Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1460 - Chương 2146: Chẳng Lẽ Là Ta Giết?

Chương 2146: Chẳng lẽ là ta giết? Chương 2146: Chẳng lẽ là ta giết?Chương 2146: Chẳng lẽ là ta giết?

Chương 2146: Chẳng lẽ là ta giết?

- Nhưng bất kể bọn họ đến từ nơi nào, một khi bọn họ trở thành Đạo Chủ, đều sẽ xa cách phái hệ của mình.

Trên mặt Chu Phàm lộ ra khó hiểu, hắn quả thật không rõ.

- Ít nhất ngoài mặt thì là như vậy.

Sắc mặt Trân Vũ Thạch nghiêm túc nói:

- Nguyên nhân là ở chỗ muốn trở thành Đạo Chủ cần thỏa mãn các loại tiền đề ra, còn có một nguyên nhân quan trọng nhất là Đạo Chủ do Thánh Thượng khâm điểm, Thánh Thượng không đồng ý, cho dù ngươi có phù hợp tới mấy, cũng không thể trở thành Đạo Chủ.

- Mà huỷ bỏ Đạo Chủ cũng phải được Thánh Thượng đồng ý, không được Thánh Thượng đồng ý, sau khi trở thành Đạo Chủ có thể một mực ngồi ở vị trí này.

- Đối tượng Đạo Chủ nguyện trung thành chỉ có thể là Thánh Thượng, đây là một nguyên nhân quan trọng bọn họ xa cách phái hệ của mình.

- Còn có một nguyên nhân khác là, bọn họ đã là đại nhân vật quyền cao chức trọng, chư hầu một phương, bọn họ không muốn trừ Thánh Thượng ra, còn có người khác có thể chỉ tay chỉ chân với họ.

- Cho nên phái Dã Hồ không thể không tự dưng bắt Hoa đạo chủ nhằm vào ngươi, trừ khi phái Dã Hồ ngầm trả giá rất lớn mới có khả năng.

Trân Vũ Thạch nói đến đây, không nhịn được cười nói:

- Chắc không thể bởi vì ngươi là thiên tài khá lợi hại mà thư viện chúng ta trong những năm gần đây mới chiêu nạp, phái Dã Hồ lại muốn dùng biện pháp kịch liệt như vậy để hại ngươi chứ?

Khả năng này quả thật không lớn, phái Dã Hồ xem như là một phái khá yếu, nếu thực sự bị thư viện phát hiện chuyện là phái Dã Hồ làm, phái Dã Hồ sẽ rất phiên.

Nguyên nhân do tranh đấu giữa phái hệ dẫn tới có thể không lớn.

- Cho nên ta cảm thấy việc này, không thể liên lụy tới người đứng đầu một đạo, khẳng định là Lôi Thiên Dương tự mình làm.

Trân Vũ Thạch tổng kết:

- Nếu chỉ là một Lôi Thiên Dương, vậy chúng ta cũng không cần sợ hắn, hắn muốn chỉ tay năm ngón với ngươi, hoàn toàn không đủ tư cách.

Chu Phàm lại thảo luận về việc này với Trần Vũ Thạch một lúc, thấy thời gian không còn sớm, Trân Vũ Thạch mới cáo từ rời đi.

Trân Vũ Thạch có thể tỏ thái độ vào lúc như thế này, lại nói với hắn nhiêu chuyện như vậy, trong lòng Chu Phàm vẫn rất cảm kích, ít nhất thì phần nhân tình này hắn nhớ kỹ. Sau khi Trần Vũ Thạch đi rồi, Chu Phàm không vội vã tu luyện, hắn tiếp tục suy nghĩ về việc này.

Chuyện này thực sự quá không tâm thường.

Đầu tiên có thể xác nhận việc này là Lôi Thiên Dương bố cục, nhưng sau lưng hắn có người nào không thì vẫn chưa thể xác nhận.

Nhưng hắn nghiêng về sau lưng Lôi Thiên Dương khẳng định có người, nếu không việc này căn bản là nói không thông, hắn trước giờ chưa từng gặp Lôi Thiên Dương, Lôi Thiên Dương cũng không có lý do gì muốn hại hắn.

Sau lưng Lôi Thiên Dương khẳng định có người sai khiến!

Về phần người đó là ai?

Hắn không thể xác nhận, Trần Vũ Thạch nói không liên quan tới Hoa Phi Hoa, hắn lại không nghĩ như vậy, Lôi Thiên Dương chính là thân tín của Hoa Phi Hoa, Lôi Thiên Dương không thể không biết hắn là người của thư viện, nhưng dám mạo hiểm đắc tội với thư viện để làm chuyện như vậy, chẳng lẽ Lôi Thiên Dương không sợ Hoa Phi Hoa về sau truy cứu sao?

Nghĩ đến đây, Chu Phàm cười lạnh một tiếng, Hoa Phi Hoa có khả năng rất lớn là có liên quan tới việc này, Lôi Thiên Dương nói không chừng là hắn sai khiến.

Tiếp theo là vì sao Lôi Thiên Dương nhất định phải bức hắn lập đạo thệ?

Câu hỏi này lại khiến sắc mặt Chu Phàm biến thành nên ngưng trọng, đạo thệ khẳng định có vấn đề, muốn bức hắn lập đạo thệ, rất có thể là hắn lập đạo thệ rồi sẽ gặp phải phản phệ mà chết đi.

Tuy trong đây cũng có chỗ không hợp lý, hắn không nghĩ ra vì sao đạo thệ như vậy có thể giết hắn, chuyện rõ ràng không phải là hắn làm.

Nhưng hắn chính là có trực giác như vậy, Lôi Thiên Dương muốn dùng đạo thệ để giết hắn, nếu hắn chết vì trúng đạo thệ, vậy hắn cũng chỉ có thể chết oan, không ai có thể lật lại bản án cho hắn.

Nhưng vì sao chứ?

Vì sao đạo thệ có thể giết hắn?

Hắn hơi nhíu mày, một quy tắc thép của đạo thệ chính là: Đạo thệ là tâm chứng lời thê, một khi thê rồi, không thể thông qua bất kỳ thuật pháp nào để khiến mình quên đi xiêng xích của đạo thệ, như vậy ngươi có thể lừa được người khác, nhưng không thể lừa được bản thân, có vi phạm lời thề hay không, bản thân khẳng định biết.

Chỉ cần chưa từng làm, vậy chính là chưa từng làm, cho dù là miệng nói dối, lời thê cũng sẽ không phản phe tu sĩ.

- Đạo thệ có thể giết ta cần ta vi phạm lời thề, biện pháp duy nhất của vi phạm lời thề là... Hoa Văn là ta giết. Mắt Chu Phàm chậm rãi co rút lại, hắn nghĩ tới chỗ mau chốt nhất của vấn đề.

Nhưng hắn lại không rõ, sao Hoa Văn có thể là hắn giết?

Trừ khi... Hắn quả thật từng gặp đồng thời thật sự giết Hoa Văn này... Nghĩ như vậy thì không quá thỏa đáng, lúc ấy yêu cầu Lôi Thiên Dương đề xuất là muốn hắn bảo đảm cái chết của Hoa Văn không có bất kỳ liên quan gì tới hắn.
Bình Luận (0)
Comment