Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1340 - Chương 2026: Thủ Đoạn Phức Tạp (2)

Chương 2026: Thủ đoạn phức tạp (2) Chương 2026: Thủ đoạn phức tạp (2)Chương 2026: Thủ đoạn phức tạp (2)

Chương 2026: Thủ đoạn phức tạp (2)

- Thế nào? Ngươi trả lại cho ta ba mươi năm thọ mệnh, ta sẽ kể lại chỉ tiết với ngươi, nếu ngươi không tin, ta có thể lập đạo thệ bảo đảm việc này tuyệt đối có dối trá gì.

Chu Phàm lại nhìn Chu Tiểu Miêu đang suy tư, nói:

- Ba mươi năm thọ mệnh của ta, lại không có tác dụng gì với ngươi.

- Không được.

Chu Tiểu Miêu lạnh lùng nói:

- Ta không quá tin thuyền sẽ lộ ra tin tức hữu dụng gì với ngươi, nếu ngươi nguyện ý, ta có thể dùng năm năm thọ mệnh của ngươi để đổi.

- Năm năm quá ít, ngươi tốt xấu gì vẫn phải trả ta mười lăm năm thọ mệnh.

Chu Phàm nhướng mày nói, có mười lăm năm thọ mệnh, vậy hắn cũng không cần quá lo lắng tuổi thọ của mình sẽ đi đến cuối rất nhanh.

- Nói năm năm là năm năm, kỳ thật ngươi đừng tưởng ta không biết, ngươi cũng muốn lợi dụng ta để phân tích đối thoại của thuyền và ngươi.

Chu Tiểu Miêu nói xong mặc kệ Chu Phàm, nếu Chu Phàm không muốn, nàng định xoay người đi làm việc của mình.

- Được rồi, năm năm thì năm năm, nhưng như ngươi nói, ngươi phải giúp ta phân tích hành vi của thuyền.

Trong lòng Chu Phàm quả thật cũng tồn tại rất nhiều nghi vấn khó hiểu, hành động của thuyền không khỏi quá khả nghi.

Chu Tiểu Miêu bấm tay búng một cái, một đoàn quang mang màu trắng bay về phía Chu Phàm, chui vào trong thân thể hắn.

Chu Phàm kiểm tra một chút, phát hiện tuổi thọ của mình biến thành hai mươi hai, hắn mới thở phào, ít nhất cũng không phải thọ mệnh còn không đến một năm, hiện tại có thêm năm năm thời gian, hắn có nhiều thời gian hơn để tu luyện, không cần quá lo lắng.

Nhưng vừa nghĩ tới mình mất đi hai mươi lăm năm thọ mệnh vất vả lắm mới có được, khóe miệng của hắn lại giật giật, bắt đầu nghiêm túc kể lại chuyện phát sinh từ sau khi Chu Tiểu Miêu rời khỏi thân thể hắn.

Đương nhiên hắn cũng kể sơ qua lại quá trình cứu cha mẹ, chỉ là kể chỉ tiết nhất cử nhất động có liên quan tới thuyền, hắn vẫn che giấu bí mật mình là Xuyên Việt Giả, cái này không vi phạm lời hứa, hắn chỉ cần nói ra chuyện của thuyền, Chu Tiểu Miêu cũng không hỏi bí mật của bản thân mà hắn giấu.

Hắn vẫn hoài nghi sự xuyên việt của mình ở liên quan tới thuyền, chỉ là lúc ấy không có cơ hội hỏi đã bị đưa đi, hiện tại cùng lắm chỉ có thể suy đoán mà thôi. Chu Tiểu Miêu quan tâm tới thuyền hơn, sau khi nàng nghe xong, trầm mặc không lên tiếng, một lát sau mới nói:

- Ngươi muốn biết gì?

- Ta cảm thấy kỳ quái là với thân thông quảng đại của thuyền, nó hoàn toàn có biện pháp đơn giản hơn giúp ta cứu cha mẹ ra, vì sao nó lại dùng biện pháp phức tạp phiền phức như phao thời gian?

Trên mặt Chu Phàm lộ ra dị sắc.

Nói chuyện của thuyền dưới mí mắt của thuyền, cái này không thể không nói là một thể nghiệm rất đặc biệt.

Phao thời gian rất phiền, nếu thuyền thật sự muốn hỗ trợ, Chu Phàm không cho rằng phải dùng biện pháp phức tạp như vậy, lúc ấy hắn không nghĩ tới để hỏi, cũng không kịp hỏi.

- Theo ta biết, tu sĩ có thể thực sự tu luyện Thời Gian Pháp Tắc ra phao thời gian là ít ỏi không có mấy.

Chu Tiểu Miêu trâm giọng nói:

- Nhưng thuyền có thể làm được ta cũng không cảm thấy kỳ quái, giải thích ta có thể nghĩ đến là, với năng lực của thuyền, có lẽ dùng phương pháp phao thời gian và dùng biện pháp đơn giản khác mà ngươi nói, đối với thuyên mà nói sợ rằng cũng không có khác biệt gì.

- Đương nhiên cũng có thể là nó cố ý dùng phao thời gian, để từ trên người ngươi có được thứ gì đó.

- Sao có thể như vậy được?

Chu Phàm phủ nhận:

- Nó muốn lấy thứ gì ở chỗ ta là rất dễ dàng, không cần thiết phải thông qua phao thời gian, hơn nữa ta cũng không cảm giác ra được nó thông qua phao thời gian có được gì từ trên người 1a.

Ánh mắt Chu Tiểu Miêu sáng ngời nói:

- Không, ngươi sai rồi, ngươi không cảm giác được, không có nghĩa là nó không có được, thứ đó có thể là vô hình, ta trước giờ chưa từng thấy thuyền lại để ý tới một người lên thuyền như vậy, nó đã ở thế giới bên ngoài xuất thủ vì ngươi, khẳng định là đạt thành mục đích của nó.

Chu Phàm giật mình, hắn cảm thấy Chu Tiểu Miêu nói cũng có ly, có một số thứ là vô hình, cho dù thuyền đạt thành mục đích của nó, có lẽ hắn căn bản khó có thể phát hiện.

- Vậy ngươi cứ đồi lấy đi thọ mệnh của ta, ngươi lại có được gì từ ta?

Chu Phàm lập tức lại hỏi.

- Cái này ta nghĩ không liên quan tới ngươi.

Sắc mặt Chu Tiểu Miêu lạnh lùng nói: - Chúng ta là đang thảo luận vấn đề của thuyền, nếu ngươi không muốn thảo luận về việc này nữa, vậy thì thôi.

- Không, ta muốn biết nhiều hơn.

Chu Phàm không dò xét Chu Tiểu Miêu nữa, hắn lại nói:

- Khả năng ngươi nói có thể tồn tại, nhưng liệu có giống như lúc trước nó giúp ta vậy, lần này nó không lấy đi bất kỳ thứ gì từ chỗ ta, mà là muốn sau này để ta hoàn trả loại hỗ trợ này thì sao?
Bình Luận (0)
Comment