Chương 2345 - Ta có một xưng hào (2)
Chu Phàm cười nói:
- Ngươi có thể không biết, ta ở phương diện câu cá có một xưng hào.
- Xưng hào gì?
Anh Cửu tò mò hỏi.
Chu Phàm cười nói:
- Mộng Mộng, ngươi mau nói với a di, xưng hào của cha ngươi là gì đi?
- Ồ, quên mất ngươi vẫn chưa thể nói chuyện, vậy cha nói thay ngươi nói, xưng hào của cha là Điếu Vương Chi Vương.
- A di?
Trên mặt Anh Cửu hiện lên nụ cười quỷ dị,
- Thực sự muốn giết ngươi.
- Đùa chút thôi, đừng nghiêm túc như vậy.
Chu Phàm ho khan một tiếng nói, hắn quả thật có chút đắc ý vênh váo, đây chính là nữ nhân điên, chuyện gì cũng có thể làm ra được.
- Điếu Vương Chi Vương?
Anh Cửu cười khẽ một tiếng, nàng vẫy vẫy tay, sương mù màu xám bay về phía bàn vuông, huyễn hóa ra bảy cần câu,
- Vậy để ta xem trình độ của Điếu Vương Chi Vương ngươi nào.
Chu Phàm đặt Mộng Mộng lại vào trong nôi, hắn cầm lấy cần câu trắng bạc, kỳ thật nếu không phải thuyền cố ý dặn dò, vậy hắn có thể sẽ dùng cần câu xám đậm để thử thời vận, nhưng thuyền đã dặn như vậy, hắn đương nhiên không thể dùng cần câu xám đậm nữa.
Hắn vừa cho Anh Cửu bốn mươi vạn con sâu xám lớn, nhưng hắn vốn có tám mươi tám vạn con, nói cách khác hiện tại hắn vẫn còn khoảng bốn mươi tám vạn con.
Sâu xám lớn mà một mồi câu cần là năm mươi hai vạn, nhưng hắn vẫn còn đủ sâu xám lớn để tiến hành một lần câu cá.
Bởi vì hắn có một nữ nhi tốt, ở chỗ Thực Phù hiện tại đã tích lũy khoảng ba mươi vạn con sâu xám lớn, hoàn toàn có thể lấy mấy vạn từ chỗ Thực Phù là đủ.
Chính là lần này sẽ tiêu hết tất cả sâu xám lớn của hắn... Xem ra phải nghĩ biện pháp có được nhiều sâu xám lớn hơn mới được, nếu không lần sau muốn câu cá cũng không có sâu xám lớn mà câu.
Kỳ thật hắn cũng một mực đang tìm một cơ hội có thể đạt được một lượng lớn sâu xám lớn, nhưng khổ nỗi không có được cơ hội tốt, hiện tại bảo hắn tới hoang dã liệp sát quái quyệt bình thường, hiệu suất thật sự quá thấp.
Chu Phàm thu liễm tâm tư, hắn đi tới bên rìa lan can thuyền, nhìn sông xám hít một hơi thật sâu, hắn chỉ có một cơ hội, nếu không câu lên được, vậy chỉ có thể thử lại đi gom sâu xám lớn hoặc là từ bỏ Quỷ Mộng Kiếp Lực.
Trong lòng hắn nghĩ như vậy, nhẹ nhàng vung cần câu, dây câu màu bạc rủ xuống.
Lấy dây câu làm trung tâm, nước sông xoay tròn ra vòng xoáy nho nhỏ, có lực hút kéo căng dây câu, Chu Phàm vội vàng nhấc cần câu lên.
Rào một tiếng, dây câu triệt để nhảy ra khỏi mặt nước, đoạn đuôi tách ra thành hình dây nhỏ tám trảo, tóm lấy một hộp vuông vàng sẫm.
Chu Phàm tóm lấy hộp vàng sẫm ở đoạn đuôi dây câu, hắn nhìn hộp vàng sẫm không có bất kỳ hoa văn gì, trong lòng nghĩ hộp này chắc không phải vật rác rưởi gì chứ.
Anh Cửu cũng nhìn tới, trên mặt nàng mang theo vẻ tò mò như có như không, nàng đương nhiên cũng hiếu kỳ không biết Chu Phàm câu lên được thứ gì.
Chu Phàm không nghĩ nhiều, mà là trực tiếp mở hộp, trong hộp đặt một vật thể sáu mặt màu vàng thẫm to bằng cái xúc xắc.
Hắn hơi nhướng mày, cầm lấy vật thể sáu mặt, phát hiện sáu mặt đều bóng loáng, bên trên không có gì.
- Đây là gì thế?
Chu Phàm nhìn không hiểu, cần câu trắng bạc sẽ câu lên khí vật, nhưng khí vật này không phải là hắn có thể phân biệt ra, hắn nhìn về phía Anh Cửu nói:
- Sau đó ta giám định khí vật này một chút.
Đây cũng là một bộ phận hợp đồng giao dịch của hắn và Anh Cửu lúc trước, sau khi Anh Cửu thu hai ngàn con sâu xám lớn làm thù lao, nàng tiếp nhận vật thể sáu mặt vàng sẫm, đặt trong tay nhìn nhìn, sắc mặt của nàng biến thành cổ quái.
Chu Phàm quan sát sắc mặt của Anh Cửu, trong lòng hắn có chút thấp thỏm.
- Đây là khí vật đặc thù mà đại năng Túc Mệnh Tông luyện chế.
Anh Cửu trả vật thể sáu mặt vàng sẫm cho Chu Phàm nói.
Túc Mệnh Tông? Chu Phàm từ chỗ Chu Tiểu Miêu đã nghe qua về tông môn này, đây là một tông môn thần bí mà cường đại, hắn thậm chí từ chỗ Chu Tiểu Miêu có được Thục Mệnh Tiền của Túc Mệnh Tông, Thục Mệnh Tiền chính là đã cứu hắn một mạng.
- Nó có ích lợi gì?
Chu Phàm vội hỏi, bất kể nó là lai lịch gì, mấu chốt là có thể giúp hắn giải quyết Quỷ Mộng Kiếp Lực hay không.
- Nếu không phải phân biệt kỹ càng, ta cũng không biết thì ra là thứ này, kỳ thật nó có danh khí rất lớn, cũng có một cái tên rất thú vị.
Anh Cửu cười nói:
- Minh minh chi trung tự hữu thiên ý.
- Trong minh minh tự hữu thiên ý gì cơ?
Chu Phàm không hiểu vì sao Anh Cửu đột nhiên nói ra một câu như vậy.
- Minh Minh Chi Trung Tự Hữu Thiên Ý là này tên của khí cụ.
Anh Cửu giải thích:
- Có phải là một cái tên rất thú vị không?
Minh Minh Chi Trung Tự Hữu Thiên Ý... Tên cổ quái quá, Chu Phàm không cảm thấy cái tên này thú vị ở đâu, hắn quan tâm tới tác dụng của khí cụ này hơn.