Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1332 - Chương 2018: Thuyền

Chương 2018: Thuyền Chương 2018: ThuyềnChương 2018: Thuyền

Chuong 2018: Thuyen

Chu Phàm trâm mặc một chút nói:

- Ngươi có thể đổi hình tượng không, đổi về cái vừa rồi là được.

Nữ tử sờ sờ mặt mình, kinh ngạc hỏi:

- Thế này không được à? Ta từng thấy trí nhớ của ngươi...

- Tùy ngươi.

Chu Phàm bực tức cắt ngang nữ tử tiếp tục nói.

Nữ tử cười hì hì, rất nhanh nàng lại biến vê bộ dạng nam tử trung niên mặt mướp đắng đó, nàng biến hóa cực nhanh, cho dù Chu Phàm nhìn chằm chằm vào nàng, cũng không thể phát hiện nàng là biến hóa thế nào.

- Ngươi muốn gì?

Chu Phàm hỏi, hắn thay đổi biện pháp để hỏi mục đích của người này.

- Ta muốn gì?

Nam tử trung niên cười cười, nhưng khuôn mặt mướp đắng của hắn cười lên trông rất khó CoI,

- thế giới đó của ngươi có một câu, gọi là... Um, ta nhớ ra rồi, nói thế giới không có hận vô duyên vô cớ, cũng không có yêu vô duyên vô cớ, ta giúp ngươi, đương nhiên cũng có mục đích.

- Chỉ là ta không phải là những người dẫn dắt keo kiệt đó, ta giúp ngươi rất vô tư, tương lai ngươi chỉ cần hồi báo ta từng chút một là được rồi.

Người dẫn dắt keo kiệt... Mặt Chu Phàm cứng lại, cho dù lúc trước đã có suy đoán, nhưng hiện tại qua chứng thực, hắn vẫn cảm thấy rất khiếp sợ.

- Đúng vậy, các ngươi đều gọi ta là thuyền.

Nam tử trung niên lại gật đầu thừa nhận.

Tâm tình của Chu Phàm càng phức tạp hơn, liên quan tới thuyên là gì, trước kia trong lòng hắn từng có rất nhiều suy đoán, nhưng hắn nghiêng về cho rằng thuyền là một tồn tại ý thức khá máy móc, bởi vì hỏi rất nhiều vấn đề có đôi khi thuyền sẽ không trả lời, không có một chút nhân tính hóa nào.

Nhưng hiện tại có một người nhân tính hóa như vậy đứng ở trước mặt hắn trao đổi với hắn, điều này lại khiến cho hắn phủ định suy đoán của mình.

Hắn hiểu đây rất có thể đúng là thuyền, trừ thuyền ra ai có thần thông lớn như vậy có thể thiết lập phao thời gian, khiến thời gian của một người đảo ngược.

- Ngươi dường như có rất nhiều điều muốn hỏi, nhưng lại không biết nên hỏi từ đâu? Nam tử trung niên vẻ mặt đau khổ nói:

- Ngươi đừng hỏi, còn nữa, tuy ta có thể giúp ngươi thiết lập phao thời gian, nhưng đây chính là có phiêu lưu cực lớn, sau này chưa chắc đã có thể giúp ngươi làm như vậy nữa, ngươi cũng không thể ở lại nơi này quá lâu.

- Nếu không phao thời gian biến mất, ngươi sẽ không thể trở lại điểm thời gian trước đó, đi nhanh đi.

- Muội muội ta...

Chu Phàm bị bừng tỉnh, hắn đột nhiên gấp giọng muốn hỏi ra vấn đề mà thân mình quan tâm nhất.

Nhưng không biết có lực lượng gì đẩy vào lưng hắn, hắn ngả về phía trước, bùm một tiếng chìm vào trong con sông nhiều màu.

- Ai chà chà, nguy hiểm quá, cuối cùng cũng đưa hắn đi rồi.

Vẻ mặt nam tử trung niên đau khổ, hắn lại biến ảo thành bộ dạng thiếu nữ thanh thuần mặc váy xanh hồng.

Nàng lấy ra gương quan sát mình, tấm tắc lấy làm lạ nói:

- Đúng là đáng ghét, hắn rõ ràng chính là trong lòng thích loại hình này, vì sao ngoài miệng lại không thừa nhận?

Nàng thuận tay ném gương vào trong sông, hắng giọng hát:

- Lãng bôn lãng lưu, vạn lý đào đào giang thủy vĩnh bất hưu, đào tiến liễu thế gian sự, hỗn tác thao thao nhất phiến triều lưu...

Thanh âm của Thiếu nữ vang vọng trong con sông nhiêu màu, giọng ca mềm mại uyển chuyển lại hát ra ý vị độc hữu.

Con sông nhộn nhạo ra từng gon sóng.

Sau khi nàng hát xong lại dùng một đôi tay ngọc ôm mặt, say mê nói:

- Thế giới đó vẫn có không ít thứ thú vị, đương nhiên mấu chốt là ta hát hay. ....

Chu Phàm ngã xuống đất, hắn nhanh chóng nhảy lên, bên cạnh là Tiểu Muội và Mặc Mặc.

Âm Ảnh Quái Quyệt xung quanh đang hội tụ tới, Toái Không Cốt trên người Tiểu Muội đang tản tỏa ra quang mang màu đỏ, nhưng quang mang màu đỏ khiến cho chúng không dám tới quá gần, chỉ chạy ở chung quanh gầm khẽ.

Nhìn một màn quen thuộc này, Chu Phàm giật nảy mình, ký ức nhanh chóng khôi phục, hắn hiểu được đã xảy ra chuyện gì, hắn đã về tới thời gian trước đó của mình.

Hắn nhanh chóng giải trừ Toái Không Cốt trên người Tiểu Muội, sau đó lại lấy ra phù châu chiếu sáng chung quanh chung quanh, xua đuổi những Âm Ảnh Quái Quyệt đó.

Hắn vừa hưng phấn lại bình tĩnh suy nghĩ. Cơ hội chỉ có một lần, hắn cũng không thể phạm sai nữa.

Tiểu Quyển từ trên đầu Chu Phàm chui ra, nàng cảm thấy chủ nhân lúc trước trạng thái vô cùng không tốt dường như lại biến thành tốt hơn rất nhiều, nhưng trong lúc này đã xảy ra chuyện gì nàng cũng không biết.

Chu Phàm rất nhanh lấy ra phù châu, xách Tiểu Muội lên thi triển thân pháp thuấn di chạy như điên.

Tiểu Quyển vươn tóc ra quấn lấy vai Chu Phàm, để tránh mình bị chủ nhân đang dùng tốc độ cấp thuấn di hất bay.

Nàng có chút ngây do, hiện tại không phải nên xác nhận đây là đâu trước mới đúng ư? Chủ nhân chạy bừa làm gì?

Có điều nàng xuyên qua năng lực dạ thị của mình, theo Chu Phàm dừng lại, rất nhanh nàng lại thấy ánh đèn đuốc sáng lên trong bóng tối.

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bình Luận (0)
Comment