Chương 2293 - Tìm được rồi
Sắc mặt Trứu Thâm Thâm lạnh lùng nói:
- Ngươi chính là Đại Đô Hộ, nếu ngươi cái gì cũng làm, vậy cần chúng ta tới đây làm gì?
- Ta thì không vấn đề gì, nói chung cứ trả thù lao đúng hạn là được.
Trương Lý Tiểu Hồ nhún nhún vai nói.
- Đại nhân, hiện tại ngươi là Đại Đô Hộ, trong phủ không thể không có ngươi.
Đỗ Nê cũng mở miệng khuyên.
Chu Phàm cười lắc đầu nói:
- Không phải ta muốn làm anh hùng, mà là ta có biện pháp có thể tìm được Phi Lô tộc, nếu các ngươi ai có biện pháp, ta có thể để các ngươi đi.
- Biện pháp gì? Chúng ta không thể dùng ư? Nếu chúng ta có thể dùng, ngươi nói cho chúng ta biết, để chúng ta đi không phải là được à?
Dạ Lai Thiên Hương nhăn mày ngài nói.
- Nếu các ngươi có thể dùng, vậy ta đã bảo các ngươi đi rồi.
Chu Phàm nói:
- Biện pháp này chỉ ta mới có thể sử dụng.
- Đại nhân, ngươi là định giống như lúc trước đơn độc một mình lên đường sao?
Tiền Phi Phi hỏi.
- Đúng vậy, dẫn người ngược lại sẽ trở thành trói buộc của ta, một mình ta đi là được rồi.
Chu Phàm không chút do dự nói.
- Vậy tìm được Phi Lô tộc, ngươi định làm thế nào?
Hùng Phi Tú hỏi:
- Diệt bọn chúng à?
- Diệt thì rất đáng tiếc, Man Yêu Băng Vực có rất nhiều tài liệu, bắt bọn họ thần phục mỗi tháng nộp lên cho chúng ta một lượng lớn tiền và tài liệu, vậy mới có ý nghĩa.
Trương Lý Tiểu Hồ vẫn giống như lúc trước phản đối:
- Nếu không tổn thất của chúng ta sẽ tính thế nào?
- Nhưng man yêu đó sẽ không dễ dàng thần phục.
Hùng Phi Tú bực mình nói.
- Đợi tìm được rồi nói sau.
Chu Phàm hơi nhướng mày nói.
Sau khi thương nghị xong, Chu Phàm mang theo chó của hắn, một mình bí mật rời khỏi Hắc Thủy Thành.
Ba ngày sau, hắn đến Man Yêu Băng Vực, hôm nay là trời nắng.
Hắn một hít vào một thở ra, trong miệng mũi phun ra sương trắng, hoàn cảnh sinh tồn của Hắc Thủy Đô Hộ Phủ quả thật rất ác liệt, ít người ở không phải không có nguyên nhân, mà nhiệt độ của Man Yêu Băng Vực so với Hắc Thủy Thành thì còn thấp hơn rất nhiều.
Chu Phàm lấy ra bản đồ xem, lại nhìn về phía nam, các Thám Quyệt Viên của Đại Đô Hộ Phủ xác nhận lúc trước Phi Lô tộc là từ phương hướng này trốn vào trong băng vực.
Hắn cất bản đồ, đi về phương hướng đó.
Núi đá rừng cây trong băng vực đều bị băng tuyết bao phủ, trên cành cây kết băng thứ, đó đều là thảm thực vật có thể chịu rét, thảm thực vật không thể chịu rét đã sớm bị thế giới tàn khốc này đào thải.
Hiện tại là lúc thời tiết tốt, nếu thời tiết không tốt, trên trời sẽ có tuyết lớn như lông ngỗng bay xuống, tiếng gió gào thét, ở trong bão tuyết ngay cả phương hướng cũng sẽ không nhìn rõ, nếu xuất hiện thời tiết như vậy, vậy chỉ có thể tìm một nơi không tính là rét lạnh để tránh rét.
Chu Phàm đi được một lúc, dọn dẹp một số quái quyệt, sau khoảng nửa nén hương, hắn dừng chân, trong băng thiên tuyết địa, giống như chỉ có một mình hắn.
- Tiểu Quyển.
Chu Phàm hô.
Cái đầu nhỏ của Tiểu Quyển từ trên lông chó màu vàng đất rất dày của Tiểu Muội thò ra, nàng và Mặc Mặc đều trốn trên người Tiểu Muội mà ngủ.
- Phái Tiểu Tiểu Quyển ra, nghiêm túc tìm kiếm vùng này cho ta?
Chu Phàm nói.
Dưới sự huấn luyện của Tiểu Quyển, chuyện Tiểu Tiểu Quyển có thể làm được càng lúc càng nhiều, trong đó cũng bao gồm trinh sát.
Tiểu Tiểu Quyển chưa từng thấy Phi Lô tộc, nhưng chỉ cần phát hiện bộ tộc man yêu đều có thể quay lại nói với hắn, do hắn xác nhận.
- Vâng, chủ nhân.
Tiểu Quyển cười hì hì đáp, rất nhanh liền phân liệt ra mấy trăm Tiểu Tiểu Quyển.
Các Tiểu Tiểu Quyển đều chạy vội trên đất tuyết, rất nhanh liền biến mất trước mắt Chu Phàm.
Chu Phàm kiên nhẫn chờ, hắn muốn tìm được Phi Lô tộc, chỉ có dựa vào Tiểu Tiểu Quyển.
Chỉ loại biện pháp này vẫn hơi ngốc nghếch, nếu Phi Lô tộc không ở phương hướng này, vậy hi vọng hắn tìm được bọn họ là bằng không.
Man Yêu Băng Vực quá lớn, muốn từ trong đó tìm ra một bộ tộc man yêu đúng là quá khó khăn.
Hắn cho mình thời gian mười ngày, dọc theo phương hướng này để tìm kiếm, nếu không tìm được, vậy hắn sẽ trở về.
Sau khi trở về, chỉ có thể nghĩ cách tăng cường phòng ngự, tận lực đề phòng bộ tộc man yêu vượt qua phòng tuyến, cùng với đối sách làm thế nào để giữ bọn họ lại sau khi vượt qua phòng tuyến.
Thời gian nhấp nhoáng lại trôi qua bảy ngày, thời gian bảy ngày này, Chu Phàm mang theo bọn Tiểu Quyển, ở trong băng thiên tuyết địa của man hoang nguyên thủy này tìm kiếm Phi Lô tộc, trong lúc này, cũng để Tiểu Tiểu Quyển tìm được ba bộ tộc man yêu.
Nhưng ba bộ tộc man yêu này không phải Phi Lô tộc, Chu Phàm lại lặng lẽ vòng qua.
Mục đích của hắn là Phi Lô tộc, chứ không phải ba bộ tộc man yêu này, một khi nổi lên xung đột với bọn họ, ai biết được liệu bọn họ có biện pháp thông tri cho Phi Lô tộc hay không?
Chu Phàm tựa vào một gốc cây băng ăn lương khô đã được hâm nóng qua Viêm Dương Khí của mình, thuận tiện chờ Tiểu Tiểu Quyển trở về.