Chương 2087: Tiểu Miêu giảng đao (2)
Chương 2087: Tiểu Miêu giảng đao (2)Chương 2087: Tiểu Miêu giảng đao (2)
Chương 2087: Tiểu Miêu giảng đao (2)
- Cái này thì không cần, đao pháp của bản thân ta, ta muốn tự mình hoàn thành, nếu nghe ý kiến của ngươi, vậy còn là đao pháp của ta sao?
Chu Phàm có chút chột dạ nói.
Ở trước mặt Chu Tiểu Miêu diễn luyện Tiểu Miêu Tam Thức, vậy có khác gì là tự tìm đường chất.
- Cách nói loạn thất bát tao gì vậy...
Chu Tiểu Miêu hơi nhướng mày nói:
- Bất kể là võ kỹ, thuật pháp, đạo thức hay là công pháp, những cái này đều nên hấp thụ kinh nghiệm của tiền nhân, sau đó là tụ tập sở trường của bách gia hoặc là thoát khỏi xiêng xích, mở ra thiên địa mới, đều không phải là vấn đề.
- Cho nên khai sáng một môn đao pháp mới, ngươi nên đọc thêm một số bí tịch đao pháp, như vậy mới biết đao pháp mình muốn là bộ dạng gì.
- Ngươi nói rất có lý, nhưng đao pháp ta tự nghĩ ra ngay cả sơ hình cũng chưa hoàn thành, tạm thời không thể tìm ngươi chỉ giáo.
Chu Phàm ho khẽ một tiếng nói.
- Cái này tùy ngươi, cho dù ngươi muốn ta chỉ giáo, ta cũng chưa chắc đã nguyện ý.
Trên mặt Chu Tiểu Miêu lộ ra vẻ khinh thường, đối với đao pháp Chu Phàm tự nghĩ ra, nàng chỉ hơi có chút hứng thú mà thôi, nhưng hiện tại Chu Phàm nói như vậy, nàng không có một chút hứng thú nào nữa.
Chu Tiểu Miêu tùy ý ngồi trên giáp bản, nàng ngẩng đầu nhìn về phía huyết cầu lớn trên bau trời, trâm mặc một chút nói:
- Ta cả đời sáng tạo Tiểu Miêu Tam Thức, từ khi đao pháp thành hình, chưa thua một trận nào, thậm chí ngay cả địch thủ có thể khiến ta sử ra thức thứ ba cũng không có.
Nói đến đây, trên mặt nàng lộ ra vẻ tiếc nuối nói:
- Đáng tiếc, nếu có người có thể chống đỡ được thức thứ ba ta sử ra, nói không chừng ta còn có thể khiến Tiểu Miêu Tam Thức biến thành hoàn mỹ hơn, chỉ là đáng tiếc... Trước lúc lên thuyền, vẫn không tìm được đối thủ như vậy.
- Một người cũng không có à?
Chu Phàm hơi ngẩn ra nói:
- Lão tổ Chu Tiểu Khuyển của Chu gia cũng không phải là đối thủ của ngươi sao?
- Ngươi nói Chu Tiểu Khuyển?
Chu Tiểu Miêu cười lạnh nói: - trước kia, mỗi lần đánh nhau với người ta, hắn đều trốn ở sau lưng ta phất cờ hò reo trợ uy, hắn luôn không phải là đối thủ của ta.
Chu Phàm:
Hắn không ngờ Chu Tiểu Khuyển là người như vậy.
- Tiểu Miêu Tam Thức là ta sáng tạo ra sau khi đoạn tuyệt quan hệ với hắn, sau đó hắn có tiến bộ hay không thì ta cũng không biết.
Chu Tiểu Miêu lại nói:
- Nhưng ta nghĩ rất khó, cho dù tu vi của hắn một mực cao hơn ta một chút, nhưng tính tình nhát gan sợ chết, mỗi lần đánh nhau đều sợ muốn chết, có thể tiếp cận thì không tiếp cận...
Trên mặt Chu Tiểu Miêu lộ ra vẻ giận dữ nói:
- Nói tới hắn làm gì, nếu không phải ta vô duyên vô cớ bị nhốt ở đây, ta đã sớm trở ve chém chết hắn, kết thúc nhân duyên của chúng ta, chúng ta hay là nói vê Tiểu Miêu Tam Thức đi.
Ta cũng không bảo ngươi nói về hắn. .. Chu Phàm oán thầm một câu, vẫn nghiêm túc lắng nghe.
- Tiểu Miêu Tam Thức quán triệt toàn bộ kiếp sống tu hành của ta, ta và Chu Tiểu Khuyển khi lưu lạc giấy giụa sinh tồn trên thế gian, chính là dùng đao, bởi vì đơn giản dễ luyện, về sau một mực dùng tiếp.
- Khi ta còn là võ giả, đã có ý định muốn sáng tạo ra một môn đao pháp thuộc về mình, ý định này lúc ban đầu là đến từ trận mưa to đó.
Trên mặt Chu Tiểu Miêu lộ ra vẻ cảm hoài.
- Mưa to?
Chu Phàm nghe mà có chút hồ đồ.
- Lúc ấy chúng ta vì sinh kế mà chạy vạy trong phố phường, đúng ngày đó bắt được một tặc phỉ, muốn đi lĩnh tiền thưởng, thiên hạ lại đổ một trận mưa lớn, không nhìn rõ được đường xa, trong thiên địa mịt mờ hơi nước.
Chu Tiểu Miêu nói.
- Trốn mưa dưới mái hiên, ta nhìn thấy trên đường phố có người đang luyện đao trong mưa, nhìn tới ngây dại, bởi vì đao mà người đó vung ra dung hợp hoàn mỹ với trận mưa, ta không nhịn được mà tới luận bàn một hồi với hắn.
- Sau trận chiến đấu đó, ta bắt đầu sinh ra suy nghĩ tự nghĩ ra đao pháp.
- Trận chiến đấu đó ngươi thua à?
Chu Phàm không nhịn được hỏi.
- Không, ta thắng. Chu Tiểu Miêu nói.
Chu Phàm kỳ quái nói:
- Vậy vì sao ngươi lại có thể sinh ra suy nghĩ như vậy?
Nếu thua thì Chu Phàm còn có thể lý giải được, dẫu sao không đánh thắng, có khả năng là đao pháp của mình quá nát, không phục nên muốn tự nghĩ ra một môn đao pháp.
- Bởi vì ta nhìn ra đao pháp của người đó cũng không hoàn chỉnh, về sau người đó nói cho ta biết, đao pháp của hắn là tự nghĩ ra, chưa triệt để hoàn thành.
Sắc mặt Chu Tiểu Miêu phức tạp nói:
- Lúc ấy ta liền nghĩ, nếu đao pháp của hắn hoàn thành, vậy người thua khẳng định là ta.
- Đao pháp tự nghĩ ra của người đó đã gợi ý ta, ta từ nhỏ đã nghèo, cảm thấy mình rất khó đạt được đao pháp tốt, một khi đã như vậy, còn không bằng tự nghĩ ra một môn đao pháp lợi hại, bắt đầu từ ngày đó, ta bắt đầu thử tự nghĩ ra đao pháp.