Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1473 - Chương 2159: Ta Không Thể Nhận

Chương 2159: Ta không thể nhận Chương 2159: Ta không thể nhậnChương 2159: Ta không thể nhận

Chuong 2159: Ta khong the nhan

Đối phó một Tứ Chinh Sứ là rất khó, nhưng muốn đối phó một tù nhân thì lại rất đơn giản.

Trong lòng hắn suy tư đủ loại biến hóa cùng với các loại đối sách vì bị tạm thời cách chức dẫn tới, thậm chí kết quả xấu nhất của việc này hắn cũng cân nhắc tới.

Sau khi suy nghĩ một lượt, hắn dần dần trở nên yên tâm, hiện tại việc hắn có thể làm chính là kiên nhẫn chờ, tĩnh quan kì biến.

Đối thủ có đôi khi làm càng nhiều, hắn càng có thể nhìn thấy nhiều hơn, nói không chừng có thể cơ hội này biết tử địch Chu gia rốt cuộc là ail

Hắn lại bắt đầu tham ngộ Hỗn Độn Cựu Ma vừa có được không lâu, đối thủ ra chiêu, khiến hắn sinh ra một loại cảm giác cấp bách, hắn chỉ có mau chóng tu luyện, phá nê thân tiến vào Kim Thân Cảnh, một khi tiến vào Kim Thân Cảnh thực lực của hắn sẽ lớn mạnh vượt bậc, nhất là trên thủ đoạn giữ mạng.

Hắn đã Tu luyện ra Hỗn Độn Cựu Ma Thể, ngay cả tu sĩ Phù Chủng Cảnh cũng không thể phá được phòng ngự của hắn.

Như vậy cho dù phải đối mặt với kết quả xấu nhất, hắn cũng có tự tin để ứng đối.

Sau là khoảng một nén hương, Trân Vũ Thạch tới tìm Chu Phàm, Chu Phàm mới dừng tham ngộ công pháp.

Trân Vũ Thạch là tới an ủi Chu Phàm, nói đây chỉ là tạm thời cách chức mà thôi, đợi chuyện điều tra rõ rồi, quan phục nguyên chức không phải là vấn đề lớn, Chu Phàm cũng tỏ vẻ hiểu, hắn cười nói hắn không lo lắng chút nào cả.

Trân Vũ Thạch rất nhanh đã bị Chu Phàm thúc giục đuổi đi.

Khi Trân Vũ Thạch rời khỏi trên mặt vẫn không giấu được một tia lo lắng, hắn hiểu kỳ thật việc này rất khó giải quyết, bởi vì Chu Phàm phải đối mặt là Đạo Chủ Hoa Phi Hoa chấp chưởng đại quyên ở Thiên Nam Đạo.

Bảy đạo của Đại Ngụy chỉ có bảy Đạo Chủ, mỗi một người đều là đại nhân vật hô phong hoán vũ, quan gia bởi vì nguyên nhân cương thổ rộng lớn, mà cho bọn họ quyền lực cực lớn, bọn họ ở trong khu vực mình quản hạt, cơ hồ là không ai có thể chế hành.

Cho dù là Đại Ti Thủ của Nghi Loan T¡ Tổng Phủ cũng phần lớn là có quyền thống lĩnh trên danh nghĩa đối với Thất Đại Đạo Chủ, điều duy nhất Thất Đại Đạo Chủ cần lo lắng là mất đi sự sủng tín của Thánh Thượng, chỉ cần bọn họ vẫn giữ được lòng trung thành đối với Thánh Thượng, không ai không làm gì được bọn họ cả.

Đại nhân vật quyền cao chức trọng, chư hầu một phương như vậy, nếu thực sự hạ quyết tâm muốn đối phó một người, đó đúng là chuyện quá đáng sợ.

Cho đến buổi trưa, một tin tức tốt nhanh chóng truyền khắp tất cả võ doanh, cho dù là Chu Phàm đang tham tường công pháp trong lều trại cũng nghe thấy tiếng hoan hô bên ngoài. Sau khi hắn ra ngoài nghe ngóng, mới biết thì ra là bọn Bất Tiếu Đạo Nhân đã trở lại, đồng thời truyền ra tin tức nói Hồng Não Ma đã xác nhận biến mất, không quay lại nữa.

Tin tức như vậy đương nhiên là tin tức tốt, nhất là đối với Khôi Hầu Huyện, cho dù bắc địa Khôi Hầu đã trở thành phế địa, nhưng tốt xấu gì thì Khôi Hầu Huyện cũng được bảo vệ.

Nghi Loan Ti Phủ xem như đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, tất cả mọi người của võ doanh đều đang ăn mừng.

Chu Phàm chỉ khẽ cười, tiến vào trong lều trại, tiếp tục cân nhắc công pháp Hỗn Độn Cựu Ma, hiện tại hắn là thân phận tạm thời cách chức, bất kỳ chúc mừng nào cũng không liên quan tới hắn.

Hắn dường như đã bị toàn bộ thế giới cố ý quên đi, cả buổi chiều, không ai tới quấy rầy hắn, hắn cũng vui vì được thanh tịnh.

Cho đến khi trời sắp tôi, ngoài lều trại vẫn loáng thoáng nghe thấy tiếng chúc mừng, lúc này bên ngoài bỗng nhiên truyền đến một thanh âm ôn hòa:

- Chu Phàm, ta có thể vào không?

Chu Phàm mở mắt ra, vội vàng đứng lên nói:

- Đại tiên sinh, mời vào.

Đoan Mộc Tiểu Hồng mặt mày tươi cười, từ ngoài lều trại bước vào.

Chu Phàm cười mời Đoan Mộc Tiểu Hồng an vị, cũng rót một ly trà cho hắn.

Đoan Mộc Tiểu Hồng uống một ngụm trà, bỏ xuống nói:

- Kỳ thật ta vừa trở lại doanh địa không lâu, lúc trước là bảo bọn tiểu Cúc về bao tin tức trước, ta ở lại xác nhận Hồng Não Ma có lưu lại thứ gì nguy hiểm không.

- Vậy có phát hiện gì không?

Chu Phàm hỏi.

- Không, nó đi rất sạch sẽ, không lưu lại gì, có điều...

Đoan Mộc Tiểu Hồng nói đến đây, hắn sờ túi trữ vật bên hông, một đạo quang mang màu bạc bay ra, hạ xuống tay hắn, hóa thành một túi da màu đen.

Hắn đặt túi da to bằng đầu người lên mặt bàn, giao cho Chu Phàm, cười nói:

- Đây là tặng ngươi, mở ra xem có hài lòng không?

Chu Phàm cầm lấy túi da, mở ra xem, lập tức mắt lồi cả ra, trong túi da toàn là não hoàn, não hoàn màu vàng là nhiều nhất, sau đó là não hoàn bảo thạch xanh, não hoàn hồng ngọc, còn lờ mờ có thể nhìn thấy mấy viên não hoàn bảo thạch bảy màu.

Nhìn nhiều não hoàn như vậy, khiến hắn cảm thấy có một loại cảm giác hít thở không thông, nhiều não hoàn bậc cao như vậy, chính là giá trị liên thành.
Bình Luận (0)
Comment