Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 140 - Chương 140. Người Từ Thiên Lương Đến

Chương 140. Người từ Thiên Lương đến Chương 140. Người từ Thiên Lương đến

Lý do Cuối cùng là lo trước khỏi hoạ, tuy cần câu tùy cơ có thể câu được thứ rất hiếm có, nhưng tùy cơ đại biểu cho biến số, Chu Phàm cũng không dám khẳng định thứ câu nhất định là thứ hắn cần.

Vạn nhất có ngày hắn cần đan dược để đề cao cảnh giới, nhưng hai thứ câu lên lại không phải là đan dược, vậy thì phiền rồi, dự trữ lại có lẽ có một ngày khi hắn cần cần câu định hướng vẫn có mồi câu để dùng, bằng không để bị bức tới phải dùng thọ mệnh để đổi mồi câu, vậy hắn đúng là không đổi nổi.

Những cái này đều là lý do Chu Phàm muốn dự trữ mồi câu.

Vụ dường như biết tâm tư của Chu Phàm, hắn cười nhạo nói:

- Dự trữ cũng có lợi ích của dự trữ, nhưng cũng có chỗ xấu.

- Chỗ xấu gì?

Chu Phàm cũng nghĩ tới một số chỗ xấu khi dự trữ mồi câu, có điều hắn vẫn muốn nghe thử xem những gì Vụ nói có nhất trí với những gì hắn nghĩ không.

- Đó chính là ngươi dự trữ mồi câu, vạn nhất một ngày nào đó ngươi chết ở bên ngoài, những mồi câu này hoàn toàn chính là uổng phí.

Trên mặt Vụ lộ ra nụ cười quỷ dị,

- Trong khách thuyền trước kia, có không ít loại ngu xuẩn quá keo kiệt không nỡ dùng mồi câu mà cuối cùng chết đi đó.

Lông mày Chu Phàm nhướng lên, cái này gọi là chưa tiêu hết người đã chết, loại chuyện này ngẫm lại cũng quả thật là buồn bực.

Dẫu sao trời luôn có phong vân biến ảo, không ai dám khẳng định mình nhất định sẽ không gặp chuyện không may, nhất là ở thế giới quỷ dị khắp nơi đều là nguy cơ này.

Thậm chí có khả năng từ dưới đáy sông có được một kiện bảo vật, nói không chừng vào thời khắc mấu chốt có thể cứu mình một mạng.

Những ưu khuyết điểm của dự trữ này Chu Phàm đều hiểu rõ, có điều hắn vẫn lắc đầu, hắn vẫn quyết định tạm thời không câu cá, so với những phiêu lưu đó, Chu Phàm không muốn đối mặt với phiêu lưu không có mồi để câu.

Khi Dự trữ mồi câu chỉ cần chú ý cân bằng số lượng, vậy đối với mình mới là thích hợp nhất, hắn cũng sẽ không lâm vào loại tình huống điên cuồng tích trữ mồi câu mà không dám dùng.

Sau khi Chu Phàm suy nghĩ thỏa đáng, hắn đi sang một bên, cầm lấy trọng đao, đã không câu cá, vậy đương nhiên phải tranh thủ thời gian để tu luyện.

Chỉ hắn cầm lấy trọng đao, lại nhíu mày, trọng đao trong tay hắn đã nhẹ đi.

Chu Phàm nhìn trọng đao trong tay, trọng đao dài bảy thước, rộng hai thước, có thể nói là hình thể khoa trương, trọng lượng lại cao tới ba trăm cân.

Nhưng hiện tại Chu Phàm đã tiến vào Lực Khí Cao Đoạn, đối với hắn đã có khí lực một vạn năm ngàn cân mà nói, đao ba trăm cân đã không phải là nặng.

- Vụ, đao này quá nhẹ.

Chu Phàm hô lên với Vụ đang ngồi ngẩn người.

Vụ không nói gì, hắn chỉ phất phất tay, sương mù phiêu đãng tụ tới trọng đao, lượn lờ trên thân đao.

Trọng đao vốn chính là từ sương mù biến thành dung hợp với những sương mù này, kích thước của trọng đao đang không ngừng gia tăng, cho đến khi tăng đến dài một trượng rộng ba thước mới dừng lại.

Hai tay Chu Phàm cầm chuôi đao trầm xuống, hắn vội vàng gia tăng khí lực mới nhấc được trọng đao.

Từ sau khi tiến vào Lực Khí Đoạn, cảm tri của Chu Phàm đối với trọng lượng rất nhạy bén, hắn hơi đoán một chút, trọng đao trong tay người là một ngàn năm trăm cân!

Trọng lượng này đối với hiện tại hắn mà nói là thích hợp nhất, hắn bắt đầu nghiêm túc vung đao tu luyện đao thuật cơ bản.

Thời gian tu luyện trôi qua nhanh chóng, Chu Phàm không ngừng hoán đổi trọng đao và khinh đao, tu luyện không biết mệt mỏi, cho đến thời khắc rời khỏi Khôi Hà Không Gian, đao thuật cơ bản của hắn cũng biến thành vững chắc hơn.

Chu Phàm buông đao chào Vụ một tiếng rồi rời khỏi Khôi Hà Không Gian.

Trong nháy mắt tỉnh lại, Chu Phàm đầu tiên là nghiêng đầu nhìn nhìn trong phòng đen kịt, sau khi xác nhận không có gì dị thường, mới từ gầm giường đi ra, trời ở ngoài phòng đã hơi sáng lên.

Hắn vỗ vỗ bụi trên người, đốt bấc đèn dầu, ánh đèn sáng lên, Lão Huynh nằm dưới đất chỉ hơi ngẩng đầu, xem như là ra hiệu với Chu Phàm, rồi lại tựa đầu chó trên mặt đất.

Chu Phàm không đi đâu, mà tĩnh tọa ở trong phòng, chờ sau khi đội viên tuần tra trực đêm trở về thì hắn ra ngoài chào hỏi Lỗ Khôi, Ô Thiên Bát một chút.

Lỗ Khôi, Ô Thiên Bát thấy Chu Phàm bình yên vô sự, trên mặt đều lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Có điều Chu Phàm không quá để ý, xoay người trở về phòng, không bao lâu sau, Sầu Hầu cũng tới tìm hắn.

Chu Phàm đưa ba đạo Tiểu Diễm Phù cho Sầu Hầu, lại dặn dò vài câu rồi mới bảo hắn đi tuần tra.

Chu Phàm không về nhà, chạng vạng ngày hôm qua đã nói với cha mẹ là buổi sáng hôm nay không về, dẫu sao hắn là vào lúc chạng vạng giết chết Chú Quỷ thứ hai, nếu không có gì bất ngờ, Chú Quỷ cách hắn càng lúc càng gần rồi, lúc này trở về thì phiêu lưu quá lớn.

Vẫn ở lại doanh địa thì thích hợp hơn một chút.

Bình Luận (0)
Comment