Chương 1949: Cự nhân béo (2)
Chương 1949: Cự nhân béo (2)Chương 1949: Cự nhân béo (2)
Chương 1949: Cự nhân béo (2)
Bọn họ nhìn thấy thân thể của cự nhân béo ba đầu phun ra vô số huyết thủy phát ra huyết quang, từng chùm huyết thủy rơi xuống hóa thành giọt mưa hạ xuống trên cỏ.
Đây là nguyên nhân huyết thảo hình thành sao... Trong đầu mọi người hiện lên suy nghĩ này.
Bọn họ không dám nhìn chằm chằm vào cự nhân béo ba đầu, lại di dời tầm mắt, nếu cự nhân béo ba đầu có mắt, vậy ở trong mắt cự nhân béo ba đầu, chỉ sợ bọn họ đều chỉ to bằng con kiến.
Bọn họ đều tận lực không phát ra thanh âm gì, sợ cự nhân béo ba đầu phát hiện sự tồn tại của bọn họ.
Trong đêm tối này, đối mặt với quái quyệt không biết to lớn trước giờ chưa từng nhìn thấy, không ai tránh khỏi trong lòng cảm thấy hốt hoảng.
Mọi người chỉ yên lặng lui về phía sau, rất nhanh thanh âm tí tách dần dân yếu đi, cho đến khi biến mất.
Mọi người lại nhìn về phía huyết thảo, trên huyết thảo, cự nhân béo ba đầu phát ra huyết quang đó đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Mọi người dừng chân, trầm mặc một lúc, Lý Cao Phong mở miệng trước:
-No hình như đi rồi, hiện tại chúng ta nên làm gì?
- Nó không nhằm vào chúng ta, có thể là nhân số của chúng ta quá ít, hoặc là không có hứng thú với nhân loại, nó không cần thiết phải giấu giếm ý đồ của mình.
Đỗ Tàn Dương mở miệng phán đoán.
Mọi người lại thảo luận vài câu, cảm thấy vấn đề chắc không lớn, lựa chọn trở lại doanh địa lúc trước.
- Các ngươi nói xem, nếu nó xuất thủ với chúng ta, trong chúng ta ai có thể bình yên đào tấu?
Cung Lão Quỷ cười lạnh nói.
Đề tài này không khỏi quá nặng nề, khiến cho tâm của không ít người đều trầm xuống, cho dù là Chu Phàm có rất nhiều thủ đoạn cũng không dám khẳng định mình có thể bình yên đào tau, dẫu sao hắn ngay cả cự nhân béo ba đầu là quái quyệt loại hình gì cũng không biết.
- Nó chưa chắc đã rất mạnh, nói không chừng chỉ là tốt mã dẻ cùi.
Đỗ Tàn Dương lạnh lùng nói.
- Đỗ đạo hữu, ta khuyên ngươi hay là đừng ôm loại tâm lý cầu may này, ta có thể cảm thấy nó rất mạnh.
Ngụy Vân chậm rãi nói: - Nó thủy chung không hướng tâm mắt tới trên người chúng ta, rất có thể là bởi vì nhân số của chúng ta quá ít, hơn nữa lại quá yếu, giống như chúng ta sẽ không để ý tới những con kiến đi qua bên cạnh chúng ta vậy.
- Nhưng ta nhìn nó, thân thể cũng không nhịn được mà run rẩy.
Lời nói của Ngụy Vân khiến sắc mặt Chu Phàm nghiêm lại, Ngụy Vân là tu sĩ Nguyên Dịch Cảnh, có thể khiến hắn cảm thấy sợ hãi, chứng tỏ cự nhân béo ba đầu rất không đơn giản.
Chu Phàm tu luyện ý thức, hắn không có loại cảm giác này, chỉ ở trong lòng cảm thấy cự nhân béo ba đầu này rất đáng sợ, nhưng đây là tùy người mà nói, dẫu sao ý thức chỉ khi nguy hiểm tiến đến mới có dự triệu.
- Cho dù là như vậy thì sao?
Đỗ Tàn Dương có chút không vui nói:
- Đừng nhìn trong chúng ta có không ít tu sĩ Đạo cảnh, nhưng trong hoang dã nguy hiểm có thể giết chết chúng ta cũng không ít, chỉ cần nó không nhằm vào chúng ta, chúng ta không cần thiết phải để ý tới sự tồn tại của nó.
- Vậy ngày mai làm thế nào?
Sắc mặt Cung Lão Quỷ âm trầm hỏi:
- Vẫn dám bước vào huyết thảo sao?
Ngày mai vẫn dám bước vào huyết thảo sao?
Hiển nhiên cự nhân béo ba đầu không phải chỉ xuất hiện trên huyết thảo một lần, nếu không huyết thảo cũng sẽ không là tình trạng hiện tại, vạn nhất cự nhân béo ba đầu đó coi huyết thảo là lĩnh vực của nó, không cho phép bất kỳ sinh linh nào tiến vào.
Vấn đề Cung Lão Quỷ đề xuất cũng nói ra lo lắng của không ít người.
Chỉ là nếu không tiến vào huyết thảo, lúc ban ngày, bọn họ đã sớm xem qua rồi, huyết thảo căn bản là không nhìn thấy cuối, muốn vòng qua huyết thảo là rất khó.
- Tối nay nó không xuất thủ với chúng ta, vậy chỉ cân cẩn thận một chút, chắc không có vấn đề.
Ngụy Vân nghĩ một chút rồi nói:
- Nó vào ban ngày chưa chắc đã xuất hiện.
Mọi người không đáp lại, mà là tâm sự trùng trùng về tới doanh địa.
Kỳ thật trong lòng bọn họ đều hiểu rõ, lời Ngụy Vân nói chỉ là an ủi, không ai dám khẳng định cự nhân béo ba đầu có xuất hiện hay không, nhưng muốn bọn họ từ bỏ như vậy, chẳng khác nào là vê tay không, bọn họ cũng không cam lòng.
Nếu với suy nghĩ của Chu Phàm, hắn có thể sẽ không cân nhắc tiếp tục mạo hiểm đi tới, dẫu sao sau một ngày hôm nay, Trường Sinh Vân Quả và Phong Bế Nhãn đã giúp hắn có thu hoạch phong phú, nhưng hắn vẫn muốn xem Phong Quỷ Tướng có tồn tại trong đội ngũ hay không, cho nên trong lòng hắn cũng có chút do dự.
Sau khi trở lại doanh địa, mọi người tản ra trở lại vị trí của mình nghỉ ngơi, chuyện ngày mai có thể để buổi sáng ngày mai lại thương lượng, hiện tại không ai có tâm tình thảo luận đề tài này.
Chu Phàm nói một tiếng với Đường Văn Khang, cũng không tiếp tục tu luyện, mà là kích hoạt trận pháp tương ứng rồi nằm xuống ngủ.