Chương 2267 - Có lời muốn nói (2)
Trước khi chưa có ra mệnh lệnh hạ xuống, năm vị Phó đô hộ kinh doanh nhiều năm ở trong thành, bọn họ muốn ra khỏi thành, quả thực là quá đơn giản.
- Xem ra bọn họ một mực đều ở trong Hắc Thủy Thành.
Chu Phàm lập tức hiểu được, nếu thực sự tìm kiếm tuyết đạo gì đó ở ngoài hoang dã, cho dù có người mật báo, cũng không thể có động tác nhanh chóng như vậy.
Có điều đây cũng là chuyện bất đắc dĩ, bởi vì lúc trước người hắn có thể sử dụng không nhiều lắm, trong phủ lại toàn là cơ sở ngầm của toàn là, muốn trước đó tra ra đối phương ở đâu, là chuyện rất khó, vả lại hắn cũng không ngờ kiểm toán lại thuận lợi như vậy.
Nhưng ít ra hiện tại tình thế đã nghịch chuyển.
Dưới tình huống án kiện tham ô có chứng cớ vô cùng xác thực, năm vị Phó đô hộ lại ngay cả biện giải cũng không làm đã lập tức đào tẩu, tội danh của bọn họ đã triệt để được định xuống, khó có thể lật mình, Hắc Thủy Thành, người thực sự dám có gan liên lạc với bọn họ cũng rất ít.
Nếu như bị phát hiện, pháp lệnh của Đại Ngụy không phải là nói đùa.
Chu Phàm bảo Tiền Phi Phi đi tụ tập toàn bộ trung tầng của Hắc Thủy Thành lại, trong đó có chính phó doanh trưởng mới thượng nhiệm của tuần tra doanh, cũng có các loại quan viên hệ chính vụ quan văn.
Mấy chục người tụ tập ở một phòng.
Chu Phàm ngồi trên chủ vị, bên trái hắn là Áo công công, bên phải là Lôi Thiên Dương sắc mặt bình tĩnh.
Lôi Thiên Dương cũng không chạy, lại không có chứng cớ nói hắn tham ô, hắn đã triệt để rũ bỏ quan hệ với năm vị Phó đô hộ đã không rõ tung tích.
Thậm chí vì sao năm vị Phó đô hộ rõ ràng là nên cùng hắn ra bên ngoài tìm kiếm tung tích của Tuyết Liên Thành, lại nhanh như vậy có thể xuất hiện ở Hắc Thủy Thành, hắn cũng có thể giải thích rõ ràng.
Lý do hắn đưa ra chính là, ngày đó hắn có chút không thoải mái, ở lại trong thành, mà hắn không rõ năm vị Phó đô hộ lén lút chuồn về lúc nào.
Chu Phàm cũng biết, muốn mượn cớ này kéo cả Lôi Thiên Dương vào, căn bản là chuyện không thể.
- Các vị.
Chu Phàm vận chuyển chân khí, khiến cho thanh âm nghiêm túc trầm thấp truyền vào trong tai tất cả mọi người.
Hắn đầu tiên là kể lại sự thực năm vị Phó đô hộ Vương Triều Mã Hàn Triển tham ô năm trăm vạn huyền tệ, người trong phòng đều im lặng lắng nghe, chuyện đã phát sinh lâu như vậy, không ai không biết.
Chu Phàm vừa nói xong, Lôi Thiên Dương cười khẽ một tiếng.
Tiếng cười này rất chói tai, sắc mặt người trong phòng nghiêm lại.
Chu Phàm lại giống như không nghe thấy, hắn tiếp tục nói:
- Hắc Thủy Thành vốn gian khổ, năm người bọn họ phạm tội lớn bực này, lại lẩn trốn ở bên ngoài...
- Chu đại nhân, ta có lời muốn nói.
Lôi Thiên Dương không kiên nhẫn ngắt lời.
Tất cả tầm mắt đều hạ xuống trên người Lôi Thiên Dương.
- Bất kể các ngươi trước kia có quan hệ tốt thế nào với bọn họ, bọn họ lại từng giúp các ngươi gì, nhưng các ngươi phải nhớ kỹ, bọn họ đã là đào phạm.
Chu Phàm tiếp tục trầm giọng nói:
- Ta không hi vọng phát hiện có ai lén lút liên hệ với bọn họ, trợ giúp bọn họ, một khi phát hiện, nhất định...
Sắc mặt Lôi Thiên Dương đỏ lên, hắn phẫn nộ quát:
- Chu đại nhân, ta có lời muốn nói.
- Lôi đô đốc.
Lúc này Chu Phàm mới dừng lại nhìn về phía Lôi Thiên Dương nói:
- Ở đây ngươi không thể lên tiếng.
- Vì sao ta không thể lên tiếng.
Lôi Thiên Dương cười lạnh nói:
- Chẳng lẽ ngươi còn có thể ngăn được ta à?
- Bởi vì nơi này là Đại Đô Hộ Phủ, ngươi tới đây chỉ có chức trách giám sát, nếu ngươi thấy ta có chỗ nào làm không đúng, có thể trở về báo cáo là Đạo Chủ nghe, nhưng ngươi không thể làm phiền ta làm việc.
Chu Phàm chậm rãi nói:
- Đây là quy củ, ngươi muốn vượt quyền à? Ai cho ngươi quyền lực đó?
Sắc mặt Lôi Thiên Dương trở nên âm tình bất định, hắn cũng không có gan nói là Hoa Phi Hoa cho hắn quyền lực này, ở trước mắt bao người, hắn nói như vậy, sẽ chỉ khiến người ta phi nghị, tạm dừng một chút, hắn lạnh lùng nói:
- Quyền đề xuất kiến nghị thì chắc có chứ?
- Không, ngươi không có, phải được ta cho phép ngươi mới có thể đề xuất kiến nghị.
Chu Phàm không mặn không nhạt bác bỏ:
- Hiện tại ta không muốn nghe ngươi nói, ngươi không thể lên tiếng, nơi này là Hắc Thủy Thành, ta là Đại Đô Hộ, chưa có sự cho phép của ta, ngươi không thể nhúng tay vào bất kỳ chuyện gì, không thể khoa tay múa chân với bất kỳ ai trong Đại Đô Hộ Phủ, nói chuyện cũng không được.
Ta không cho ngươi nói, ngươi không được nói.
Lôi Thiên Dương tức đến thiếu chút nữa thì hộc máu, không phải nói Chu Phàm có bậc quan cao hơn hắn, mà là Chu Phàm mới là Đại Đô Hộ, ở Đại Đô Hộ Phủ có quyền lực chuyên quyền độc đoán, hắn khó có thể cãi lại.
- Đã không dám nói, vậy thì mau chóng ngậm miệng đi.
Áo công công hừ một tiếng nói:
- Đừng làm lãng phí thời gian của mọi người.