Chương 2256 - Mùi vị của âm mưu (2)
Trên mặt Mễ Vinh Chi lộ ra ngạc nhiên, hắn không hỏi vì sao, chỉ là hắn muốn gia nhập thế lực của Tuyết Liên Thành làm một nội quỷ, đó chính là chuyện vô cùng nguy hiểm.
- Thế lực của Tuyết Liên Thành mới thành lập, bọn họ khẳng định rất cần nhân thủ thực lực không tồi như ngươi gia nhập.
Chu Phàm chậm rãi nói:
- Ngươi có nguyện ý không? Nếu không muốn, vậy ta chỉ có thể tiễn ngươi lên đường.
- Đại nhân, ta nguyện ý.
Mễ Vinh Chi chỉ có thể gật đầu, nếu hắn nói một câu không muốn, có lẽ sẽ chết,
- Nhưng ta không biết bọn Tuyết Liên Thành trốn ở đâu.
- Nhưng ta nghĩ ngươi sẽ có biện pháp.
Chu Phàm nói:
- Đúng không?
- Ta sẽ nghĩ biện pháp.
Mễ Vinh Chi thở dài một tiếng nói:
- Đại nhân, ta làm việc này cho ngươi, ngươi bảo đảm ngươi sẽ tha cho ta một mạng chứ?
- Ta bảo đảm, nhưng nếu ngươi không tin, ta cũng không có biện pháp.
Chu Phàm xụ mặt nói.
Mễ Vinh Chi không nhiều lời, mà là lấy ra Quỷ Thệ Phù bắt đầu dựa theo yêu cầu của Chu Phàm lập quỷ thệ.
- Ngươi có thể đi rồi.
Chu Phàm đưa một đạo Tiêu Tức Phù cho Mễ Vinh Chi,
- Có nó ngươi có thể liên hệ với ta, nhưng ta hi vọng ngươi tốt nhất trước kỳ hạn một tháng hoàn thành nhiệm vụ.
Quỷ thệ mà Mễ Vinh Chi lập là ngay cả kỳ hạn cũng có, một khi vượt quá kỳ hạn, nếu hắn không hoàn thành, vậy chờ hắn sẽ là Thệ Quỷ... Hắn tiếp nhận Tiêu Tức Phù, không hỏi nhiều, xoay người tiến vào trong gió tuyết.
Từ khi Chu Phàm nói chuyện với Mễ Vinh Chi, không ai lên tiếng quấy rầy, trong bọn họ trừ Áo công công ra, những người còn lại đều là Chu Phàm thuê, đối với người thuê Chu Phàm này phải bảo trì tôn trọng.
Biết được Đại Đô Hộ Phủ của mình bị thiêu, nhưng trên mặt Chu Phàm không biểu hiện ra quá nhiều cảm xúc, hắn chỉ nói:
- Xem ra chúng ta phải đẩy nhanh tốc độ đến Hắc Thủy Thành.
Mọi người bắt đầu đẩy nhanh tốc độ đi đường.
- Chậc chậc, Tuyết Liên Thành này cũng khá đấy, hắn không chỉ có thể dẫn theo tuyết đạo xâm nhập Hắc Thủy Thành, còn cướp sạch Đại Đô Hộ Phủ.
Áo công công ngạc nhiên nói.
Hùng Phi Tú nghẹn lời trợn mắt khinh thường.
Những người còn lại cũng mặt lộ vẻ quái dị, không đáp lại, cắm đầu đi đường.
- Tiểu Trứu, bọn họ làm sao vậy? Ta nói không đúng à?
Áo công công ngây ra một thoáng hỏi.
Trên mặt Trứu Thâm Thâm lộ ra vẻ bất đắc dĩ, hắn do dự một chút nói:
- Chuyện có thể không đơn giản như ngươi nói, sao có thể có đại đạo dễ dàng dẫn theo nhiều người như vậy tiến vào Hắc Thủy Thành?
- Nếu thực sự dễ dàng như vậy, Hắc Thủy Thành đã sớm bị hủy rồi.
Hùng Phi Tú cười nhạt nói:
- Tuyết Liên Thành khẳng định tồn tại vấn đề lớn.
- ...
Lúc này Áo công công mới bừng tỉnh đại ngộ, hắn lập tức ho khẽ một tiếng nói:
- Cái này còn cần ngươi nói à, chẳng lẽ ta không biết sao? Kỳ thật ta đã sớm biết rồi, ta ở Kính Cung có âm mưu ngụy kế nào mà chưa từng thấy?
- Khí vị âm mưu dày đặc trong đây đã sắp khiến ngạt cả mũi ta rồi!
Hùng Phi Tú che mặt nói:
- Ngươi vừa rồi không phải nói như vậy, ngươi căn bản không biết.
- Ta không chấp nhặt với giả tiểu tử như ngươi.
Áo công công hừ lạnh nói:
- Ngươi là chưa từng thấy bộ dạng chơi quyền mưu của ta thôi, khi ta ở trong cung chơi quyền mưu, ngươi vẫn còn đang ở trong bụng mẹ.
Chu Phàm cắm đầu đi đường, hắn không để ý đến cuộc cãi nhau của Áo công công và Hùng Phi Tú.
Bởi vì chỉ cần hơi nghĩ một chút, có thể nhìn ra việc này kỳ thật rất không tầm thường, Tuyết Liên Thành có thể cướp sạch Đại Đô Hộ Phủ, nếu trong thành không có người nội ứng ngoại hợp, Tuyết Liên Thành căn bản là không thể làm được.
Hơn nữa Tuyết Liên Thành này là gần đây mới quật khởi, vậy thân phận của hắn càng khả nghi.
Chu Phàm suy đoán, tất cả những chuyện này đều không thoát được liên quan tới Hoa Phi Hoa và tử địch Chu gia.
Về phần mục đích... Tạm thời vẫn chưa rõ mục đích cuối cùng, nhưng Đại Đô Hộ hắn vẫn chưa đến nhận chức, Đại Đô Hộ Phủ đã bị hủy, đây quả thực thành chuyện cười cực lớn.
Chắc hiện tại toàn bộ Hàn Bắc Đạo đều đang chê cười hắn.
Đương nhiên những người đó xuất thủ, cũng không thể chỉ để khiến hắn mất mặt, chắc còn có thủ đoạn lợi hại hơn đang chờ hắn.
Người còn chưa tới, đã bắt đầu rồi à? Mắt Chu Phàm lóe lên ánh sáng lạnh.
Bởi vì đi đường, bọn họ nhìn thấy Ngụy Thương Giang không đóng băng cũng không dừng chân thưởng thức, chỉ vội vàng đi qua mặt sông rộng mấy chục trượng.
Bọn Chu Phàm cuối cùng cũng vào buổi sáng hôm sau, nhìn thấy thành thị to lớn đứng sừng sững trên mặt tuyết.
Tường thành đen xì, đó chính là Hắc Thủy Thành.
Hắc Thủy Thành không có bất kỳ ngoại trấn hoặc ngoại thành nào, nó chỉ là một tòa thành đơn độc.
Cho dù tòa thành này không nhỏ hơn Tiêu Lôi Châu Thành, nhưng Hắc Thủy Đô Hộ Phủ so sánh với Tiêu Lôi Châu, diện tích còn lớn một chút, Hắc Thủy Thành là trung tâm Đô Hộ Phủ, chỉ có đơn độc một tòa thành, chắc chắn lộ ra rất giải dị.