Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1633 - Chương 2319 - Man Yêu Ngũ Bộ (2)

Chương 2319 - Man yêu ngũ bộ (2)
Chương 2319 - Man yêu ngũ bộ (2)

- Không.

Chu Phàm cười cười nói:

- Ta chỉ là đang cân nhắc có khả năng này hay không, các ngươi cảm thấy trên cây liệu có người đang một mực canh giữ không?

Nếu không có ai, vậy hắn cũng có thể bay lên ngọn cây trước, sau đó chờ thành thục trái cây chín thì lập tức trộm đi.

- Khẳng định có.

Lý Tiểu Hồ trầm giọng nói:

- Bên trong bộ lạc man yêu có bộ lạc có năng lực bay lượn, ta từng quan sát rồi, chúng thử bay từ trong không trung, tới gần Nhân Đầu Quả Thụ, kết quả bị đánh rơi, đoạn từ giữa xuống dưới của cây đã có đầy người bám, người trên đỉnh khẳng định càng nhiều hơn, năm bộ tộc lớn đều phái người thủ bên trên.

Chu Phàm hơi nhướng mày, nếu là như vậy, cho dù hắn ẩn thân bay qua cũng vô dụng, dẫu sao trái cây vừa chín sẽ lập tức bị hái đi.

- Nghe ngươi nói như vậy, năm bộ tộc lớn là chuẩn bị lũng đoạn tất cả tất cả Nhân Đầu Quả à?

Ôn Hiểu hỏi.

- Hừ, chúng không dám nói rõ với tất cả bộ tộc man yêu, nhưng hành động của chúng đã chứng thực chúng quả thật là định làm là như vậy, ta hoài nghi chúng đã âm thầm liên hệ câu thông, cho nên nếu chúng ta muốn đạt được định mức nhất định, chỉ có thể chiếm địa bàn của một bộ tộc man yêu trong đó, mới có thể trao đổi tiếp xúc với bốn bộ tộc lớn còn lại, xem có thể gia nhập vào cuộc thịnh yến chia cắt này không?

Trương Lý Tiểu Hồ nói.

Bộ tộc man yêu không tin lẫn nhau, cho nên không sợ bộ tộc khác liên hợp lại đối phó bọn họ.

Trương Lý Tiểu Hồ lại nhìn về phía Chu Phàm nói:

- Hiện tại mấu chốt của vấn đề là, chúng ta lựa chọn xuống tay với bộ tộc nào?

Chu Phàm hơi nhíu mày nói:

- Nếu chỉ chiếm một phần năm, vậy thực sự là quá ít, chúng ta ít nhất phải chiếm hai phần năm, thậm chí là nhiều hơn mới được...

- Nhưng nếu xuất thủ với hai bộ tộc, chúng ta chưa chắc đã đối phó được, hơn nữa nói không chừng sẽ dẫn tới sự kiêng kị của ba bộ tộc còn lại...

Trên mặt Trương Lý Tiểu Hồ lộ ra vẻ lo lắng nói.

- Giờ ta nghĩ biện pháp.

Trong lòng Chu Phàm đã có kế sách nhất định, nếu hắn chỉ là Kim Thân hậu kỳ thì có lẽ không làm được, nhưng hiện tại nhưng chưa chắc đã không làm được.

- Ngươi nghĩ ra biện pháp gì?

Hùng Phi Tú tò mò truy hỏi.

- Hiện tại vẫn không biết có thể làm được hay không, chờ ta thử đã rồi nói sau.

Chu Phàm ra vẻ thần bí nói.

- Ngươi luôn thần thần bí bí, ngươi không nói ra, sao biết có được hay không?

Hùng Phi Tú nói với vẻ khinh bỉ.

Chu Phàm cười cười nói:

- Nếu ta thử thất bại, vậy chúng ta sẽ dựa theo những gì Trương Lý huynh nói, từ trong năm bộ tộc lớn lựa chọn một bộ tộc để xuống tay.

Chu Phàm không muốn nói tỉ mỉ, đó là bởi vì liên quan tới bí mật của hắn, hắn không nói, bọn Trương Lý Tiểu Hồ cũng không hỏi nhiều.

Trương Lý Tiểu Hồ nhìn quét người trong lều trại một vòng, cuối cùng liếc Áo công công một cái, một số lời nói trong lòng vẫn không nói ra, mà là kiên nhẫn đợi mọi người thương nghị xong, mới ho khẽ một tiếng nói:

- Đại nhân, có một số việc ta muốn báo cáo riêng với ngươi.

- Trương Lý Tiểu Hồ, đây là ngươi không tin tưởng chúng ta à?

Hùng Phi Tú nhảy lên nói.

- Phàm là tất cả mọi chuyện có liên quan tới Nghi Loan Ti, ta đều có thể ở bên cạnh lắng nghe.

Áo công công lại không chút khách khí nói thẳng.

- Trương Lý huynh khẳng định có suy nghĩ của mình.

Chu Phàm nhìn Hùng Phi Tú nói, hắn lại xoay người nhìn về phía Áo công công nói:

- Áo công công, chuyện về Nghi Loan Ti đương nhiên không thể giấu ngươi, nhưng Trương Lý huynh muốn nói với ta là chuyện riêng, ngươi ở lại sợ rằng không thích hợp?

- Đúng, ta là muốn nói chuyện riêng với Chu huynh.

Trương Lý Tiểu Hồ cũng gật đầu nói.

Hùng Phi Tú hừ một tiếng đi ra, Áo công công cũng hừ một tiếng nhìn Chu Phàm cảnh cáo:

- Bất kể các ngươi muốn nói gì, nhưng các ngươi cũng không thể ăn phần của ta, nếu không chúng ta chờ xem.

Chưa có ai có thể nuốt vào bụng thứ của Áo công công hắn.

Sau khi Áo công công đi rồi, Trứu Thâm Thâm tất nhiên là đi theo hắn, Ôn Hiểu và Sầu Hầu không nhiều lời, cũng rời khỏi lều trại.

Bọn họ vừa đi, chỉ còn lại Trương Lý Tiểu Hồ và Chu Phàm.

Trương Lý Tiểu Hồ từ trong túi trữ vật lấy ra một đạo phù lục, dán lên mặt đất, phù lục tỏa ra lồng ánh sáng, đây là phòng ngừa bên ngoài có người nghe lén.

- Trương Lý huynh, ngươi rốt cuộc muốn nói gì với ta?

Chu Phàm cười hỏi.

- Chu huynh, vấn đề tiếp theo rất mấu chốt, ta muốn hỏi là, ngươi là định dùng danh nghĩa Đại Đô Hộ Phủ để tranh đoạt hay là thân phận cá nhân tranh đoạt những Nhân Đầu Quả này?

Trương Lý Tiểu Hồ hỏi.

- Cái này có khác biệt gì à?

Chu Phàm ngây ra một thoáng hỏi, Đại Đô Hộ Phủ có thể nói là của hắn, tất cả đều do hắn điều phối.

- Cái này đương nhiên là có khác biệt rồi.
Bình Luận (0)
Comment