Chương 2375 - Thoát đi thoát đi
Vậy vì sao Vân Yên Chủ lại bám sát hắn không tha?
Những man yêu đó không thơm sao?
Man yêu không thơm cũng không có gì kỳ quái, dẫu sao Anh Cửu từng nói, Vân Yên Chủ dùng người làm thức ăn, man yêu cũng không phải người, trong lòng hắn sớm đã hiểu điểm này, chỉ muốn thử một chút mà thôi.
Chu Phàm không ngừng thuấn di trong băng thiên tuyết địa, đồng thời đầu hắn cũng điên cuồng chuyển động, hắn không nghĩ vì sao Vân Yên Chủ muốn đuổi theo hắn không buông nữa, hiện tại hắn chỉ muốn thoát khỏi sự đuổi giết của Vân Yên Chủ này.
Nó là một mực theo tới thế nào?
Có lẽ làm rõ được sẽ có thể cắt đuôi nó, Chu Phàm vừa nghĩ đến đây, vân tuyến màu vỏ quýt lại hiện lên xung quanh thân thể hắn, chỉ là lần này không còn là lượn lờ bay về phía hắn, trên vân tuyến sinh ra vô số điện quang màu vỏ quýt.
Mắt Chu Phàm chậm rãi co lại.
Đầy đất đều bị điện quang màu vỏ quýt bao phủ, sinh linh và quái quyệt ở bên trong đều bị giết chết.
Khi điện quang màu vỏ quýt tản đi, Vân Yên Chủ đến đó, nó đi dạo một vòng, sau đó đứng lại bất động, đứng yên lặng một lúc, mới xoay người rời đi.
Sau khi Vân Yên Chủ rời khỏi, phía trên một chỗ đất tuyết ngoài nghìn trượng xuất hiện một khe nứt xanh thẫm, Chu Phàm từ trong khe nứt nhảy ra, hắn nhanh chóng giải trừ Hỗn Độn Cựu Ma Thể, nhưng khí tức vẫn cuồn cuộn như biển.
Trong nháy mắt rơi xuống đất, hắn không dừng lại, mà là thi triển thân pháp thuấn di bỏ chạy ra ngoài băng vực, cho đến khi chạy được một đoạn đường rất xa, xác nhận Vân Yên Chủ không đuổi theo, hắn mới dừng bước, nhưng hắn vẫn không tùy tiện giải trừ Vô Lượng Thế của mình.
Vừa rồi vào thời khắc nguy hiểm đó, hắn để bản thân trốn vào trong Cựu Nhật Thời Quang, còn kiên trì một đoạn thời gian rất dài, dùng hết tất cả thời gian.
Bởi vì trốn càng lâu, Vân Yên Chủ lại càng khó tìm được hắn, còn không chỉ là vậy, hắn dùng Ngụy Hải Vô Lượng Thế thay đổi khí tức của mình, hắn hoài nghi Vân Yên Chủ là căn cứ vào khí tức để tỏa định hắn.
Làm như vậy kỳ thật là đang đặt cược, dẫu sao hắn đã dùng hết tất cả thời gian Hỗn Độn Cựu Ma Thể của mình, lần sau Vân Yên Chủ lại tìm được hắn, đối với hắn mà nói, đó chính là một chuyện vô cùng nguy hiểm.
Nhưng hắn không thể không cược, bởi vì nếu như bị Vân Yên Chủ tiếp tục đuổi theo, hắn lại không nghĩ ra được biện pháp thoát khỏi, chẳng khác nào là ngồi yên chờ chết.
Nhưng may mà, hắn đã thành công, không biết là trốn trong Cựu Nhật Thời Quang quá lâu hay là Vô Lượng Thế mang tới tác dụng, hắn cuối cùng dã thoát khỏi Vân Yên Chủ.
Bị một quái quyệt không thể biết cấp đuổi giết, không khỏi quá đáng sợ, Chu Phàm hiện tại nhớ lại vẫn cảm thấy khiếp đảm.
Hắn không dám dừng lại nữa, chỉ vòng một vòng rồi đi về phương hướng Hắc Thủy Đô Hộ Phủ, tâm tình của hắn rất trầm trọng.
Hắn là không có cách nào, thực lực của Vân Yên Chủ quá mạnh, hiện tại chỉ có thể chờ trợ giúp của thư viện và quan gia.
Nhưng trợ giúp của thư viện và quan gia không biết lúc nào mới có thể đến, nếu chờ bọn họ đến, Cốc Địa Hương bị ăn thành đất trống, thậm chí người của Hi Thạch Huyện cũng sẽ bị ăn sạch.
Chỉ là không có biện pháp tốt để cầm chân Vân Yên Chủ, đây chính là quái quyệt không thể biết cấp, với thực lực của hắn cũng chỉ miễn cưỡng tìm được đường sống trong chỗ chết, nếu lại thêm lần thứ hai, hắn cũng không dám khẳng định mình có thể thoát được hay không.
Chu Phàm kéo dài thi triển thân pháp thuấn di, mất thời gian khoảng nửa nén hương, hắn mới từ Man Yêu Băng Vực đi ra, về tới Thất Mộc Lý.
Thất Mộc Lý lúc này đã không còn băng phong bạo, hắn đi về phía doanh địa, đồng thời truyền tin tức về Đại Đô Hộ Phủ, nhưng trong lòng khó tránh khỏi có chút chán nản, Vân Yên Chủ này khác với những quái quyệt không thể biết cấp lúc trước xuất hiện, vẫn chưa biết được nhược điểm của nó, lần này hoàn toàn không biết nên làm gì, có truyền tin tức về, tác dụng cũng không lớn.
Hiện tại chỉ có thể bảo tất cả mọi người của Cốc Địa Hương di dời ra bên ngoài, có thể chạy ra được bao nhiêu hay bấy nhiêu, đừng để toàn bộ phải chết ở nơi này.
Chu Phàm nhìn doanh địa xa xa trong tầm nhìn, thầm nghĩ.
Vào đêm, Chu Phàm ngồi trước một đống lửa trại, bên cạnh hắn là Tiểu Muội và Mặc Mặc, lúc ban ngày, Triệu Minh Nhân đã mang theo người vội vàng rời khỏi, quay về Cốc Địa Hương Nghi Loan Ti.
Dưới mệnh lệnh của Chu Phàm, toàn bộ Cốc Địa Hương sẽ tiến hành di chuyển lớn, di chuyển tới nơi khác, tận lực tránh Vân Yên Chủ.
Hắn còn bảo Đại Đô Hộ Phủ thượng tấu nói rõ sự khẩn cấp của tình huống, thúc giục Nghi Loan Ti Tổng Phủ và thư viện mau mau nghĩ ra biện pháp.
Hắn quyết định một ngày phải giục mười lần trở lên mới được, chuyện người thấp như hắn không giải quyết được, bên trên dù sao cũng phải phái ra một người cao để giải quyết.