Chương 2379 - Kế sách của Hàn Bắc Đạo Chủ Phủ (2)
Triều nghị ngày kế, có quan viên phái Dã Hồ và thế gia nhảy ra buộc tội Chu Phàm cho Hàn Bắc Đạo Chủ Phủ.
Thư viện một mực chú ý tình huống của Hắc Thủy Đô Hộ Phủ, sớm đã nhận được tin tức, biết Vân Yên Chủ từ Hắc Thủy Đô Hộ Phủ chạy tới Băng Cực Châu, quan viên phái hệ thư viện đã sớm có chuẩn bị đứng dậy trách cứ:
- Vớ vẩn! Đó chính là quái quyệt không thể biết cấp, Hắc Thủy Đô Hộ Phủ một mực cầu viện Hàn Bắc Đạo Chủ Phủ cùng với Kính Đô.
- Bọn họ ngay cả Vân Yên Chủ cũng không cản được, chết mất người của một lý, có năng lực gì mà dẫn quái quyệt lợi hại như vậy từ Cốc Địa Hương vượt qua toàn bộ Man Yêu Băng Vực, tới Băng Cực Châu?
- Chỉ cần nhìn bản đồ của Hàn Bắc Đạo thì đều biết, đây hoàn toàn là chuyện không thể.
- Có gì mà không thể?
Một quan viên thế gia phản bác:
- Chúng ta đều biết, Vân Yên Chủ là chỉ tồn tại trong một số điển tịch cổ, trong lịch sử Đại Ngụy chưa từng xuất hiện quái quyệt bực này, đây rất có thể không phải là quái quyệt không thể biết cấp Vân Yên Chủ, hoàn toàn là nói dối.
- Lời này là bản thân ngươi nói hay là tấu chương của Hàn Bắc Đạo Chủ Phủ nói?
Trần Chửng quay đầu liếc quan viên thế gia đó một cái, thản nhiên nói:
- Lên án nghiêm trọng như vậy, chính là phải chịu trách nhiệm, biết chưa?
Tấu chương trình lên, chỉ có Tam Tướng mới được xem, ngay cả Trần Chửng cũng chỉ nghe quan viên này kể lại, lúc trước không nhắc tới chi tiết này, cho nên mới hỏi như vậy.
Sắc mặt quan viên thế gia đó khẽ biến, hắn vội nói:
- Đương nhiên không phải ta nói, trên tấu chương cũng không nhắc tới, chỉ là việc này ở bên ngoài đã sớm dẫn tới phi nghị rất lớn.
- Đã là lời đồn vô căn cứ, vậy đừng nhắc nữa.
Trần Chửng cười khẩy nói:
- Ngoại giới còn có người nói Hữu Tướng đại nhân thích nam nhân, chẳng lẽ ngươi cũng muốn lấy ra nói, buộc tội Hữu Tướng đại nhân mất thể thống à?
- Trần Chửng...
Hữu Tướng Tiêu Hội gầm lên.
- Đại nhân, xin lỗi.
Trần Chửng vội vàng chắp tay, vẻ mặt thành khẩn, xin lỗi:
- Là ta lỡ lời.
Một đám thần tử trên triều đường mặt đều căng ra, một khi ai cười thành tiếng, vậy không phải là chuyện đùa.
Tiêu Hội chỉ mong xé xác thằng ôn này, nhưng hắn không thể làm như vậy, bởi vì nếu hắn biểu hiện ra quá để ý, sẽ khiến người ta hoài nghi, Trần Chửng đã xin lỗi, hắn vẫn muốn tiếp tục truy cứu, cũng sẽ mất phong độ Tể tướng, hắn chỉ có thể cố nhịn nộ ý trong lòng, nói:
- Trần đại nhân, có quan viên muốn nghe phong phanh tấu sự, đây vốn chính là điều được quan gia cho phép, Trần đại nhân muốn cản trở à?
- Ta đương nhiên không dám.
Trần Chửng nói:
- Chỉ là bọn họ muốn lên án một người, vậy nên thượng tấu đàng hoàng, ngay cả tấu chương cũng không dám gửi, ngay cả lời mình nói cũng không dám nhận, thì tính là tấu sự gì?
Trần Chửng nói xong, ánh mắt sắc bén nhìn quan viên thế gia ban đầu nói chuyện.
Quan viên thế gia đó cúi đầu, hắn đương nhiên không muốn thượng tấu chương này, vạn nhất cuối cùng bị chứng thực là lời đồn, trách nhiệm này sẽ rơi xuống đầu hắn, trừ khi loại chuyện này không thể chứng thực, mới có thể nghe phong phanh tấu sự.
- Nhưng Vân Yên Chủ rõ ràng đang ở Hắc Thủy Đô Hộ Phủ, lại đột nhiên chạy tới Băng Cực Châu, cũng khó trách Hàn Bắc Đạo Chủ Phủ hoài nghi.
Một quan viên của phái Dã Hồ nói lại chuyện vạch tội.
- Đó là quái quyệt, không phải con người, ai biết được nó nghĩ gì?
Quan viên thư viện lên tiếng châm chọc:
- Cho dù biết nó là nghĩ gì, chẳng lẽ Hắc Thủy Đô Hộ Phủ còn có thể quản được chân của nó à?
Sắc mặt quan viên phái Dã Hồ đó ửng đỏ.
- Nếu Hàn Bắc Đạo Chủ Phủ không lấy ra được chứng cớ, đừng lãng phí thời gian trên việc này nữa.
Trần Chửng nghiêm mặt nói:
- Hắc Thủy Đô Hộ Phủ chính là thuộc về một bộ phận của Hàn Bắc Đạo, Hàn Bắc Đạo Chủ Phủ lại liên tiếp buộc tội Đại Đô Hộ Phủ mà mình quản hạt, quả thực là cực kỳ nực cười, không thể không khiến người ta hoài nghi năng lực quản lý Hàn Bắc Đạo của Hoa đạo chủ.
Da mặt các quan viên trên triều đường đều run lên, vòng đi vòng lại, lại vòng về vấn đề năng lực của Hoa Phi Hoa.
Không thể không nói phái hệ thư viện làm việc thật sự rất độc ác, liên tiếp đề cập tới vấn đề này, nếu truyền vào tai Thánh Thượng, đối với Hoa Phi Hoa mà nói cũng không phải chuyện tốt gì.
- Vì sao không nói là Hắc Thủy Đại Đô Hộ bướng bỉnh khó thuần, không phục tùng quản lý?
Có quan viên phái thế gia mở miệng phản bác.
- Hắc Thủy Đại Đô Hộ có bướng bỉnh khó thuần hay không thì không biết, nhưng thân là người đứng đầu một đạo, ngay cả thuộc hạ của mình cũng không áp đảo được, còn thượng tấu buộc tội, đây không phải là năng lực có vấn đề à?
Quan viên thư viện lập tức lớn tiếng nói.
Hai phái bởi vì vấn đề này mà cãi nhau.