Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1487 - Chương 2173 - Hộc Máu

Chương 2173 - Hộc máu
Chương 2173 - Hộc máu

Có không ít người còn đoán Thánh Thượng rộng lượng, cùng lắm chỉ răn dạy Hoa Phi Hoa một phen, nhẹ nhàng bỏ qua việc này, nhưng không ngờ lại là trừng phạt như vậy.

Trừng phạt này có chút nằm ngoài dự đoán của mọi người, điều Hoa Phi Hoa tới Hàn Bắc Đạo, thế này chính là tâm huyết nhiều năm của Hoa Phi Hoa đã bị hủy trong một ngày.

Quan viên phái thư viện cũng nhìn không rõ, vì sao Thánh Thượng lại nặng tay như vậy? Ngầm nhao nhao thỉnh giáo Trần Chửng.

Trần Chửng cười khẩy nói:

- Thánh Thượng không để ý tới cái chết của Thái Văn Hãn, cũng có thể không để ý tới dân ý thiên hạ thế nào, nhưng hắn không thể chịu đựng được Đạo Chủ hắn tự mình lựa chọn ra bị người ta dùng mưu kế đánh cho không có sức hoàn thủ, người như vậy làm sao có thể bao vệ được hắn?

- Tất nhiên nên trừng phạt thế nào thì trừng phạt như thế?

Không thể không nói, Trần Chửng đã chuẩn xác đánh trúng một bộ phận tâm ý Đại Ngụy Thiên Tử nghiêm trị Hoa Phi Hoa.

Chỉ việc này có thể trách được Hoa Phi Hoa không hoàn thủ sao?

Dẫu sao bắt đầu từ lúc buộc tội đến lúc kết thúc mới trôi qua không đến hai ngày, Hoa Phi Hoa ở tít tận Thiên Nam không thể tổ chức ra thủ đoạn phản kích hữu hiệu, dường như cũng là tình hữu khả nguyên (chuyện có thể thông cảm được).

Nhưng việc này không thể nói lí lẽ, hắn vẫn thua.

Khi Hoa Phi Hoa biết được kết quả, hắn trầm mặc nhìn mạc liêu tới thông tri cho hắn, mạc liêu sợ tới cúi đầu.

Phập!

Hoa Phi Hoa phun ra một búng máu, bắn lên trên mặt trên quần áo của mạc liêu.

- Đại nhân, ngươi không sao chứ?

Mạc liêu triệt để kinh hãi, cảnh giới của Hoa Phi Hoa cực cao, là cao thủ số một số hai của Đại Ngụy, không ngờ lại tức đến hộc máu.

Hắn cả kinh tới ngay cả máu trên mặt cũng chẳng buồn lau.

Hoa Phi Hoa ho ra một ngụm máu, hắn dùng khăn tay lau vết máu đỏ tươi trên môi, ánh mắt lạnh lùng khiến mạc liêu vô cùng sợ hãi.

Mạc liêu là sợ hắn nói sai một chữ, Hoa Phi Hoa sẽ giết hắn.

- Đi gọi người đó tới cho ta.

Hoa Phi Hoa lạnh lùng nói.

Mạc liêu vội vàng gật đầu, hắn biết người Hoa Phi Hoa nói là ai, nhanh chóng rời đi, không bao lâu đã dẫn theo nam tử mặc áo xanh đen đó tới.

Nam tử ngắn áo xanh vừa tiến vào trong điện, hắn dập đầu nói với Hoa Phi Hoa:

- Đại nhân, việc đã đến nước này, nếu đại nhân giết tiểu nhân, có thể tiêu trừ một chút hỏa khí trong lòng, cứ động thủ là được, đây là vinh hạnh của tiểu nhân.

- Ngươi cũng biết ăn nói thật.

Hoa Phi Hoa cười lạnh nói:

- Giết ngươi khẳng định là phải giết rồi, nhưng chờ một chút đã, chủ nhân nhà ngươi có lời gì muốn nói không?

- Nếu không bởi vì hắn, ta căn bản sẽ không bị thư viện buộc tội, cũng sẽ không rơi vào kết cục hôm nay.

- Thư viện buộc tội ta là bởi vì ta mưu hại thiên tài Chu Phàm của bọn họ, người thắng làm vua kẻ thua làm giặc, ta thua tâm phục khẩu phục, đương nhiên nếu có cơ hội, ta sẽ không bỏ qua trả thù thư viện, nhưng hiện tại ta hận nhất là các ngươi, những kẻ đã xúi giục ta.

Nam tử mặc áo xanh đen toàn thân run rẩy, hắn không dám nhìn thẳng Hoa Phi Hoa nói:

- Chủ nhân nhà ta nói chuyện lần này thực sự nằm ngoài dự đoán, muốn đối phó đại nhân không chỉ là thư viện, sau lưng còn có ít nhất một thế lực nữa, thế lực đó mang tới tác dụng quan trọng nhất, tin rằng đại nhân cũng biết rõ.

- Cho dù là như vậy thì sao? Các ngươi là muốn nói không liên quan gì tới các ngươi sao?

Hoa Phi Hoa tức giận nói.

Hắn hối hận nhất chính là nhúng tay vào trong việc này, nếu không phải vậy, một Thiên Nam Đạo Chủ như hắn có lẽ sẽ không lưu lạc đến mức bị sung quân tới nơi rách nát Hàn Bắc Đạo này.

Người thắng lớn nhất trong việc này chính là Hàn Bắc Đạo Chủ Trương Đông Huyết, sợ rằng là đang vui muốn chết.

Mà Hoa Phi Hoa hắn đã sớm trở thành chuyện cười của toàn bộ Đại Ngụy.

Hoa Phi Hoa vừa nghĩ đến đây, gương mặt lại có chút vặn vẹo, hắn chỉ mong lập tức giết chết tên nô tài chó này cùng với người sau lưng hắn, nhưng một tia lý trí còn sót lại khiến hắn không làm như vậy.

- Đương nhiên không phải, chủ nhân nhà ta rất áy náy đối với chuyện này, đồng thời hứa sẽ bồi thường cho đại nhân.

Nam tử vội vàng mở miệng nói.

- Bồi thường?

Hoa Phi Hoa phát ra tiếng cười điên cuồng:

- Ta thừa nhận chủ nhân nhà ngươi thân phận tôn quý, nhưng một vị trí Thiên Nam Đạo Chủ thì hắn bồi thường ta thế nào? Hắn bồi thường được không?

Nam tử từ trong ống tay áo lấy ra một tờ giấy đã viết trước, hắn giơ cao rồi thấp giọng nói:

- Bồi thường ở trên giấy, chủ nhân nhà ta nói đại nhân nhất định sẽ hài lòng.

Nụ cười Trên mặt Hoa Phi Hoa vụt tắt, hắn nhẹ tay vẫy tay, tờ giấy gấp đó bay về phía hắn, rơi vào trong tay.

Hắn mở ra nhìn, trên mặt lập tức trở nên âm tình bất định.

- Chủ nhân nhà ngươi nói thật à?

Hoa Phi Hoa trầm giọng hỏi.
Bình Luận (0)
Comment