Chương 2191 - Khảo nghiệm (2)
Chu Tiểu Miêu nói:
- Không có cách nói có hài lòng hay không, ngươi làm ra lựa chọn gì ta đều có thể chấp nhận, bất kể ngươi là vứt bỏ thân nhân của ngươi, hay là từ bỏ tuổi thọ của mình, đối với ta mà nói đều chỉ là một lần quan sát mà thôi.
- Nhưng khảo nghiệm này là chân thực, ngươi lựa chọn dùng tuổi thọ trao đổi, ta cũng sẽ không vô duyên vô cớ trả lại cho ngươi, đây là lựa chọn của ngươi, ngươi sẽ phải trả một cái giá cực đắt vì lựa chọn của mình.
- Nhưng nếu ta lựa chọn từ bỏ thân nhân, ngươi liệu có tặng cho ta Minh Tức Nghịch Tưởng Pháp làm tạ lễ không?
Chu Phàm truy hỏi.
- Không biết.
Chu Tiểu Miêu trầm mặc một chút nói:
- Trên thực tế quyết định tặng cho ngươi Minh Tức Nghịch Tưởng Pháp, cũng chỉ là quyết định lâm thời của ta, được rồi, ta đã trả lời ngươi vấn đề này rồi, hiện tại ngươi và nữ nhi của ngươi đi đi.
Chu Tiểu Miêu không chịu lộ ra nguyên nhân tạ lễ, Chu Phàm cũng không thể hỏi ra được, hắn thản nhiên cười nói:
- Một khi đã như vậy, không quấy rầy tiền bối, cám ơn ở ztrợ giúp của tiền bối thời gian qua, hi vọng chúng ta có thể gặp lại.
Hắn lại nhìn về phía tiểu hắc long nói:
- Mặc Mặc, cáo biệt tiền bối đi.
Tiểu hắc long lưu luyến không rời sủa một tiếng với Chu Tiểu Miêu.
Chu Tiểu Miêu tùy ý vẫy vẫy tay, từng dòng sương mù thổi quét về phía Chu Phàm và Mặc Mặc, khi sương mù xoắn ốc bao phủ Chu Phàm và Mặc Mặc tản ra, trên thuyền đã không còn thân ảnh của bọn họ.
Trên thuyền chỉ còn lại đơn độc một mình nàng.
Nàng nhìn chỗ Chu Phàm tiêu tán, trên mặt lộ ra nụ cười, nói:
- Cám ơn.
Yêu cầu tuổi thọ mà lần không gian di động đó nàng đề xuất, quả thật là một lần khảo nghiệm, bởi vì nàng quả thật rất muốn biết Chu Phàm sẽ lựa chọn thế nào, kết quả là Chu Phàm lựa chọn từ bỏ tuổi thọ.
Điều này khiến nàng chứng thực một chuyện, không phải tất cả mọi người đều sẽ vì bản thân mình mà từ bỏ tính mạng của thân nhân.
Chu Phàm sẽ không, Chu Tiểu Khuyển thì sao?
Năm đó hai người bọn họ sống nương tựa lẫn nhau, Chu Tiểu Khuyển cuối cùng phản bội nàng, lý do đưa ra là vì bản thân hắn, cho nên mới hi sinh nàng.
Lúc ấy nàng lựa chọn tin, bởi vì một đường đi tới, cho dù kẻ địch cường đại tới mấy cũng không thể khiến hai huynh muội bọn họ khuất phục, cho nên nàng không cho rằng có ai có thể bức bách Chu Tiểu Khuyển nói dối, nàng không tìm ra lý do khiến Chu Tiểu Khuyển phải nói dối.
Tất cả chứng cớ đều chỉ về phía Chu Tiểu Khuyển, quan trọng nhất là Chu Tiểu Khuyển cũng nói như vậy.
Nàng không thể không tin, tiếp theo tuyệt vọng rời khỏi huynh trưởng từ lúc hiểu chuyện đã sống nương tựa lẫn nhau này, cũng đoạn tuyệt bất kỳ liên quan gì tới hắn, đồng thời thầm thề trong lòng, lần sau trở về gặp mặt hắn chính là lúc kết thúc ân oán, phải tự tay giết hắn.
Nàng du lịch trong các thế giới khác nhau, tôi luyện đao pháp, mà nàng chỉ thỉnh thoảng nghe nói, Chu Tiểu Khuyển bắt đầu cưới vợ sinh con, thành lập gia tộc phong quang vô hạn.
Chỉ là không ngờ sau khi nàng hoàn thành Tiểu Miêu Tam Thức, đứng ở cấp độ đỉnh phong, cuối cùng quyết định trở về, trên đường về, không biết vì nguyên do gì, liền bị mang vào thuyền của sông xám này, sau đó thì một mực ở đây.
Thuyền đã tước đoạt một bộ phận ký ức của nàng, nàng quên mình là lên thuyền thế nào, nhưng thủy chung không quên ân oán giữa nàng và Chu Tiểu Khuyển vẫn chưa kết thúc.
Nàng ngồi ở mép thuyền, cúi đầu bình tĩnh nhìn mặt sông màu xám, trên mặt lộ ra vẻ giễu cợt:
- Bị nhốt ở đây quá lâu, tâm địa dường như cũng biến thành mềm mỏng di, không ngờ bắt đầu nghĩ cách lấy cớ cho ngươi.
- Năm đó ngươi am hiểu nhất chính là giảo biện lừa người, chuyện không thể tự mình làm đều sẽ tìm cớ thích hợp, ta lại có thể tìm cớ gì cho ngươi?
- Kỳ thật thậm chí lấy cớ cũng không cần, ngươi rất hiểu ta, chỉ cần ngươi nói đây là một bất ngờ, ngươi không phải cố ý, ta cũng sẽ tha thứ cho ngươi.
- Cho dù thằng chó ngươi thiếu chút nữa thì hại chết ta, chỉ cần ngươi nói một câu...
Nàng Nhẹ giọng lẩm bẩm mi mắt rủ xuống, sắc mặt lộ vẻ ảm đạm.
- Với tính cách của ngươi, nếu không phải ngươi làm, vì sao ngươi phải thừa nhận?
- Ngươi không có lý do nào lại thừa nhận.
- Hiện tại đang ở đâu? Ta thuận theo huyết mạch của hậu nhân ngươi để thôi diễn, Chu gia khổng lồ năm đó ngươi thành lập cũng chỉ còn lại huyết mạch đang kéo dài hơi tàn, nếu ngươi còn, với tính cách của ngươi, ai dám làm như vậy?
- Chẳng lẽ ngươi thật sự chết rồi sao?
Thân thể nàng ta không nén được mà trở nên run run, trong mắt có lửa giận sôi trào.
- Ai có thể giết được ngươi? Loại người xấu xa vô hạn như ngươi chắc phải sống rất lâu.
- Ta không tin.
- Chờ ta ra ngoài, bất kể ngươi trốn ở đâu, ta cũng sẽ tìm được ngươi, kết thúc ân oán của chúng ta.
- Nếu thực sự có người giết ngươi, vậy ta nhất định sẽ giết hắn.