Chương 2056: Tổ tiên Chu gia (2)
Chương 2056: Tổ tiên Chu gia (2)Chương 2056: Tổ tiên Chu gia (2)
Chương 2056: Tổ tiên Chu gia (2)
- Tên của Minh Tức Nghịch Luân Thể còn là ta đặt cho hắn.
-Khi hắn gặp phải Ngụy Sinh Minh Tức Mẫu đã xảy ra chuyện gì mới thành quyệt nhân đời thứ nhất?
Chu Phàm tò mò hỏi.
Lai lịch của Quyệt nhân đời thứ nhất cổ cổ quái quái, cũng rất khác nhau, giống như Tiểu Liễu cũng là dưới tình huống rất đặc thù mới thành quyệt nhân đời thứ nhất.
Muốn dung hợp lực lượng của Ngụy Sinh Minh Tức Mẫu, Chu Phàm suy đoán lão tổ đời thứ nhất của Chu gia khẳng định là gặp phải nguy hiểm kinh tâm động phách, cửu tử nhất sinh mới đạt được lực lượng của quái quyệt không thể biết cấp.
- Lúc ấy thực lực của hắn rất kém cỏi, thấy Ngụy Sinh Minh Tức Mẫu xuất hiện, cùng một đoàn tu sĩ đi trộm Sinh Linh Châu, con người hắn đặc biệt tham, tới Ngụy Sinh Minh Tức Mẫu quá gần, kết quả Ngụy Sinh Minh Tức Mẫu phát hiện hắn tới gần, vươn một xúc tu ra đâm trúng đít hắn.
Chu Tiểu Miêu xụ mặt nói.
Đâm trúng đít... Chu Phàm nhớ tới nhã hào Chu hoa cúc của mình được người ta đặt cho, hắn cảm thấy có lẽ là thích hợp với vị tổ tiên tên là Chu Tiểu Khuyển đó hơn, hắn cố nén xung động muốn ôm mặt, nói:
- Cứ vậy trở thành quyệt nhân à?
- Nói đến cũng kỳ quái, người bình thường bị xúc tu của Ngụy Sinh Minh Tức Mẫu đâm trúng, nếu không phải tu sĩ cảnh giới cao thâm, đều sẽ lập tức chết đi, ta vốn cho rằng hắn không cứu được, ai ngờ hắn lại chống đỡ ba tháng cũng không tắt thở, về sau để hắn vượt qua, nếu khi đó hắn chết thì tốt quá.
Chu Tiểu Miêu cười lạnh nói:
- Nhưng con người hắn xấu như vậy, hắn chính là không chết được, ta đoán hắn hiện tại cũng chưa chất.
- Hắn tốt xấu gì cũng là huynh trưởng của ngươi, ngươi nói hắn như vậy, hắn rốt cuộc đã làm chuyện gì có lỗi với ngươi?
Chu Phàm hỏi.
Sắc mặt Chu Tiểu Miêu biến thành rất đáng sợ, nàng trầm giọng nói:
- Hắn phản bội ta, thiếu chút nữa thì hại chết ta.
Chu Tiểu Miêu không nói tỉ mỉ, nhưng Chu Phàm có thể cảm nhận được sự phẫn nộ của nàng,
- Ngươi thật sự điều tra rõ rồi chứ? Liệu có thể là hiểu lâm không? - Không phải hiểu lầm, tất cả chứng cớ đều chỉ về phía hắn, hắn cũng thừa nhận là hắn phản bội ta.
Chu Tiểu Miêu lạnh giọng nói:
- Ngươi biết đó là cảm nhận gì không? Hai người chúng ta từ nhỏ không cha mẹ, sống nương tựa lẫn nhau, lưu lạc trên thế gian, chịu nhiều gian khổ mới vào được một môn phái nhỏ, từ đó bước lên con đường tu hành.
- Một đường dìu đỡ nhau đi tới, ta một mực tin rằng, nếu cần, ta có thể vì hắn mà chết, hắn cũng có thể vì ta mà chết, ta chưa từng nghĩ đến hắn sẽ phản bội ta, vì tiến thêm một bậc, ngay cả muội muội của mình cũng có thể phản bội.
- Hắn chỉ cần nói một câu không phải hắn phản bội ta, vậy ta cũng sẽ không chút do dự tin tưởng hắn, nhưng ở trước mặt sự thực hắn không dám nói như vậy, hắn vẫn không thể không thừa nhận.
- Từ ngày đó trở đi, ta không còn liên quan gì với hắn nữa, ta chỉ hận ngày đó ta xoay người rời khỏi, chứ không phải giết chết hắn.
Chu Phàm trâm mặc một chút, thở dài nói:
- Có lẽ hắn có nỗi khổ bất đắc dĩ thì sao?
- Không có nỗi khổ, chỉ có lợi ích, hắn cho ta bài học sâu sắc, đại đạo vô tình, hắn là vì tiến vào cảnh giới huyền diệu đó.
Chu Tiểu Miêu liếc Chu Phàm một cái, nàng đã bình tĩnh lại:
- Ta tin hắn chưa chết, có lẽ là gặp phải phiên phức gì đó, bằng không cũng sẽ không đẻ Chu gia chết tới chỉ còn lại ít ỏi mấy người cha ngươi, ngươi và nữ nhi của ngươi.
- Sao ngươi biết chỉ còn ít ỏi mấy người? Dẫu sao đã trôi qua nhiều năm như vậy, nói không chừng Chu gia khai chi tán diệp, phôn vinh đến cực hạn, chúng ta chỉ là lạc lõng ở ngoài.
Chu Phàm không nhịn được nói.
- Đừng quá ngây thơ.
Trên mặt Chu Tiểu Miêu lộ ra vẻ mỉa mai nói:
- Ta đã sớm dùng huyết mạch thuật pháp thôi diễn điều tra rồi, Chu gia chỉ còn lại một mạch này của ngươi.
- Tử địch Chu gia cũng quá độc ác, vị tổ tiên ba ngàn năm trước có phải chính là Chu Tiểu Khuyển không?
Chu Phàm hỏi dò, hắn kể lại chuyện của Bất Tử Tướng Thần.
- Người đó tuyệt đối không thể là Chu Tiểu Khuyển.
Sau khi Chu Tiểu Miêu nghe lắc đầu rất khẳng định:
- Ta không biết bên ngoài đã trôi qua bao nhiêu năm, nhưng từ miêu tả lúc trước của ngươi cho thấy, hắn giống với hậu đại của Chu Tiểu Khuyển hơn, người đó quá yếu, Chu Tiểu Khuyển trước nay đều thích làm đầu lĩnh, chứ không phải đi theo người nào làm thủ hạ cho người ta.
Chu Tiểu Miêu xoay người đi đến đuôi thuyền nói:
- Chờ ta ra ngoài, ta khẳng định sẽ tìm được hắn, dùng Tiểu Miêu Đao trong tay ta kết liễu tất cả ân oán của ta và hắn.
Chu Phàm nhìn Chu Tiểu Miêu biến mất trong sương mù ở đuôi thuyền, hắn lang lặng tiêu hóa tất cả những gì nghe được đêm nay, đối với hắn mà nói, những gì đêm nay nghe được thật sự quá nhiều.