Chuong 2089: Linh cam rut dao (2)
Chuong 2089: Linh cam rut dao (2)Chuong 2089: Linh cam rut dao (2)
Chuong 2089: Linh cam rut dao (2)
- Đúng vậy, bạt đao thuật là đao pháp như vậy, nhưng rất ít có đao khách dám thực sự đặt một đao trên thắng bại, cho nên về sau bạt đao thuật diễn sinh ra rất nhiều lưu phái, đều xoay quanh sách lược sau bạt đao thuật thất bại lần đầu tiên, làm thế nào để van hồi thế cục.
Chu Tiểu Miêu nói tiếp.
- Cái này không thể nói là sai, nhưng như vậy, bạt đao thuật sẽ không còn thuần túy nữa, nó sẽ yếu đi, ta đã xem những võ giả tu luyện bạt đao thuật, hắn tu luyện là bạt đao thuật cổ xưa nhất, rút đao là đánh cược tất cả của bản thân.
Sắc mặt Chu Tiểu Miêu nghiêm lại nói:
- Vào thời khắc hắn xuất đao thật sự rất mạnh, lúc ấy ta thiếu chút nữa thì chết rồi.
Chu Phàm cũng mặt lộ vẻ kinh ngạc, trong mắt hắn, Chu Tiểu Miêu tuyệt đối là thiên tài đao đạo số một số hai, không ngờ lại thiếu chút nữa bị võ giả dùng đao đó giết chết.
- Đương nhiên chỗ thiếu hụt của bạt đao thuật kỳ thật cũng rất nhiêu, nếu không hắn sẽ không phải chết trong tay ta.
Chu Tiểu Miêu thản nhiên nói:
- Nhưng trận chiến này cũng khiến ta hiểu được một đạo lý, đại đạo chí giản, đao đạo càng là như vậy thứ quá màu mè sẽ làm suy yếu đao trong tay.
- Đao pháp cường đại chân chính nên là có thể một đao giải quyết đối thủ thì tuyệt đối đừng dùng đao thứ hai.
- Cái này thì ta cũng biết, vấn đề là có đôi khi một đao cũng không thể giải quyết kẻ địch.
Chu Phàm cười gượng một tiếng, hắn cảm thấy đạo lý này của Chu Tiểu Miêu trên logic là không thể thực hiện được, ai chẳng biết nếu một đao có thể giải quyết đối thủ thì đừng dùng đao thứ hai.
Nhưng đối thủ cũng không phải bia ngắm, đứng yên tại chỗ để mặc cho ngươi chém.
- Cho nên mới nói ngươi là ngu ngốc.
Chu Tiểu Miêu chế gieu:
- Loại người như ngươi, cho dù học được Tiểu Miêu Tam Thức của ta, cũng không thể phát huy ra uy lực của nó.
Đúng là bị ngươi nói trúng rồi... Chu Phàm có chút tâm tắc nghĩ.
- Một đao không thể giải quyết đối thủ, vậy ngươi phải hỏi bản thân mình đã thật sự làm được tới cực hạn của một đao này chưa, làm được rồi thì cho dù ngươi không thể dùng đao tiếp theo đã bị người giết chết cũng không có gì tiếc nuối, một đao như vậy mới xem như là đao pháp ta theo đuổi. Chu Tiểu Miêu đắm chìm trong hồi ức, thân thể nàng tỏa ra đao ý sắc bén vô cùng bá đạo, khiến cho phiêu đãng phiêu đãng quanh người cũng lờ mờ tản đi.
Chu Phàm lờ mờ có chút xúc động, hắn trâm mặc nghe.
- Ta theo đuổi đao pháp cường đại thuần túy như vậy, cho nên quyết chí thê sẽ hoàn thành đao pháp chỉ có thể có ba thức, thức đao pháp này là đao sau mạnh hơn đao trước.
Sắc mặt Chu Tiểu Miêu bình tĩnh nói:
- Từ bạt đao thuật có được gợi ý, xác định con đường muốn đi, tất cả biến thành đơn giản hơn nhiều, chỉ cần đi tới chung điểm.
- Ta không còn lo nghĩ làm bừa, kiên nhẫn thối luyện đao pháp của mình, tu vi có thành tựu, Tiểu Miêu Tam Thức cũng chỉ là hoàn thành sơ hình, cho đến sau khi đoạn tuyệt quan hệ với Chu Tiểu Khuyển, ta chuyên tâm du lịch từng thế giới khác nhau, vì hoàn thành đao pháp thức thứ nhất, trong một đoạn thời gian rất dài ta không xuất đao nữa.
- Bất kể gặp phải nguy hiểm gì, đều cố nén không xuất đao, trừ khi thật sự nắm chắc sử ra đao pháp thức thứ nhất, nếu không ta thà chết, cuối cùng trong một hồi sinh tử chiến, ta mới chính thức chém ra được một đao đó.
- Lúc này cách lần trước ta xuất đao đã qua một trăm năm.
Trên mặt Chu Tiểu Miêu lộ ra nụ cười:
- Nhưng ta vẫn hoàn thành, ta đã từng xem vô số đao phổ, từng nhìn đao khách nhiều không đếm được, cũng từng xem qua đao ý kỳ quái.
- Nhưng chưa từng có đao pháp nào có thể so được với một đao này của ta.
- Nó thuần túy là cường đại bá đạo, không nhìn thấy đao ý, đao ý lại không chỗ nào không có, thậm chí có thể mạnh đến chém đại địa của một thế giới thành hai đoạn, ta gọi Tiểu Miêu Đệ Nhất Thức là Phách Địa Thức.
Không nhìn thấy đao ý, nhưng đao ý lại không chỗ nào không có?
Đầu Chu Phàm giống như ầm ầm nổ tung, hắn biết thiếu gì rồi, là đao ý, sao hắn không nghĩ ra chứ?
Võ kỹ thượng đẳng như vậy sao có thể ngay cả ý cảnh võ đạo cũng không có?
Kỳ thật cũng không trách được hắn, dẫu sao Tiểu Miêu Đệ Nhất Thức ngay cả võ giả cũng có thể sử dụng, hơn nữa mấy lần khi hắn ứng chiến đều không cảm thấy ý cảnh của Tiểu Miêu Đệ Nhất Thức.
Trước kia khi hắn luận võ với Hậu Thập Tam Kiếm, rõ ràng từng cảm nhận được kiếm ý của Hậu Thập Tam Kiếm.
- Tiểu Miêu Đệ Nhất Thức ẩn chứa đao ý à?
Chu Phàm nghĩ đến đây cố ý hỏi: - Nhưng lúc trước khi ta đối chiến với ngươi, cũng không cảm nhận ra đao ý của Tiểu Miêu Đệ Nhất Thức.
Ý cảnh võ đạo khác với Võ Thế, Võ Thế là từ chân khí biến hóa mà sinh ra, mà ý cảnh võ đạo huyền ảo hơn, nó là sản vật võ kỹ chân khí của một người kết nối với ý chí nhân hồn.