Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1465 - Chuong 2151: Tuy But

Chuong 2151: Tuy but Chuong 2151: Tuy butChuong 2151: Tuy but

Chuong 2151: Tuy but

Dây câu từ trong nước sông kéo lên một hộp vuông màu trắng bạc, nó mang theo hộp vuông bay về, Chu Phàm tóm lấy hộp vuông, trên mặt hộp khắc dây nhỏ màu vàng dày đặc, dây nhỏ màu vàng hoặc song song hoặc hội tụ ở một điểm.

Hộp chứa mảnh vỡ của Đại Nhân Quả Kính... Khóe mắt Chu Phàm giật giật, loại hộp này hắn đã câu lên rất nhiều lần rồi, cứ như vậy, chẳng phải là mảnh vỡ Đại Nhân Quả Kính rất nhanh sẽ bị hắn gom đủ sao?

Chu Tiểu Miêu cũng nhận ra, ánh mắt nàng lấp lánh, hậu bối chó này là từ đâu có được vận khí chó như vậy?

Chu Phàm trước tiên đặt cần câu lên lan can thuyền, mở hộp vuông màu trắng bạc, phát hiện bên trong quả nhiên là một mảnh gương vỡ tròn dẹt, hắn không nghĩ nhiều, đóng hộp lại, cười nói:

- Ngươi nói ta còn thiếu bao nhiêu mảnh nữa?

- May mà lúc trước ta không bán cho ngươi, nếu không mảnh vỡ Đại Nhân Quả Kính ta câu lên sẽ thành phế phẩm.

Kỳ thật cho dù lúc trước bán cho Chu Tiểu Miêu, hắn cũng có biện pháp bán mảnh câu lên về sau với giá cao, trừ khi Chu Tiểu Miêu Chu Tiểu Miêu gom đủ mảnh vỡ Đại Nhân Quả Kính.

Chu Tiểu Miêu đương nhiên cũng hiểu Chu Phàm chỉ là đang nói mát, nàng chỉ cười lạnh nói:

- Cho dù để ngươi gom đủ, với bản lĩnh của ngươi cũng không thể luyện lại nó.

- Biện pháp luôn có nhiều hơn có thể nghĩ tới, đến lúc đó khẳng định có thể nghĩ ra biện pháp thích hợp.

Chu Phàm vừa cười vừa cầm hộp gỗ đen hình chữ nhật câu lên đầu tiên, thoải mái mở hộp gỗ đó, hắn nhìn lướt qua, sau đó triệt để ngây đơ.

- Bên trong là?

Chu Tiểu Miêu cười khẽ hỏi, nàng nhìn ra biểu cảm của Chu Phàm không thích hợp, cảm thấy có khả năng rất lớn không phải công pháp Kim Thân Cảnh.

- Yên Chi Tùy Bút...

Sắc mặt Chu Phàm quái dị cầm lấy một quyển sổ nhỏ rất mỏng.

- Yên Chi, người dẫn dắt xinh đẹp ngươi từng nhắc tới đó hả...

Mặt Chu Tiểu Miêu lộ vẻ cảnh giác nói:

- Mau mở ra xem nàng viết gì?

Yên Chi này mê luyến Long tiền bối... Nhưng kình địch cả đời của nàng... Chu Phàm cười khổ, hắn chỉ hi vọng Yên Chi Tùy Bút này là viết một số thể hội tâm đắc về công pháp võ kỹ, thuật pháp đạo thức gì đó, nếu không hắn câu lên thứ này thật sự là quá thiệt thòi.

Đây đã là lần thứ hai hắn câu lên đồ của Yên Chi, sao nữ nhân này có thể ném loạn đồ xuống sông như vậy, thế không phải là hại người sao?

Hắn vừa thở dài vừa mở sổ nhỏ ra xem.

- Lần thứ ba mươi hai tỉnh lại, lần này gặp phải là một nữ tử vai u thịt bắp, không hợp nhãn duyên, không giúp...

- Ài ài ài, đã là lần thứ ba mươi hai rồi, loại ngày tháng này lúc nào mới có thể kết thúc?

- Nghĩ tới Yên Chi ta xinh đẹp đến kinh thiên địa quỷ thân khiếp, lại bị nhốt ở trên chiếc thuyền rách không có thiên lý này, đúng là quá thảm...

- Nhàm chán, ngày tháng vô vị, ta chỉ có thể thuận tay viết một số thứ, viết xong thì ném xuống sông, xem quả trứng xui xẻo nào sẽ câu nó lên, ha ha ha...

Đọc tới đây sắc mặt Chu Phàm tối sâm, Yên Chi, tổ cha ngươi. Hắn tiếp tục kiên nhẫn đọc.

- Đáng thương đáng tiếc, trước khi ta tiến vào không tìm được Long tiên bối, ài ài ài, Long tiền bối của ta, hiện tại ngươi đang ở đâu? Có biết một tiểu nữ tử đáng thương đang từng thời từng khắc nhớ ngươi không?

- Ngươi đẹp trái như vậy, cho dù móc cứt mũi cũng tràn ngập mị lực khó có thể hình dung, khẳng định có rất nhiều hạng dong chỉ tục phấn không biết liêm sỉ chỉ mong nuốt ngươi vào bụng, ngươi đừng trúng bẫy họ, phải chờ ta...

Chu Phàm cảm thấy mình sắp nôn rồi, hắn cố nén ghê tởm, cấp tốc lật xem, phát hiện Yên Chi Tùy Bút này hoàn toàn là nỗi hối hận của Yên Chi cùng tình cảm ái mộ đối với Long tiền bối.

Sắc mặt hắn sầu khổ, biết mình câu lên một thứ cho tới hiện tại là rác rưởi nhất, đúng là lên núi nhiều có ngày gặp hổ.

Hắn thở dài một tiếng, ném Yên Chi Tùy Bút cho Chu Tiểu Miêu, hắn vốn muốn mở miệng nói tặng ngươi, nhưng lời nói còn chưa ra khỏi miệng, hắn bỗng nhiên nhớ tới yếm của Yên Chi lúc trước có được, Yên Chi Tùy Bút này liệu có huyền cơ ở trong không?

- Ngươi giúp ta giám định một chút, xem nó có chỗ nào đặc biệt không?

Chu Phàm lập tức sửa lời.

Chu Tiểu Miêu đỡ lấy Yên Chi Tùy Bút, liếc một cái nói:

- Chỗ đặc biệt á? Cần một ngàn con sâu xám lớn làm phí giám định.

- Không có vấn đề.

Chu Phàm lập tức đáp ứng. Chu Tiểu Miêu từ trong quả cầu lưu ly lấy đi một ngàn con sâu xám lớn, sau đó nàng mở sổ ra đọc, sổ không dày, rất nhanh nàng đã đọc hết, cười khẩy nói:

- Nữ nhân này cũng rất tự kỷ, thứ viết bên trong, trừ một câu ta đồng ý ra, toàn là vỡ vẩn.

- Ngươi là nói câu nào?

Chu Phàm tò mò hỏi.

- Nàng có câu nói rất đúng, cho dù Long tiên bối ở trước mặt ta dùng tay móc cứt mũi, ta cũng sẽ cảm thấy hắn rất tuấn tú.

Chu Tiểu Miêu nói.
Bình Luận (0)
Comment