Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1471 - Chương 2157: Hồng Vận Thủy Trích

Chương 2157: Hồng Vận Thủy Trích Chương 2157: Hồng Vận Thủy TríchChương 2157: Hồng Vận Thủy Trích

Chuong 2157: Hong Van Thuy Trich

Chu Tiểu Miêu đầu tiên là thu phí giám định một ngàn con sâu xám lớn, nàng mới mở nắp bình, hơi híp mắt lại nhìn, bên trong không phải đan dược, mà là một giọt nước vàng óng ánh.

Rất nhanh nàng lại đóng nắp bình, trả lại bình sứ cho Chu Phàm, sau đó mới chậm rãi nói:

- Đây là Hồng Vận Thủy Trích.

Chu Phàm hơi nhướng mày, Hồng Vận Thủy Trích?

- Tác dụng của nó là ở chỗ, một khi ngươi ăn vào, trong thời gian mười hơi thở vận khí của ngươi sẽ nghịch thiên, khi có bất kỳ chuyện gì liên quan tới vận khí đều sẽ thoải mái đạt được kết cục có lợi nhất, chỉ cân không gặp phải tu sĩ nắm giữ Mệnh Vận Pháp Tắc, không có bất kỳ thứ gì có thể thay đổi được vận thế của ngươi.

Chu Tiểu Miêu giải thích.

- Vậy ta có thể dùng để câu cá không?

Chu Phàm gấp giọng hỏi.

Nếu có thể, vậy hắn có thể thử cần câu hoàng kim câu rỗng đó, thứ cần câu hoàng kim câu lên rất quý giá.

- Đương nhiên không thể, ngươi cho rằng Khí Vận Pháp Tắc có thể ảnh hưởng đến chiếc thuyền này à?

Chu Tiểu Miêu nói với vẻ khinh thường:

- Nếu không có sự cho phép của lão gia hỏa thuyền này, bất kỳ pháp tắc nào cũng không thể sử dụng ở trên thuyền.

Đây là chuyện Chu Tiểu Miêu đã sớm chứng thực.

Chu Phàm cảm thấy có chút đáng tiếc, nhưng Hồng Vận Thủy Trích này có thể khiến vận khí của hắn trở nên nghịch thiên, vào thời điểm mấu chốt tác dụng có thể mang tới là rất lớn, hắn cười nói:

- Không ngờ thế gian còn có dược vật lợi hại như vậy.

- Ta chưa nói hất.

Chu Tiểu Miêu cười lạnh nói:

- Thiên đạo pháp tắc là cân bằng, Hồng Vận Thủy Trích thay đổi khí vận của ngươi, là nói trong khoảng thời gian ngắn sẽ hội tụ tất cả vận khí tốt của ngươi rôi cùng bộc phát ra, nhưng sau khi bạo phát xong, ngươi trong một đoạn thời gian sẽ rất xui xẻo, vận xui này thậm chí có khả năng sẽ hại chết ngươi.

- Theo ta biết, chính là có không ít người phục dụng Hồng Vận Thủy Trích, sau khi vận may bạo phát thì vì xui xẻo mà chết. Nu cười trên mặt Chu Phàm cứng lại, hắn vội hỏi:

- Nhưng có biện pháp giải quyết chỗ thiếu hụt này không? Còn nữa, ta chính là Vô Mệnh Chi Nhân, chẳng lẽ cũng sẽ chịu ảnh hưởng sao?

- Vô Mệnh Chi Nhân chỉ là vận mệnh của ngươi không nhìn thấy, bản thân ngươi cũng có lúc vận khí tốt và vận khí xấu, ngươi không biết à?

Chu Tiểu Miêu hỏi lại.

- Về phần biện pháp giải quyết chỗ thiếu hụt này của Hồng Vận Thủy Trích thì cũng không phải không có, ví dụ như tu sĩ nắm giữ Mệnh Vận Pháp Tắc, cho dù hắn gặp vận xui, cũng có thể khiến vận xui của mình phân tách ra, chứ không phải bạo phát một lần mà hại chết bản thân, nhưng bọn họ cũng không cần phục dụng Hồng Vận Thủy Trích...

- Ta là nói biện pháp ta có thể sử dụng.

Chu Phàm cười khổ ngắt lời nói, nếu hắn nắm giữ Mệnh Vận Pháp Tắc, vậy còn cần lo lắng vấn đề này à?

- Vận mệnh là cân bằng, biện pháp thích hợp với ngươi cơ hồ là không có, nếu ngươi dùng Hồng Vận Thủy Trích, vậy chỉ có thể cược mình có thể chống đỡ qua thời kỳ vận xui bùng nổ hay không, cũng không phải tất cả mọi người đều bị vận xui giết chết.

Chu Tiểu Miêu nghiêm túc nghĩ một chút rồi nói:

- Nếu thật sự không được, không phải ngươi còn có Thục Mệnh Tiền ta cho ngươi à? Vào thời điểm mấu chốt dùng Thục Mệnh Tiền đỡ một chút, chắc không chết được.

Chu Phàm ghi nhớ lời nói của Chu Tiểu Miêu, hắn cảm thấy có chút bất đắc dĩ, xem ra Hồng Vận Thủy Trích này phải dùng thật cẩn thận, nếu không cái giá của xui xẻo thật sự quá lớn.

Chuyện hắn muốn hỏi đều hỏi xong rồi, hắn không quấy rầy Chu Tiểu Miêu nữa, mà là đi sang một bên tham tường công pháp Hỗn Độn Cựu Ma.

Đợi thời gian vừa đến, hắn rời khỏi thuyền.

Đợi Chu Phàm rời khỏi trên thuyền rồi, Chu Tiểu Miêu một mực xụ mặt nhắm mắt cũng đang cân nhắc công pháp Hỗn Độn Cựu Ma, đột nhiên mở mắt, khóe miệng nhếch lên, nói khẽ:

- Ngu xuẩn.

Từ trên giường tỉnh lại, hắn trước tiên thực hóa hoặc hấp thu thứ có được đêm qua, sau khi xử lý xong chuyện này, hắn mới giải trừ phù trận, đi ra khỏi lều trại.

Võ giả đứng trước lều trại thấy Chu Phàm đi ra, hắn nghiêm mặt chắp tay nói:

- Chu đại nhân, Đô đốc gọi ngươi tới một chuyến, đêm qua Thiên Nam Đạo Nghi Loan Ti đã truyền đến mệnh lệnh khẩn cấp, Đô đốc nói muốn tuyên bố tại chỗ. Chu Phàm nghiêm túc quan sát võ giả chờ hắn ra để thông tri này, trong lòng hắn có chút hoài nghi lần này liệu có phải là một cái bẫy không, hắn hỏi:

- Ở đâu?

- Lều trại chủ nghị sự.

Võ giả đó trả lời.

- Được, lát nữa ta sẽ tới.

Chu Phàm thâm nghĩ lều trại chủ nghị sự chắc không có vấn đề lớn, hơn nữa cho dù Lôi Thiên Dương có ngu tới mấy, cũng sẽ không một mưu kế lại dùng liên tục hai lần.

Sau khi võ giả đó rời đi.
Bình Luận (0)
Comment