Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 156 - Chương 156. Ngả Bài (2)

Chương 156. Ngả bài (2) Chương 156. Ngả bài (2)

- Không phải.

Chu Phàm lại lắc đầu

- Mẹ, thân thể ta rất tốt, ta chỉ là muốn biết, ta ngã bị thương cụ thể là thế nào? Mỗi lần hỏi các ngươi đều ấp úng.

Quế Phượng và Chu Nhất Mộc nhìn nhau một cái, vẫn là Quế Phượng nói:

- Có gì đâu? Chỉ là ngươi ngã bị thương, chúng ta tìm đại phu tới trị liệu cho ngươi, sau đó ngươi khỏe lại, chỉ thế thôi, cho nên không có gì để nói cả.

Chu Phàm cười khổ:

- Mẹ, ngươi nói cho ta biết, ta là ngã bị thương ở đâu? Vì sao một người ngã bị thương, phải ở nhà tĩnh dưỡng cả nửa tháng?

Quế Phượng hơi sửng sốt nói:

- Ngươi là tự ngã ở trước cửa, ngã rất nghiêm trọng, đương nhiên phải ở nhà dưỡng bệnh nửa tháng, có điều ngươi một mực không tỉnh, ngươi là làm thế nào mà biết mình nằm nửa tháng?

Điểm này Quế Phượng chưa từng nói với Chu Phàm.

Chu Phàm nói:

- Sầu Hầu nói cho ta biết, mẹ, ta ngã hôn mê bất tỉnh, nằm nửa tháng, vì sao các ngươi lại muốn ngăn cản Sầu Hầu và Tiểu Liễu đến thăm ta?

Khi vừa tỉnh, Chu Phàm bởi vì nguyên nhân đầu trọc, hắn vốn cho rằng mình chỉ hôn mê hai ba ngày, về sau hỏi Sầu Hầu, mới biết tình hình thực tế không phải như vậy, về phần tóc hắn vì sao một mực không mọc ra, vậy chỉ có thể là cha mẹ muốn quan sát thương thế của hắn, một mực không ngừng cạo tóc cho hắn.

Quế Phượng nhíu mày nói:

- Sinh bệnh cũng không phải chuyện tốt gì, lúc ấy ngươi lại chưa tỉnh, cho nên không muốn để bọn họ tiến vào quấy rầy ngươi.

Chu Phàm thở dài nói:

- Mẹ, ngươi đang lừa ta.

Sắc mặt Quế Phượng khẽ biến, nàng lắc đầu nói:

- A Phàm, ta không lừa ngươi.

Chu Phàm đã chuẩn bị rất lâu cho lúc này, hắn sẽ không để Quế Phượng cho qua như vậy, trước tiên nhìn Chu Nhất Mộc vẫn bảo trì trầm mặc, hắn chậm rãi nói:

- Ta biết ta không phải ngã bị thương, bất kể cân nhắc từ góc độ nào, đây đều là chuyện không thích hợp, có phải Trương Hạc bảo các ngươi giấu ta không?

Quế Phượng có chút lo lắng nói:

- Đứa nhỏ này, việc này thì có liên quan gì tới Trương đại phu? Ngươi đừng nghĩ lung tung, ngươi chính là ngã bị thương.

- Hắn uy hiếp các ngươi à?

Chu Phàm nhíu mày lạnh lùng ngắt lời,

- Có thể uy hiếp khiến các ngươi khuất phục cũng chỉ có vì đứa con trai ta đây, hắn là dùng ta để uy hiếp các ngươi, đúng không?

Quế Phượng nói:

- A Phàm, vì sao ngươi lại nghĩ Trương đại phu như vậy, hắn không uy hiếp chúng ta, ngươi thật sự đừng nghĩ nhiều, tối nay không phải ngươi còn đi luyện võ à? Mau đi luyện võ đi.

- Có lẽ ở trong lòng các ngươi không tính là uy hiếp, nhưng hắn khẳng định đã nói gì đó, khiến các ngươi không dám nói thật cho ta biết.

Chu Phàm nghĩ nghĩ một chút lại nhìn Quế Phượng nói.

Quế Phượng không nói nữa, vẻ mặt nàng lo lắng nhìn về phía trượng phu của mình, tựa như muốn nói nếu hắn còn không lên tiếng, nàng sẽ không chống đỡ được.

Chu Nhất Mộc vuốt ve ấm thuốc lào nói:

- A Phàm, chúng ta không nói với ngươi, là vì muốn tốt cho ngươi, cái này chắc ngươi tin chứ?

Chu Phàm gật đầu nói:

- Cha, ta đương nhiên tin, các ngươi là người trên thế giới này sẽ không làm thương tổn tới ta nhất.

Chu Nhất Mộc hút hơi thuốc, khói thuốc từ khoang miệng vào phổi rồi lại chui ra từ miệng mũi,

- Ngươi đã biết rồi, vậy đừng hỏi nữa, ngươi coi như mình là ngã bị thương, hỏi cũng không có bất kỳ lợi ích gì.

Chu Phàm nhướng mày nói:

- Ta không thể không hỏi, lúc này nếu ta vẫn không biết, vậy chính là thật sự không có lợi đối với ta.

- Vì sao ngươi gấp gáp muốn biết việc này như vậy?

Chu Nhất Mộc nhìn Chu Phàm hỏi.

Chu Phàm do dự một chút nói:

- Bởi vì lát nữa ta sẽ đi giết Trương Hạc, ta không thể không biết gì mà đi được, đối với ta mà nói đó là một chuyện rất nguy hiểm.

Muốn giết Trương Hạc?

Chu Nhất Mộc và Quế Phượng đều lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên, Quế Phượng còn đứng lên lo lắng nói:

- A Phàm, Trương đại phu là người tốt, ngươi đừng xằng bậy, việc này thật sự không có liên quan gì tới Trương đại phu cả, chính là hắn đã cứu mạng ngươi.

Mày Chu Nhất Mộc nhíu lại thành một đoàn hỏi:

- Vì sao ngươi muốn giết Trương Hạc?

Sắc mặt Chu Phàm bình tĩnh nói:

- Bởi vì hắn muốn giết ta, hắn đã thất bại hai lần, lúc này chắc hắn đang chuẩn bị trù tính giết ta lần thứ ba, chỉ là hắn chưa chuẩn bị xong, lại hoặc là nói hắn đã chuẩn bị xong, nhưng lại đang kiêng kị gì đó cho nên không động thủ, ta muốn giết hắn trước khi hắn động thủ.

- Chuyện như vậy ta vốn không nên nói với các ngươi, để khiến các ngươi lo lắng thấp thỏm, nhưng vết thương của ta, các ngươi và hắn đều tồn tại quan hệ, cái này thật sự không vòng qua các ngươi được.

Trên mặt Quế Phượng lộ ra vẻ hoang mang, nàng không muốn tin là thật, nhưng lời này xuất phát từ miệng của con trai của nàng, lại khiến nàng không thể không tin.

Bình Luận (0)
Comment