Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1408 - Chương 2094: Giết Hắn (2)

Chương 2094: Giết hắn (2) Chương 2094: Giết hắn (2)Chương 2094: Giết hắn (2)

Chương 2094: Giết hắn (2)

Bốn người đứng ở phương hướng khác nhau, vây quanh Chu Phàm.

Chu Phàm hít vào một hơi thật sâu, hắn nhận ra bốn người này, bốn người phân biệt là Cầu Kỳ Phúc, Kỳ Tu Vĩnh, Hách Vũ cùng với lão già tóc trắng họ Tiêu.

Hiển nhiên bốn người trước đó đề phòng Chu Phàm có thể tu luyện nhĩ thức, cho nên sử dụng một số bí pháp để che giấu thanh âm đi lại của mình, cho đến khi tới gần mới không cố ý ẩn tàng nữa.

Các ngươi tới rồi à.

Trên mặt Chu Phàm mang theo nụ cười thản nhiên.

Lông toàn thân Tiểu Muội dựng đứng lên, nhe răng nanh, nhìn bốn người phát ra sủa.

Bốn người chỉ hờ hững nhìn Chu Phàm, cho dù biểu cảm hiện tại của Chu Phàm có chút kỳ quái, nhưng bọn họ vẫn không thực sự để Chu Phàm ở trong mắt.

Theo bọn họ, Chu Phàm cùng lắm chỉ là một tu sĩ Nguyên Dịch Cảnh mà thôi.

- Bắt lấy hắn, phế tu vi của hắn.

Lão già tóc trắng họ Tiêu lạnh giọng hạ lệnh.

Lão già tóc trắng họ Tiêu vừa mở miệng Chu Phàm đã động rồi, thân thể hắn thuấn di tới một phương hướng không người.

- Còn muốn chạy à?

Hách Vũ cách phương hướng Chu Phàm phá vây gần nhất, hắn cười lạnh thân thể giống như ảo ảnh lao nhanh về phía Chu Phàm, chắn trước người Chu Phàm, trên mặt lộ ra biểu cảm máu lạnh giống như mèo vờn chuột, chân khí ở hai tay bộc phát vê phía Chu Phàm.

Sau đó Hách Vũ nhìn thấy là đôi mắt bình tĩnh sâu thắm của Chu Phàm, hắn bỗng nhiên cảm thấy sợ hãi, lông tóc toàn thân dựng đứng, đây là một loại trực giác đối mặt với nguy hiểm.

Chỉ là đã quá muộn rồi, trong miệng Chu Phàm thốt ra một âm tiết quái dị.

Gợn sóng màu vàng giống như lược ảnh phiêu tán, Hách Vũ đã triệt để không thể nhúc nhích.

Đao gỉ sớm đã vận sức chờ phát động từ trong vỏ đao vẽ ra, một đạo đao mang màu xám bắn ra, xuyên qua cổ Hách Vũ.

Cho đến Chu Phàm khi cầm đao thuấn di ra hơn ba trượng, cổ Hách Vũ xuất hiện một vết máu mờ mờ, vô số máu bắn ra, đầu hắn nghẹo sang bên rơi xuống đất.

Ba người Cầu Kỳ Phúc, Kỳ Tu Vĩnh, lão già tóc trắng đều ngây đơ.

Bọn họ không ngờ chỉ một đao, Hách Vũ đã bị chém đầu, phải biết rằng Hách Vũ chính là tu sĩ Kim Thân Cảnh, tu sĩ như vậy dưới tình huống không bị đánh lén, sao có thể bị một tu sĩ Nguyên Dịch Cảnh giết chết?

Nhưng chuyện lại đã phát sinh.

Nhân lúc ba người thất thần, Tiểu Muội đã lặng lẽ chạy tới một phương hướng khác, rời xa ba người này.

Chu Phàm đã thuấn di ra một đoạn cự ly, dừng chân xoay người lạnh lùng nhìn ba người, hắn vươn tay trái làm động tác cắt yết hầu.

Động tác này cực kỳ kiêu ngạo.

Lão già tóc trắng hồi thần trước tiên, mặt hắn lạnh như hàn sương,

- Cẩn thận, hắn có thể đã tiến vào Kim Thân Cảnh, không cần cân nhắc tới lưu lại người sống nữa...

- Giết hắn.

Nhất định phải giết hắn!

Lão già tóc trắng lạnh lùng nói, khiến cho Cầu Kỳ Phúc và Kỳ Tu Vĩnh cũng hồi thần từ trong cái chết của Hách Vũ.

Hai người bọn họ đều mặt lộ vẻ kiêng ki nhìn Chu Phàm.

Bọn họ cảm thấy lão già tóc trắng nói đúng, xem ra Chu Phàm này tuổi còn trẻ lại đã tiến vào Kim Thân Cảnh, nếu không không thể nói thông được vì sao hắn có thể giết chết Hách Vũ.

Chẳng trách bên trên phải phái nhiều cao thủ như bọn họ tới đây giết một Chu Phàm.

- Tiêu lão, Thường Cao Bình có thể là hắn giết.

Sắc mặt Kỳ Tu Vĩnh khẽ biến nói.

- Ừm, có khả năng này.

Lão già tóc trắng hơi gật đầu, ánh mắt hắn lạnh lùng, thâm nghĩ tuyệt đối không thể để kẻ này sống sót.

Thân ảnh của Cầu Kỳ Phúc, Kỳ Tu Vĩnh lao nhanh về phía Chu Phàm, trong tay Cầu Kỳ Phúc cầm một cây thiết phiến màu đen, Kỳ Tu Vĩnh tay cầm bích lục ngọc đao.

Bất kể là như thế nào, Chu Phàm một đao giết một tu sĩ Kim Thân Cảnh trong bọn họ là sự thực, dưới loại tình huống này, bọn họ đương nhiên không dám có chút lơ là.

Chu Phàm đối mặt với Cầu Kỳ Phúc, Kỳ Tu Vĩnh lao ve phía hắn, hắn chỉ cười lạnh một tiếng, không chút do dự xoay người thuấn di vào sâu trong bắc địa.

Điều này khiến hai người Cầu Kỳ Phúc, Kỳ Tu Vĩnh đều ngây ra một thoáng, nhưng vẫn cắn răng đuổi theo.

Lão già tóc trắng hừ lạnh một tiếng, cũng chân điểm nhẹ, đi theo phía sau hai người Cầu Kỳ Phúc, Chu Phàm còn giảo hoạt hơn hắn nghĩ, hiển nhiên là không muốn lấy cứng chọi cứng với bọn họ.

Chu Phàm đương nhiên sẽ không ngu ngốc đến lấy cứng chọi cứng với bọn họ, hắn có thể thừa dịp bọn họ lơ là, lợi dụng đạo thức Quy Nhất giết chết một tu sĩ Kim Thân trong bọn họ, nhưng cơ hội như vậy không thể lại có nữa.

Hắn không sợ hai tu sĩ Kim Thân này liên thủ, nhưng không thể không phòng lão già tóc trắng Phù Chủng Cảnh xuất thủ.

Hắn muốn giết lão già tóc trắng này, phải tránh khỏi lâm vào trong tử chiến, nếu không tất cả đều sẽ biến thành rất gian nan, dẫu sao đối phương cũng là tu sĩ Phù Chủng Cảnh, mà hắn hiện tại chỉ là Nguyên Dịch Cảnh hậu kỳ, chênh lệch giữa cấp bậc rất rõ ràng.
Bình Luận (0)
Comment