Chương 2104: Bốc phét
Chương 2104: Bốc phétChương 2104: Bốc phét
Chương 2104: Bốc phét
Chu Phàm lập tức thay đổi phương hướng, phía sau vẫn có không ít Tiểu Não Ma đi theo hắn, phát ra tiếng chạy râm rầm.
Giống như lần trước như vậy, bất kể Chu Phàm biến hóa phương hướng nào, bọt máu đó đều sẽ rất quỷ dị hiện lên ở phía trước hắn.
Chu Phàm hừ lạnh một tiếng, hắn không thay đổi phương hướng nữa, rút đao gỉ ra, đao gỉ chém về phía trước.
Mấy chục đạo Khoái Đao Cương bắn nhanh về phía bọt máu, bọt máu tỏa ra huyết quang, Khoái Đao Cương lập tức bị đánh tan.
Chu Phàm không thể dừng lại, phía sau hắn có khoảng mấy trăm Tiểu Não Ma đuổi theo, dừng lại sẽ phải đối mặt với sự vây công của nhiều Tiểu Não Ma như vậy, hắn cam đao gỉ, hung hãn phóng tới bọt máu.
Bọt máu vỡ ra, có vô số huyết thủy từ trong trào ra, nhanh chóng biến ảo thành nam tử trung niên.
Nam tử trung niên nhìn Chu Phàm cùng với mấy trăm Tiểu Não Ma đi theo phía sau hắn, sắc mặt hờ hững, đánh ra một chưởng.
Vùi
Chưởng lực quét ra một tâng cuông phong màu đen.
Mắt Chu Phàm thắt lại, Vô Lượng Thế lập tức phát động, đồng thời hắn chém ra một đao, tử kim quang mang hóa thành tử kim thuẫn bài to lớn, chỉ là khi chạm vào cuồng phong màu đen, thuẫn bài liền vỡ nát từng tấc.
Chu Phàm bay ngược về phía sau, trong miệng hắn ho ra một búng máu, ngã xuống đất.
Hắn lập tức từ dưới đất đứng lên, chỉ cảm thấy toàn thân giống như rụng rời, mặt hắn lộ vẻ hoảng sợ, lúc này hắn mới phát hiện mấy trăm Tiểu Não Ma vốn đi theo phía sau hắn toàn bộ đều bị cuồng phong màu đen chưởng lực quét ra khiến cho hóa thành máu màu đen.
Một chưởng đáng sợ quá.
Nam tử trung niên chậm rãi thu hồi bàn tay, nắm tay lại ôm miệng ho khẽ, mặt lộ vẻ ngạc nhiên nhìn Chu Phàm thấp giọng nói:
- Không ngờ ngươi lại không chết.
Sắc mặt Chu Phàm tram trọng, không đáp lại, nếu không có Tử Kim Đao Cương và Vô Lượng Thế, vừa rồi hắn đã chết.
Dù là như vậy, chưởng đó vừa rồi của nam tử trung niên đã vượt qua cực hạn của Vô Lượng Thế hiện tại, nếu không vừa rồi hắn đã không bị thương.
- Ngươi đúng là rất xuất sắc, ta không nỡ giết ngươi. Trên mặt nam tử trung niên hiện lên vẻ hứng thú:
- Bất kể là vừa rồi ngươi đỡ chưởng đó của ta hay là đao lúc trước ngươi chém ra... Ngươi là hậu bối xuất sắc nhất mà ta nhiều năm qua mới gặp.
- Một khi đã như vậy, tiền bối tha cho ta được không?
Chu Phàm bỗng nhiên cười nói:
- Ta và tiền bối không cừu không oán, tiền bối không cần nhất định phải giết ta mà?
- Hơn nữa nói một cách không dễ nghe, nếu tiền bối giết ta, trưởng bối sư môn ta khẳng định sẽ tìm đến tiền bối trả thù, đối với tiền bối mà nói cũng không phải chuyện tốt.
Nam tử trung niên cười lạnh một tiếng nói:
- Oa nhi ngươi muốn uy hiếp ta sao? Ngươi có biết ta là ai không?
- Không biết.
Chu Phàm thấy nam tử trung niên không lập tức xuất thủ, trong lòng hắn chuyển động, nghĩ phương pháp đào thoát, đồng thời mở miệng nói.
Nhưng hắn thật sự không biết phải làm thế nào cho phải, tùy thời chuẩn bị gọi Chu Tiểu Miêu cứu mạng.
- Ta là Thi Giáp Nguyên, ngươi là người của Nghi Loan Ti, ngươi đã nghe qua tên của ta chưa?
Thi Giáp Nguyên thản nhiên liếc lệnh bài Nghi Loan Ti bên hông Chu Phàm, hỏi.
- Thi Giáp Nguyên...
Mắt Chu Phàm thắt lại,
- Ngươi là vị Thi Chủ đó của Hoạt Tử Thi à?
Hắn từng ở trong báo cáo của Hoạt Tử Thi loáng thoáng nhìn thấy tên của Thi Chủ, nhưng chưa từng thấy bức họa của Thi Chủ, bởi vì báo cáo nói Thi Chủ tự xưng là Thi Giáp Nguyên, nhưng mặt hắn không ngừng biến ảo, bức họa truy nã cũng không có ý nghĩa.
Huyệt Thái Dương của Chu Phàm nhảy lên, hắn cảm thấy chắc không sai rồi, khuôn mặt tái nhợt đó, rõ ràng là từng tu luyện công pháp quỷ đạo, tu vi lại cao như vậy, quả thật rất phù hợp với đặc trưng của vị Thi Chủ đó.
- Ngươi biết ta là Thi Chủ, vậy chắc hiểu, ở thế gian này ta hoặc là sẽ kiêng kị một số người, như Đoan Mộc Tiểu Hồng của thư viện, thánh nhân thư viện, thủ tọa của Đại Tiểu Phật Tự, Lão thủ tọa, nhưng không có nghĩa là ta sợ bọn họ, trừ khi bọn họ đích thân tới, nếu không thì không ai cứu được ngươi đâu?
Thi Giáp Nguyên chậm rãi nói.
- Nhưng Thi tiền bối chậm chạp không động thủ, khẳng định là không muốn giết ta.
Sắc mặt Chu Phàm khẽ biến, tận lực bình tĩnh nói: - Tuy ta là tu sĩ Nghi Loan Ti nhưng ta trước giờ chưa từng giết người của Hoạt Tử Thi, đối địch với Hoạt Tử Thi, chỉ là mệnh lệnh của bên trên mà thôi.
Chu Phàm mặt không đỏ tim không đập nhanh, hắn cũng không nói dối, vị Phong Quỷ Tướng đó là Chu Tiểu Miêu giết.
- Hơn nữa trưởng bối sư môn ta mạnh hơn Lão thủ tọa Tàng Tam của Đại Phật Tự, Lâm Vô Nhai của thư viện rất nhiều.
Chu Phàm mặt dày tiếp tục thổi phồng.
- Tàng Tam.
Mắt Thi Giáp Nguyên lộ vẻ ngạc nhiên,
- Ngươi đã biết tên của Lão thủ tọa.