Chương 1962: Hắn sẽ thích ngươi (2)
Chương 1962: Hắn sẽ thích ngươi (2)Chương 1962: Hắn sẽ thích ngươi (2)
Chương 1962: Hắn sẽ thích ngươi (2)
- Đi, không, không giết được hắn.
Trương Bổn Bổn nhìn Phong Quỷ Tướng nói.
Chu Phàm hơi nhướng mày, nhưng hắn cũng không dám động thủ nữa, bởi vì hiện tại hiện tại không nắm chắc giết được Trương Bổn Bổn, vạn nhất bức Trương Bổn Bổn nổi điên, muốn đồng quy vu tận với hắn, vậy thì xong rồi.
Chỉ có thể để bọn họ rời đi... Chu Phàm hơi nhíu mày nghĩ.
- Tiền bối, chúng ta trước tiên lấy được Kim Khuẩn Anh tới tay đã.
Ngụy Vân vội nói.
- Được.
Trương Bổn Bổn không nhiều lời, lao ve phía sáu người Võ Khải đang đánh thành một đống.
- Thế sao được.
Chu Phàm cười lạnh một tiếng, hắn cũng thuấn di mà đi, hắn ném ra hộp bạc chỉ là tình thế bắt buộc, nhưng không có nghĩa là hắn sẽ từ bỏ Kim Khuẩn Anh.
Uy thế đánh một trận lúc trước của Chu Phàm vẫn còn, Ngụy Vân và Phong Quỷ Tướng cũng không dám ngăn cản Chu Phàm, nhìn Chu Phàm đuổi theo Trương Bổn Bổn.
Chu Phàm một bổ tới lưng Trương Bổn Bổn, đao cương vấn vít Ô Hắc Lôi Hồ bắn nhanh đi.
Trương Bổn Bổn có kinh nghiệm rồi, nàng không dám tiếp cận đao cương của Chu Phàm, mà là xoay người đánh ra một chưởng, cương chưởng xanh đen bổ nát Lôi Đao Cương.
Cho dù Trương Bổn Bổn đã đứt nửa tay, nhưng nàng xông tới, khiến đám người Võ Khải có áp lực cực lớn, đều nhao nhao né tránh, nhưng lại không thể nhìn Trương Bổn Bổn lấy đi hộp bạc, bọn họ thi nhau sử dụng cương khí công kích Trương Bổn Bổn.
Chỉ là bọn họ nghĩ nhầm rồi, cương khí bình thường căn bản không làm gì được Trương Bổn Bổn đã là Kim Thân Cảnh đại thành, Trương Bổn Bổn lập tức vượt qua tất cả mọi người, ở vị trí gần nhất.
Lúc này nam tử đeo mặt nạ trắng quát một tiếng, hắn đánh ra một chưởng, cương chưởng bao phủ về phía Trương Bổn Bổn.
Cương chưởng màu vàng này giống như thực chất, rõ ràng là cương khí rực rỡ huy hoàng, nhưng giữa cương chưởng lại có sợi tơ màu đen, ẩn hàm ma khí quỷ dị.
Trương Bổn Bổn khẽ ồ một tiếng, nàng không thẳng tiến không lùi nữa, mà là xoay người đánh ra một chưởng.
Âm một tiếng, cương chưởng màu vàng bị vỗ nát, Trương Bổn Bổn lại một bước cũng không lùi, nàng hơi nhíu mày nói: - Cổ quái cổ quái, chưởng của ngươi rõ ràng là tuyệt kỹ của Đại Phật Tự, nhưng vì sao lại ẩn chứa ma khí?
Ngay khi nàng đang thất thân, Chu Phàm đã thuấn di lướt qua.
Ngụy Vân và Phong Quỷ Tướng không dám trực tiếp xuất thủ ngăn cản Chu Phàm, bọn họ sử dụng thuật pháp, đám người Võ Khải cũng thử xuất thủ ngăn cản Chu Phàm, nhưng bị Chu Phàm dùng Vô Lượng Thế và Long Thần Ngữ nhất nhất hóa giải.
Mắt thấy tất cả mọi người không ngăn được Chu Phàm, Trương Bổn Bổn không nghĩ nữa, liên tục vỗ chưởng về phía Chu Phàm.
Trong lòng Chu Phàm cảm thấy bất đắc dĩ, Trương Bổn Bổn không giống như người khác, hắn chỉ có thể xoay người lại ứng phó cương chưởng của Trương Bổn Bổn, Trương Bổn Bổn đứt nửa tay, thực lực có chút hao tổn, trong lòng lại kiêng kị đao Chu Phàm chém ra có thể giết chết nàng, trong nhất thời không ngờ đánh tới khó phân.
Ngụy Vân và Phong Quỷ Tướng xông tới muốn mượn cơ hội này lấy đi hộp bạc, lại bị đám người Võ Khải ngăn cản.
Trong nhất thời, tất cả mọi người lại hỗn chiến với nhau.
Hỗn chiến vẫn đang tiếp tục, bóng người giao chiến đã biến thành mơ hồ.
Cương khí, thuật pháp bay loạn trong không trung, mặt cỏ màu máu rung chuyển, xuất hiện vết rạn giống như lưới nhện.
Cùng với vết rạn còn có mặt đất gồ ghà.
Ai cũng muốn tiến lên trước một bước về phía hộp bạc, nhưng thường thường lại sẽ bị công kích của tất cả mọi người đánh cho lui về.
Cho dù là Chu Phàm cũng không thể làm được, Trương Bổn Bổn một mực nhìn chằm chằm Chu Phàm, thứ yếu mới nhìn người khác.
Dây thừng đen của Ngụy Vân muốn vươn ra cuốn hộp bạc về, nhưng dây thừng đen của hắn thường thường vừa vươn ra sẽ bị cương khí thuật pháp cắt thành mấy đoạn.
Nỗ lực của những người còn lại cũng vậy.
Trương Bổn Bổn ý đồ muốn để thi khôi của nàng tới nhặt hộp bạc, nhưng mỗi lần thi khôi của nàng muốn tới gần, lại có vô số cương khí thuật pháp hạ xuống, nhẹ nhàng đánh bay thi khôi của nàng, lợi hại thì thậm chí đánh cho thi khôi của nàng tan nát.
Mọi người đánh ra hỏa khí, chẳng ai chịu dễ dàng nhượng bộ.
Hộp bạc ở xa xa theo đại địa rung chuyển mà chấn động, nhưng vẫn nguyên vẹn.
Chu Phàm vừa ứng đối Trương Bổn Bổn, vừa đề phòng người khác đánh lén hoặc cương khí bay loạn làm tổn hại tới hắn.
Hắn phát hiện da của Mộc Tam Oanh biến thành giống như vỏ cây màu nâu bong ra từng màng, nàng mượn điều này ở trên trình độ nhất định chống đỡ được cương khí, thương tổn của thuật pháp, đây là một loại thiên phú quyệt nhân, thiên phú quyệt nhân cộng thêm tu vi Khí Cương Đoạn, khiến cho nàng có thể so với tu sĩ Hóa Nguyên Cảnh.
Lại thêm sự chăm sóc của Võ Khải, nàng trong hỗn chiến miễn cưỡng có thể chống đỡ.
Trừ Mộc Tam Oanh, còn dẫn tới sự chú ý của Chu Phàm là, theo hỗn chiến biến hóa kịch liệt, khăn trùm đầu của nam tử đeo mặt nạ trắng đã sớm rơi ra, hắn không có tóc, rõ ràng là một kẻ đầu trọc.