Đao thuật cơ bản trong Lưu Quang Khoái Ngân Đao Quyết của Chu Phàm sớm đã đạt tới tiểu thành, hắn chỉ dựa vào đao trong tay cũng có thể ngăn cản ba vụ thương nhanh chóng của Chú Quỷ, rất nhanh lại bổ cho Chú Quỷ sương máu không ngừng lui về phía sau.
Điều này khiến Chú Quỷ sương máu không ngừng phát ra tiếng rít tức giận trầm thấp, nhưng nó lại không làm gì được Chu Phàm.
Chu Phàm rất nhanh lại tìm được cơ hội lần thứ hai, gạt vụ thương của Chú Quỷ sương máu ra, một đao chém ngang, muốn chém tròng mắt trên đầu Chú Quỷ sương máu thành hai đoạn.
Nhưng sương khói lại lượn lờ trên đầu của Chú Quỷ sương máu, lưỡi đao bổ ngang qua, chỉ chém ra hai đạo sương khói.
Vụ thương đâm tới, Chu Phàm không thể không lại lui về phía sau, hắn nhìn phù hỏa bốc cháy trên đầu Chú Quỷ sương máu, tròng mắt xanh thẫm của Chú Quỷ sương máu từ sương mù trên đầu vai nó chui ra, lạnh lùng nhìn chằm chằm Chu Phàm.
Phù hỏa trên đầu rất nhanh lại tắt, tròng mắt xanh thẫm lại quay lại chỗ cũ.
Chu Phàm nhíu mày, lại vung đao bổ tới Chú Quỷ sương máu.
Tịch dương từ mờ nhạt biến thành đỏ rực, mây trên trời theo sắc thái biến ảo, bầu trời tựa như bốc cháy lên vậy.
Gió thổi chiều thổi đến, lá cây trong rừng kêu loạt xoẹt.
Đao của Chu Phàm hết lần này tới lần khác bổ vào Chú Quỷ sương máu, nhưng sương khói quỷ dị lại hết lần này tới lần khác di dời con ngươi của Chú Quỷ sương máu đi.
Cho đến lần thứ năm, phù lực của Tiểu Diễm Phù trên đao của Chu Phàm đã hao hết, hắn cố ý bổ tới một đao, bức cho Chú Quỷ sương máu không thể không lui về phía sau, đồng thời hắn cũng bước nhanh về phía sau, tay trái cấp tốc lấy ra hai đạo Tiểu Diễm Phù, dán lên trên trực đao, trực đao lại phủ kín phù văn hỏa diễm.
Chú Quỷ sương máu lại lao tới, Chu Phàm vung đao triền đấu với Chú Quỷ sương máu, đao quang sắc bén và vụ thương mau lẹ va chạm với nhau khiến người ta hoa cả mắt.
Không bao lâu sau, trong lòng Chu Phàm biết phiền rồi.
Hắn đã thử năm lần, năm lần đều không thể bổ trúng tròng mắt của Chú Quỷ sương máu, cứ tiêu hao như vậy, cho dù phù lục của mình không bị hao hết, hắn cũng sẽ sức cùng lực kiệt.
Chú Quỷ sương máu này dường như vĩnh viễn không to bằng mỏi mệt, nó không lại phát ra tiếng kêu cáu giận gì nữa, chỉ trầm mặc không ngừng vung vụ thương, khí lực không đủ bị đánh văng ra cũng không sao cả, bị bổ trúng cũng không vấn đề gì, sương máu trên người đó nhiều đến đủ để tiêu hao phù lực.
Đây là nó muốn tiêu hao chết Chu Phàm.
Muốn giết cũng không giết được, muốn chạy trốn cũng không thoát được.
Chu Phàm cảm thấy mình tựa như lâm vào một vũng bùn, càng lún càng sâu, cho đến khi bùn lầy dính nhớp sẽ triệt để nhấn chìm hắn, hắn sẽ chậm rãi hít thở không thông mà chết.
Tịch dương chuyển ra ánh chiều tà cuối cùng, mây từ đỏ rực dần dần thành máu vỏ quýt.
Chiến đấu trong rừng vẫn đang tiếp tục.
Chu Phàm trở nên cẩn thận, hắn không tùy ý chém lên trên người Chú Quỷ sương máu nữa, bởi vậy làm vậy sẽ cấp tốc tiêu hao phù lực trên đao, hắn cần tận lực duy trì phù lực trên đao.
Hai đạo Tiểu Diễm Phù trên đao là hai đạo Tiểu Diễm Phù cuối cùng trên người hắn, nếu như bị hao hết, hoàn thủ trực đao chỉ có thể lựa chọn Tiểu Lôi Bì Phù hoặc là Khu Tà Mặc Đấu.
Uy lực của một đạo Tiểu Lôi Bì Phù là kém xa hai đạo Tiểu Diễm Phù chồng nhau, về phần Khu Tà Mặc Đấu, thao tác là phức tạp hơn phù lục một chút, muốn ở dưới mí mắt của Chú Quỷ sương máu vẩy lên hai tia mực là quá khó khăn.
Có thể nói hai đạo Tiểu Diễm Phù này là thủ đoạn có uy lực lớn nhất mà hiện tại hắn có thể sử dụng, Chú Quỷ sương máu này rất khác với những Hắc Du Quái Quyệt mà lúc trước hắn đụng phải, khiến Chu Phàm thực sự nhận thức được chỗ lợi hại của Chú Quỷ.
Nếu không chồng hai đạo Tiểu Diễm Phù, Chu Phàm không dám khẳng định khi một đao bổ trúng tròng mắt, có thể đánh chết nó hay không, nếu chém không chết, vậy muốn tìm cơ hội lần sau là rất khó khăn.
Giằng co giữa hai người cũng khiến Chu Phàm biến thành có chút lo âu, bởi vì đã có chút mây mù nặng nề, sợ rằng trời rất nhanh sẽ tối, đến lúc đó đối với hắn mà nói là càng bất lợi hơn.
Lão Huynh chạy ở bên cạnh mấy lần muốn hỗ trợ, nhưng nó cắn lên trên người Chú Quỷ sương máu, chỉ cắn được một đoàn sương mù, Chú Quỷ sương máu căn bản không để ý đến Lão Huynh, nó chỉ hung hãn dùng vụ thương không ngừng đâm nhanh tới Chu Phàm.
Chu Phàm từng đao bổ cho Chú Quỷ sương máu lui về phía sau, hắn khiến bản thân tận lực bình tĩnh lại, càng kéo dài, càng bất lợi đối với hắn, hắn phải trước khi trời tối thu thập được Chú Quỷ sương máu này.
Nếu muốn giết chết Chú Quỷ này nhất định phải bổ trúng tròng mắt xanh thẫm, nhưng mỗi lần hắn vung đao tới tròng mắt xanh thẫm, tròng mắt xanh thẫm sẽ chạy trước, xuất hiện ở một chỗ khác của tại thân thể.