Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1593 - Chương 2279 - Mồi

Chương 2279 - Mồi
Chương 2279 - Mồi

- Sợ à?

Lữ Cao Can cười lạnh hỏi:

- Mạng của chúng ta vốn không còn là của mình, chết vì gia tộc là vinh dự của chúng ta.

- Lữ tiền bối nói phải.

Tuyết Liên Thành cúi đầu trầm giọng nói.

Gia tộc không cho phép phản bội.

- Ngươi cũng đừng quá lo lắng, trong tộc sớm đã có kết luận, Chu gia có mạnh tới mấy, cũng không thể mạnh hơn chúng ta, nếu không bọn họ đã sớm tìm chúng ta làm phiền rồi, chứ không phải một mực ẩn núp, dùng Chu Phàm để thử chúng ta.

Lữ Cao Can cười nhạo nói:

- Có lẽ Chu Phàm là mồi câu, nhưng chúng ta cũng là mồi câu.

- Bọn họ muốn câu chúng ta, chúng ta chẳng phải cũng muốn câu bọn họ à?

Đợi sau khi năm người Vương Triều Mã Hàn Triển bố trí xong tất cả, liền mời Lữ Cao Can và Tuyết Liên Thành.

Lữ Cao Can và Tuyết Liên Thành ra khỏi lều trại, các tuyết đạo đều nhìn hai người bọn họ.

Nhân số tử vong đã được thống kê ra, tuyết đạo đoàn trong nháy mắt ngắn ngủi đã chết ba trăm người, lập tức giảm gần một phần ba quân số, xác suất tử vong như vậy đúng là quá khủng bố.

Lữ Cao Can giơ ngồi lên, tất cả lôi điện màu đen lượn lờ ở trung tâm lều trại chủ đều nhanh chóng rút về, thu vào trong lòng bàn tay hắn.

...

Gió tuyết càng lúc càng lớn, tầm mắt cũng biến thành mơ hồ.

Chu Phàm đứng ở bên rìa doanh địa nhìn chằm chằm Lữ Cao Can thu hồi lôi điện màu đen của mình, lại nhìn thấy những tuyết đạo đang xúm lại chỉ tản ra một chút, không lập tức rời khỏi địa vực trung tâm doanh địa.

Hắn không vội lại ra tay, tập kích vừa rồi, hắn là sử dụng Trớ Thể Thuật đã lâu không dùng, không thể không nói Trớ Thể Thuật rất hữu dụng với võ giả từ Đạo cảnh trở xuống.

Nhất là khi hắn tiến vào Đạo cảnh dung hợp thuật pháp trong chân nguyên, lại thêm chân nguyên vốn dồi dào, điều này khiến uy lực thuật pháp của hắn so với tu sĩ cùng cảnh giới thì mạnh hơn rất nhiều.

Chỉ là Trớ Thể Thuật bình thường được thi triển ra ở trong tay hắn, có thể nói là khủng bố quỷ dị.

Về sau khi người của doanh địa tập trung tới trung tâm, hắn đổi sang Khoái Đao Cương, tiến hành thu gặt mạng người với diện tích lớn.

Trốn trong chỗ tối giết tuyết đạo chỉ là để kiểm tra tuyết đạo đoàn của Tuyết Liên Thành rốt cuộc có ẩn tàng nguy hiểm không biết gì không.

Quả nhiên hắn nhìn thấy Tuyết Liên Thành, cũng nhìn thấy ải nhân bên cạnh Tuyết Liên Thành.

Từ thực lực ải nhân đó thể hiện ra cho thấy, ải nhân ít nhất cũng là tu sĩ Phù Chủng Cảnh hoặc Đan Kiếp Cảnh, nếu không phải giấu giếm thực lực, chắc không thể là tu sĩ Kim Đan Cảnh, tu sĩ Kim Đan Cảnh không thể để hắn dễ dàng thu gặt tính mạng của tuyết đạo như vậy.

Về phần Tuyết Liên Thành, rất cung kính với ải nhân, thực lực có thể không cao bằng ải nhân, nhưng không thấy hắn xuất thủ, vẫn có chút khó có thể đoán định, hơn nữa không loại trừ khả năng đang diễn kịch.

Chu Phàm cẩn thận hơn trước kia rất nhiều, hắn không tin chỉ có một cao thủ là ải nhân, nói không chừng còn có cao thủ hoặc nguy hiểm khác ẩn tàng, nếu không phải át chủ bài của hắn rất nhiều, cho dù là không địch lại tu sĩ Kim Đan Cảnh, cũng có biện pháp đào tẩu, hắn đã sớm xoay người rời khỏi đi nghĩ phương pháp khác.

Hắn cũng thấy năm tiền Phó đô hộ Vương Triều Mã Hàn Triển đang chỉ huy tuyết đạo bắt đầu bố phòng.

Nói ra cũng thật châm chọc, hắn và năm người Vương Triều Mã Hàn Triển lúc trước chưa từng gặp mặt, sau khi chuyện xảy ra, năm người bỏ chạy, hắn có thể nhận ra năm người, là thông qua bức họa truy nã mình hạ xuống mới phân biệt ra.

Xem ra chuyện rất rõ ràng rồi, Vương Triều Mã Hàn Triển xuất hiện ở đây, chắc không thoát được liên quan tới Lôi Thiên Dương, mà giữa Lôi Thiên Dương và Tuyết Liên Thành tất nhiên có liên hệ rất sâu.

- Lôi Thiên Dương nói không chừng đang trên đường tới, chỉ là tốc độ của hắn thua xa ta, sớm biết vậy đã ở nửa đường đợi hắn.

Trong lòng Chu Phàm hiện lên một tia sát ý, lúc trước hắn không muốn giết Lôi Thiên Dương, nhưng không phải không thể giết, chỉ cần không chết trong thành, mà là ở ngoài thành...

Khiến thi thể Lôi Thiên Dương cũng không còn, ai dám nói là hắn làm?

Có điều hiện tại cũng không thể đợi Lôi Thiên Dương được nữa.

Đứng trong gió tuyết, chân nguyên bởi vì tùy ý thi triển thuật pháp trải qua thời gian một lúc như vậy, đã triệt để khôi phục trạng thái tràn đầy.

Chu Phàm đang ẩn thân nhìn chằm chằm một màn này, hắn biết Vương Triều Mã Hàn Triển đang bố phòng, ý đồ cũng rất rõ ràng, là muốn bức hắn thoát ra khỏi trạng thái ẩn thân, chắc đã chuẩn bị không ít phù trận trói buộc, giam cầm, hiện hình cho hắn.

Đây là bộ sậu mà tu sĩ võ giả quan gia thường xuyên sử dụng đến, đương nhiên tuyết đạo đoàn chưa chắc đã có phù lục hoàn mỹ đẻ chuẩn bị, nhưng cũng không phải không có vật thay thế khác.

Chu Phàm nhẹ nhàng hít vào một hơi, cất bước về phía trước, dùng thân pháp đạp tuyết vô ngân tiềm hành, khi cách trung tâm doanh địa ba mươi trượng, hắn liền dừng chân.
Bình Luận (0)
Comment