Chương 2262 - Ma hóa cục bộ
Tiểu Quyển ở bên cạnh nhìn, nàng sớm đã dẫn theo Tiểu Muội và Mặc Mặc tránh xa, nàng sớm đã quen với các loại chuyện ly kỳ phát sinh bên cạnh chủ nhân rồi, chủ nhân trước đó lại không dặn dò nàng phải làm gì, vậy chính là không có chuyện cần nàng làm.
Ma thể duy trì thời gian mấy chục hơi thở, rất nhanh vảy xanh thẫm thu lại, hắn lại biến về bộ dạng bình thường.
Khi hắn mở mắt, cặp đồng tử đó vẫn là màu xanh sẫm, một lát sau mới nhạt đi.
Chu Phàm chỉ tâm ý khẽ động, hai tay lại có vảy xanh thẫm mọc ra, hai tay của hắn cũng phủ vảy xanh thẫm, mọc ra móng tay sắc bén, hắn có chút không thể tin được nhìn hai tay của mình,
Tâm ý lại xoay chuyển, vảy xanh thẫm ở hai tay lúc này mới biến mất.
Sắc mặt hắn biến thành có chút vi diệu, hắn ăn Kim Khuẩn Anh tiến vào Kim Thân hậu kỳ, điều này không có gì kỳ quái, thời gian Hỗn Độn Cựu Ma Thể lại gia tăng đến một trăm hơi thở cũng không thần kỳ, nhưng lại có thêm một biến hóa hắn không ngờ tới, hắn có thể khống chế bộ vị ma hóa một cách tự nhiên.
Như hắn muốn ma hóa hai tay thì chỉ là hai tay, muốn hai chân thì chỉ là hai chân.
Cho dù là Hỗn Độn Cựu Ma cũng không đề cập tới chuyện như vậy, đây là biến hóa mới cắn nuốt Kim Khuẩn Anh mang đến.
- Chẳng trách trên sách nói Kim Khuẩn Anh có thể khiến nhục thân tu luyện ra biến thành hoàn mỹ không tỳ vết hơn.
Chu Phàm lẩm bẩm.
Biến hóa mới như vậy, đương nhiên không phải không có lợi, cho dù uy lực của ma hóa cục bộ không bằng ma hóa toàn bộ, nhưng ma hóa cục bộ có thể kéo dài thời gian ma hóa đồng thời hay ở chỗ đủ kín đáo.
Chu Phàm thể ngộ biến hóa thăng cấp một chút, hắn lại nhìn tuổi thọ ở ngực mình, tuổi thọ đã đạt tới một trăm linh năm!
Ảnh hưởng của Kim Thân Cảnh đối với nhục thân quá lớn, nhục thân trở nên mạnh hơn, tuổi thọ gia tăng cũng nhiều hơn cảnh giới trước kia, toàn bộ Kim Thân Cảnh có thể gia tăng năm mươi năm tuổi thọ.
Tuổi thọ của hắn đạt tới một trăm linh năm, trong người thường, cũng có thể gọi là loại trường thọ, chứ không còn là loại đoản mệnh.
Đương nhiên so sánh với tu sĩ tuổi thọ bình thường tu luyện đến Kim Thân Cảnh... Chu Phàm cảm thấy không thể nghĩ tiếp, bởi vì quá đau lòng.
Nhưng cũng may chỉ cần tiếp tục tu luyện không ngừng thăng cấp, tuổi thọ của hắn vẫn thể không ngừng tăng trưởng.
Buổi sáng hôm sau dậy, Chu Phàm tu luyện đao pháp một lúc trong viện lạc, xem như là giãn gân giãn cốt, hắn ăn bữa sáng, gọi đám người Đỗ Nê tới.
- Đã quen với sinh hoạt ở đây chưa?
Chu Phàm cười hỏi.
Ba ngày này hắn ru rú trong nhà, cũng không rảnh để ý tới bọn Đỗ Nê.
- Rất tốt, ăn ngon ngủ khỏe.
Trương Lý Tiểu Hồ hưng phấn nói:
- Ta còn đi thực địa kiểm tra tình huống của Hắc Thủy Thành một chút, phát hiện trình độ làm ăn ở nơi này vẫn khá là lạc hậu, ta cảm thấy có tương lai.
- Chu huynh, ta ngắm cảnh tuyết ba ngày, làm một bài từ, vốn muốn trao đổi một chút với ngươi, nhưng chỉ tiếc ngươi một mực đóng cửa không ra, hiện tại có rảnh không?
Đỗ Nê nói.
- Cũng được.
Ôn Hiểu cúi đầu nhìn trùng tử từ vải trắng trên người bò ra bò vào.
- Có việc thì nói, nếu không thì ta muốn trở về tu luyện.
Trứu Thâm Thâm nghiêm mặt nói.
Dạ Lai Thiên Hương dường như đang thần du thiên ngoại, nàng nhìn Chu Phàm, dường như không nghe rõ Chu Phàm đang nói gì.
- Nơi này quá lạnh, rất nhàm chán.
Hùng Phi Tú nói.
- A Phàm, có chuyện muốn ta giúp ngươi làm à?
Sầu Hầu thì tinh thần sáng láng hỏi.
Nghiệp chướng... Chu Phàm nhìn người mình mang đến cười khổ một tiếng, vừa định mở miệng nói chuyện, kết quả Áo công công lại giành trước, hắn vui sướng khi người khác gặp họa nói:
- Chu Phàm, hiện tại tình huống của hắn rất không tốt, tới nhiều ngày như vậy, chuyện gì cũng không làm, tiếng gió trong phủ rất không tốt.
- Ồ, ngươi nghe được gì?
Chu Phàm hỏi.
- Chính là một số nhàn ngôn toái ngữ, nói Đại Đô Hộ ngươi không làm được bao lâu nữa sẽ phải đi, đều đang muốn thấy ngươi xấu mặt.
Áo công công cười nhạo:
- Nếu ngươi không có cách nào, còn không bằng thử biện pháp của ta, nam tử hán đại trượng phu, co được giãn được, đi cúi đầu nhận thua với Lôi Thiên Dương đi, rồi từ từ mưu đồ.
Khóe miệng Chu Phàm giật giật, nhàn ngôn toái ngữ như vậy khẳng định là người hữu tâm đang truyền bá, hắn chỉ trầm mặc một chút rồi cười nói với Sầu Hầu:
- Sầu Hầu, ngươi tìm Tiền Phi Phi tới cho ta.
Sầu Hầu xoay người đi ra.
Không lâu sau, Sầu Hầu dẫn theo Tiền Phi Phi tiến vào đại sảnh.
- Bái kiến đại nhân, không biết đại nhân tìm ta có chuyện gì?
Tiền Phi Phi vẫn là bộ dạng cũ, cung kính nói.
- Ta làm Đại Đô Hộ, ở Hắc Thủy Thành chắc không có chuyện gì không thể làm, đúng không?
Chu Phàm vuốt ve ấn ngọc Đại Đô Hộ mình lấy ra, ấn ngọc xanh biếc, tượng trưng cho quyền lực chí cao của Hắc Thủy Đô Hộ Phủ.