Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 130 - Chương 130. Hà Đông Hà Tây (2)

Chương 130. Hà Đông Hà Tây (2) Chương 130. Hà Đông Hà Tây (2)

- Thương lượng gì?

Chu Phàm lại sửng sốt hỏi.

Tiểu Liễu trợn to mắt, lườm Chu Phàm nói:

- Không phải ngươi đã đáp ứng ta, sẽ khuyên Nhất Mộc thúc và Quế Phượng thẩm à? Khiến bọn họ thay đổi chủ ý, như vậy ngươi mới có thể cưới ta.

Lúc này Chu Phàm mới nhớ ra, nhưng lần trước hắn căn bản không đáp ứng Tiểu Liễu, hoàn toàn là nàng tự nói.

Tiểu Liễu nhìn chằm chằm phản ứng của Chu Phàm, tức giận đến mặt đỏ bừng nói:

- Trên đầu gỗ này, khẳng định là chưa nói đúng không?

Chu Phàm nhìn Tiểu Liễu đang tức giận, hắn có chút hoảng hốt, trước kia khi muội muội tức giận, mặt cũng đỏ lên, sao nàng này cũng vậy.

Tiểu Liễu thấy Chu Phàm trầm mặc không trả lời, nàng càng tức hơn, trong mắt đã ngân ngấn nước mắt, nói:

- Chu Phàm, có phải ngươi không muốn cưới ta không?

Chu Phàm hồi thần, hắn nhẹ nhàng gật đầu nói:

- Ừ.

Hắn là sẽ không cưới Tiểu Liễu.

Tiểu Liễu ngây ra một thoáng, nàng không ngờ Chu Phàm lại trả lời trực tiếp như vậy, nàng dùng bàn tay trắng nõn lau nước mắt sắp tràn ra, xoay người bước đi, đi được mấy bước lại dừng chân, cũng không quay đầu lại lớn tiếng nói:

- Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, chúng ta chờ xem.

Nói xong Tiểu Liễu liền bỏ chạy.

Chu Phàm cười khổ một tiếng, có điều bất kể là như thế nào, nàng hiện tại đi là tốt rồi.

Chu Phàm thu liễm tâm tư, hắn mang theo Lão Huynh bắt đầu đi trong thôn.

Bởi vì Chú Quỷ chỉ nhằm vào hắn đã trúng nguyền rủa, cho nên đội tuần tra không hạn chế tự do của hắn.

Chu Phàm tìm được chỗ ở của Mao phù sư, nhà của Mao phù sư cũng là trong thôn cung cấp, nhìn thì tốt hơn nhà của gia đình bình thường rất nhiều, hắn đứng ở xa xa quan sát một lúc, nhặt lên một hòn đá nhỏ, búng vào cửa phòng.

Viên đá nện lên trên cửa phát ra tiếng vang rồi rơi xuống đất.

Chu Phàm ẩn thân đứng ở trong góc chăm chú nhìn vào cửa, rất nhanh cửa mở ra, Mao phù sư từ bên trong đi ra, hắn nhìn nhìn xung quanh, gãi gãi đầu, sau đó xoay người đóng cửa lại.

Hai tay của Mao phù sư cũng không có gì, người áo đen không phải Mao phù sư.

Chu Phàm xoay người bắt đầu đi tìm La Liệt Điền, chỉ là rất nhanh hắn phát hiện La Liệt Điền không ở nhà, hắn từ trong miệng một thôn dân biết được La Liệt Điền làm việc ở từ đường của thôn.

Chu Phàm làm bộ như đi qua từ đường, hắn không cần đi vào cũng có thể nhìn thấy La Liệt Điền ở bên trong từ đường, La Liệt Điền đang nói chuyện với người khác, hai cánh tay của hắn cũng vẫn còn.

Ba đội trưởng của đội tuần tra, hai Phù Sư, thôn chính La Liệt Điền đều không sao, vậy chỉ còn lại Trương Hạc.

Sắc mắt Chu Phàm trở nên ngưng trọng, xem ra Trương Hạc mới là người áo đen đó, chỉ là hiện tại Trương Hạc vẫn còn ở trong thôn sao?

Trương Hạc mở y quán trong nhà mình, nếu hắn vẫn còn ở trong thôn, vậy chắc ở ngay y quán.

Chu Phàm không ôm nhiều hi vọng, nhưng vẫn tìm tới y quán của Trương Hạc, hắn không tùy tiện tới gần, có điều hắn mơ hồ nghe thấy tiếng nói chuyện.

Chu Phàm trốn ở góc tường nhìn thấy Trương Hạc đưa một bệnh nhân ra khỏi cửa, Trương Hạc còn cười cười chắp tay với bệnh nhân, cánh tay của hắn cũng không đứt.

Sắc mặt Chu Phàm trốn trong góc hơi trầm xuống nhìn Trương Hạc xoay người trở về trong phòng.

Không phải Trương Hạc, không phải bất kỳ võ giả đã biết nào trong thôn, vậy người áo đen cụt tay tối hôm qua rốt cuộc là ai?

Chẳng lẽ trong thôn đúng là ẩn tàng võ giả nào đó à?

Chu Phàm sầm mặt xoay người rời khỏi, cho đến khi về tới nhà mình, vẫn nghĩ không thông.

Vốn hắn cho rằng mình nắm chắc mười phần có thể lôi được người áo đen ra, kết quả lại nằm ngoài dự liệu của hắn.

Lỗ Khôi. . . Ô Thiên Bát. . . Trứu Thâm Thâm. . . Hoàng phù sư. . . Mao phù sư. . . La Liệt Điền. . . Trương Hạc, tay của bọn họ đều vẫn còn, điều này đúng là quá kỳ quái.

Chu Phàm nhíu mày suy tư, rất nhanh hắn cảm thấy mình vẫn không thể dùng thói quen của đời trước để suy nghĩ vấn đề, thế giới này hoàn toàn khác với thế giới kiếp trước của hắn, nếu không hắn rất dễ sẽ bị tư duy theo quán tính lừa gạt.

Hắn nghĩ đi nghĩ lại, chỉ có hai khả năng, thứ nhất chính là trong thôn quả thật ẩn tàng võ giả, vậy võ giả đó chính là người áo đen, nhưng người trong thôn nhiều như vậy, hắn muốn tìm ra người áo đen bị hắn chém đứt cánh tay, trên thời gian là không cho phép.

Thứ hai có thể là người áo đen vẫn ở trong bảy người mà hắn hoài nghi, vì sao không cụt tay? Không phải không cụt tay, mà là người áo đen có thể có phương pháp nào đó khiến chi đứt mọc lại, từ đó mà qua được mắt hắn.

Thế giới này kỳ quái như vậy, có thể chi đứt mọc lại cũng không phải chuyện kỳ quái gì.

Thậm chí Chu Phàm nghiêng về khả năng thứ hai mới là chân tướng, có điều bất kể là như thế nào... Việc này đều không thoát được liên quan tới Trương Hạc.

Bình Luận (0)
Comment