Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1730 - Chương 2416: Tâm Giả

Chương 2416: Tâm giả Chương 2416: Tâm giảChương 2416: Tâm giả

Nếu Anh Cửu nói cho không, Chu Phàm đúng là không dám cầm, ở phương diện này hắn đã có bài học sâu sắc mà đau đớn, hắn ho khan một tiếng nói:

- Cho không thì ta đương nhiên không dám lấy, nếu ngươi thật sự muốn cho ta, chỉ cần thu một con sâu xám lớn, ta sẽ lấy.

- Ngươi mơ à, vì sao ta phải tặng không cho ngươi? Nếu không phải lúc trước đã có hợp đồng với ngươi, nói ở Kim Đan Cảnh dùng cái giá hợp lý giúp ngươi, thì ta sẽ không giúp ngươi đâu.

Anh Cửu lại cười nói:

- Tài liệu để luyện chế pháp bảo bản mệnh rất nhiều, cho dù dùng linh tài bình thường kỳ thật cũng có thể, nhưng nếu nói tài liệu đỉnh cấp luyện chế pháp bảo bản mệnh trên thế gian, có tu sĩ rảnh rôi làm một bảng xếp hạng. - Bảng xếp hạng này có lẽ sẽ có thiếu sót, không tính là chuẩn xác, nhưng có thể làm tham khảo.

- Ta vừa hay có Huyễn Tràng Băng xếp thứ hai trên bàng.

Huyễn Tràng Băng, cái tên cổ quái quá... Chu Phàm thầm lầm bầm ở trong lòng.

- Huyễn Tràng Băng lai lịch thần bí, hư hư thực thực đền từ một quái quyệt không thể biêt cầp, nhưng hiện tại không ai biết tên của quái quyệt không thể biết cấp này, chỉ nghe đồn sau khi nó bị giết, để lại loại tài liệu quý hiểm Huyền Tràng Băng này. Anh Cửu giải thích, nàng búng tay một cái.

Một đoàn sương mù bay tới trước người nàng, biển ảo thành một cái hòm màu vàng, nàng mở hòm màu vàng ra, trong hòm vẫn bao phủ một lổng ánh sáng màu vàng, trong lồng ánh sáng, có một khúc đại tràng màu đen giống như băng khắc.

Trong nháy mắt hòm màu vàng được mở ra, khúc đại tràng băng khắc này lập tức giống như sống dậy, bên rìa của nó sinh ra vô số gai nhọn, sau đó phát ra tiếng rít chói tai, đâm vào lổng ánh sáng, lại bị lồng ánh sáng đẩy ngược về.

Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ kinh ngạc, tài liệu này không ngờ là vật sống?

Có điều linh tài thế gian thiên kì bách quái, cũng không tính là chuyện quá kỳ quái.

Anh Cửu nhìn Huyễn Tràng Băng, trên mặt nàng hiện lên nụ cười quỷ dị nói:

- Linh tài pháp bảo đỉnh cấp đều có đặc điểm giống nhau, đó chính là rất kiên cố, mà Huyễn Tràng Băng này, ta đã thử dùng Pháp tắc chỉ lực đại thành, cũng không thể hủy diệt nó.

- Mà đây còn là linh tài thô sơ chưa được luyện chê nuôi dưỡng, một khi trôi qua nuôi dưỡng thời gian dài,ở _ thể gian này rất khó tìm ra thứ có thể thương tổn được nó.

Linh tài mà gay cả Pháp tắc chỉ lực đại thành cũng không thể thương tổn được...

Chu Phàm nghe mà tim đập thình thịch, nhưng hăn không lên tiêng. Anh Cửu cúi đầu nhìn Huyễn Tràng Băng, nàng lại nói:

: Huyễn Tràng Băng lại không chỉ có tính chất đặc biệt cứng cỏi, nếu là - như vậy, nó cũng không thể được xếp hạng hai, nó có một năng lực vận rủi đáng sợ.

- Phàm là sinh linh bị nó cắt phải, sẽ không ngừng gặp phải đủ loại vận rủi đáng sợ, nếu không thể nghĩ cách loại bỏ vận rủi, sớm muộn gì cũng sẽ bị giềt chêt giết chêt.

- Loại đặc tính này đã được chứng thực, cho dù bị luyện chế thành pháp bảo, cũng sẽ bảo lưu lại.

Chu Phàm nhìn tài liệu bộ dạng quái dị đó, trên mặt hắn hiện lên vẻ sợ hãi, nếu là như vậy, cho dù chỉ luyện chế thành linh binh bình thường, bị chém thương sẽ gặp phải vận rủi, thể này không khỏi quá đáng sợ.

- Vận rủi này có dễ phá giải không? Chu Phàm vội hỏi.

- Không dễ.

Anh Cửu cười nói:

- Ta từng thử khiến nó đâm bị thương, phát hiện muốn loại bỏ loại vận rủi này, chỉ có năm giữ một loại pháp tắc bức vận rủi ra, hoặc là có khí cụ đổi vận mới có khả năng làm được. - Đương nhiên loại tu sĩ có lý giải thô thiền đổi với pháp tắc như ngươi thì không thể loại bỏ vận rủi này.

Chu Phàm ờ một tiếng, hắn xem như đã có hiểu biết sâu hơn về sự đáng sợ của Huyễn Tràng Băng, vận rủinày _ ngay cả Anh Cửu cũng nói là không dễ dàng loại bỏ, chứng tỏ thật sự rất khó.

- Kỳ thật, sở dĩ nó bị xếp hạng hai, thấp hơn Vô Hận Mộc được xếp hạng nhât, chính bởi vì tu sĩ làm ra bảng xếp hạng đó cảm thầy loại năng lực này quá xui xẻo, chứ nó không hề kém Vô Hận Mộc.

Anh Cửu lại nói với vẻ khinh thường: - Nếu ngươi muốn, chỉ cần năm trăm vạn con sâu xám lớn.

Năm trăm vạn con sâu xám lớn... Khóe mắt Chu Phàm giật mạnh.

- Ngươi chắc biết, ta không hề ra giá lung tung, mà là nó chính là đáng với cái giá đó.

Anh Cửu chậm rãi nói:

- Nếu không phải dựa vào hợp đồng lúc trước, cái giá này không phải ở trong phạm vi cho phép, thuyền đã sớm trừng phạt ta rổi.

Nói là nói như vậy, nhưng thế này không khỏi quá đắt... Trong lòng Chu Phàm đang nhỏ máu, hắn từng cho răng giết chết một quái quyệt không thể biết cấp, đạt được một ngàn vạn con sâu xám lớn là rât nhiều rổi, nhưng vừa tiêu, căn bản là không đủ Xài.

Đối với Huyễn Tràng Băng, Chu Phàm đương nhiên muôn, có điều hắn vân bảo trì tâm thái cần thận, tiền hành hỏi kỹ hơn.
Bình Luận (0)
Comment