Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1480 - Chương 2166 - Chẳng Lẽ Là Thật (2)

Chương 2166 - Chẳng lẽ là thật (2)
Chương 2166 - Chẳng lẽ là thật (2)

Đại Ngụy Thái Tổ Hoàng chế định tổ chế như vậy, sẽ không cho phép bọn họ vi phạm.

Đối với quan viên mà nói cũng có lợi ích, ít nhất không cần lo lắng nói dối bị khí cụ phù phát hiện.

- Thái đại nhân, cha mẹ của ngươi đã chết, chỉ dựa vào lời nói một phía của ngươi, chứng cớ này là không đủ.

Tả Tướng Diệp Cao Sơn thản nhiên nói.

Hắn đang nhắc nhở chúng thần trong triều, hiện tại đương sự đã chết, đó chính là chết không đối chứng, bất kể Thái Văn Hãn có nói thế nào, cũng không đủ để làm chứng.

- Lời này của Diệp đại nhân sai rồi.

Trần Chửng lên tiếng phản bác:

- Ta cho rằng Thái đại nhân không có lý do gì để nói dối, việc này điểm tới danh dự cha mẹ thân sinh của Thái đại nhân, nói ra vốn cũng không vẻ vang gì, nếu không phải cha mẹ thật sự chịu nhục, ai lại nguyện ý bịa lời dối trá như vậy.

Có, chỉ cần lợi ích đủ lớn, bán thân cầu vinh cũng có khối người... Có một số người nói thầm ở trong lòng, lại không dám mở miệng phản bác, dẫu sao việc này đã bị Trần Chửng đưa lên tới độ cao nghĩa, mở miệng phản bác, rất dễ khiến người ta hoài nghi người chính là tiểu nhân hèn hạ như vậy.

Đại thần trong triều đường có ai mà không yêu quý thanh danh của mình?

- Cám ơn Trần đại nhân.

Thái Văn Hãn lại có chút nghẹn ngào nói:

- Cho dù lời nói một phía của ta không đủ để chỉ chứng tên cầm thú Hoa Phi Hoa đó, nhưng ta muốn nói ra, để chúng thần trong triều biết Hoa Phi Hoa hắn là ai, để cha mẹ đáng thương của ta có thể an nghỉ.

Tiếp theo lại có mấy vị quan viên đứng ra, cho rằng Thái Văn Hãn không nói dối.

Thấy hỏa hậu đã đủ rồi, lúc này Trần Chửng mới mở miệng đề nghị:

- Việc này vẫn còn nhiều nghi vấn, chuyện liên quan trọng đại, chúng ta nên tấu thỉnh Thánh Thượng, trước tiên tạm thời cách chức Hoa đạo chủ, đợi điều tra rõ rồi tính.

- Ta cho rằng đề nghị này của Trần đại nhân quá nặng, bác bỏ.

Trung Tướng Vương Đạo Tử nói.

Tiếp theo trong triều đình lại vì có buộc tội như vậy mà đệ trình Thánh Thượng, tấu thỉnh Thánh Thượng tạm thời cách chức Hoa Phi Hoa hay không mà cãi nhau.

Sắc mặt Thiệt công công hờ hững, chỉ cần tranh luận không mất trật tự, hắn sẽ không cần quản, để mặc các đại thần trong triều nước miếng tung bay.

Dưới sự cực lực phản đối của hệ thư viện do Trần Chửng làm đại biểu, Tam Tướng cũng đè được, chỉ có thể biểu quyết để quyết định có nên thượng tấu tấu chương buộc tội lên Thánh Thượng hay không.

Kết quả không ngờ, số lượng quan viên tán thành thượng tấu tấu chương buộc tội lần này lên Thánh Thượng chiếm ưu thế, đại thế đã mất, cho dù Tam Tướng không đồng ý cũng không được, bởi vì Thiệt công công đã ghi lại kết quả.

Xuất hiện kết quả như vậy, là vì sự phát đột nhiên, hệ thế gia không đồng lòng, dẫu sao Hoa Phi Hoa là người của phái Dã Hồ, không phải người của thế gia, cho dù Tam Tướng tỏ thái độ không muốn, cũng không phải tất cả quan viên hệ thế gia đều sẽ ủng hộ bọn họ.

Hơn nữa còn có quan viên của phái Dã Hồ, Đại Phật Tự, bọn họ dưới tình huống không có chỉ thị rõ ràng, đương nhiên dựa theo phán đoán của mình để làm việc.

Thất Đại Đạo Chủ luôn thế lớn, không để bất kỳ quan văn nào trong mắt, rất nhiều người đã sớm bất mãn bọn họ.

Kết quả như vậy cũng không có gì kỳ quái.

Biểu quyết xong, triều nghị kết thúc.

Một đám thần tử chậm rãi tản đi, Tam Tướng trở về Chính Sự Đường, lập tức sai người gọi quan viên hệ thế gia ở triều đường thượng tấu buộc tội Hoa Phi Hoa tới hỏi, bọn họ muốn biết rốt cuộc là ai sai hắn buộc tội Hoa Phi Hoa?

Đối mặt với sự tra hỏi của Tam Tướng, quan viên thanh niên đó cũng không dám giấu giếm, thẳng thắn nói:

- Ta nhận lợi ích của người khác, đáp ứng bọn họ thượng tấu buộc tội Hoa Phi Hoa.

- Là ai?

Diệp Cao Sơn lạnh giọng hỏi,

- Ngươi đúng là lớn mật, đây chính là buộc tội người đứng đầu một đạo đó.

- Đứng đầu một đạo thì sao?

Quan viên đó tùy tiện nói:

- Cũng không phải nói không cho phép buộc tội Đạo Chủ? Chẳng lẽ hắn còn có thể vì loại chuyện này mà giết ta à?

- Đừng nhiều lời, rốt cuộc là ai bảo ngươi làm?

Diệp Cao Sơn bực mình nói.

- Không thể nói.

Quan viên đó cúi đầu nói.

Không thể nói?

Tam Tướng lạnh lùng nhìn chằm chằm quan viên đó.

- Trương gia lão gia tử của ngươi cũng không dám nói chuyện với chúng ta như vậy.

Tiêu Hội cười lạnh nói:

- Ngươi không nói, ta mời Trương gia lão gia tử của ngươi tới hỏi.

Thế gia của Kính Đô do ba nhà Tiêu Diệp Vương cầm đầu, quan viên thanh niên này chính là xuất thân từ một thế gia họ Trương.

- Đừng, ta nói với các ngươi là được.

Quan viên thanh niên đó mặt như đưa đám nói:

- Kỳ thật ta không quen biết hắn, chỉ là ta đi đánh bạc, nợ hắn không ít tiền, ngày đó hắn đến tìm ta, bảo ta thay hắn thượng tấu buộc tội, chuyện chính là như vậy, các ngươi đừng nói cho gia gia của ta...
Bình Luận (0)
Comment