
- Bên trên có người.
Chu Phàm mở miệng nói.
- Nơi này còn có người dám mai phục chủ nhân sao?
Tiểu Quyển có chút kinh ngạc nói.
- Không giống.
Chu Phàm lắc đầu, hắn bảo Tiểu Quyển ve tới trong thân thể hắn, lại nhìn Tiểu Muội và Chu Mặc Mặc đã thần ẩn, mới rụt rè chạy lên trên.
Cho dù đã thành tu sĩ Nguyên Dịch Cảnh, nhưng cẩn thận nên có thì Chu Phàm sẽ không vứt bỏ, trên đời này người hoặc quái quyệt có năng lực giết hắn vẫn có rất nhiều.
Nếu kiêu ngạo tự mãn, có chết như thế nào cũng không biết.
Chu Phàm rất nhanh dã từ hố trèo lên, hắn nhìn thấy là ba võ giả.
Ba người đó một mực đứng bất động, thấy Chu Phàm lên, đều chắp tay hành lễ: - Bái kiến Triệu tiền bối. - Các ngươi là ai? Biết hố to này là của ta, vẫn dám tới đây, muốn tìm chết à? Trong lòng Chu Phàm hơi kinh ngạc, nghiêm mặt hỏi.