Chương 2420: Tâm chỉ đại giới
Chương 2420: Tâm chỉ đại giớiChương 2420: Tâm chỉ đại giới
Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ cảnh giác nói:
- Tuy ngươi và ta có hợp đồng, ở Kim Đan Cảnh ngươi phải giúp ta, nhưng nều ngươi không nói ra Tâm Chi Pháp Tắc, sao ta có thể biết được?
Anh Cửu khẽ cười nói:
- Ta quả thật cố ý cho ngươi biết sự tổn tại của Tâm Chỉ Pháp Tắc.
- Vì sao?
Chu Phàm càng trở nên cảnh giác, - Anh Cửu không phải là người dân dắt thiêu sâu xám lớn, càng như vậy lại càng khả nghi.
- Bởi vì rất thú vị.
Nụ cười Anh Cửu càng lúc càng sáng lạn:
- Vì sao ngươi không hỏi xem Tâm Chi Pháp Tắc có tổn tại chô thiêu hụt gì không?
- Có thể tồn tại chỗ thiếu hụt gì? Chu Phàm vừa nghĩ ra liền hỏi như vậy, Anh Cửu nói ra Tâm Chỉ Pháp Tắc, nói không chừng pháp tắc này tổn tại vần để rất lớn.
- Chỗ thiếu hụt là ở nó rất nguy hiểm. Anh Cửu cười nói:
- Tâm Chi Pháp Tắc không gì không làm được, lúc trước ngươi hỏi ta, nó có cực hạn hay không, câu trả lời của ta là đổi với ta mà nói thì không có cực hạn, nhưng trên thực tể, nó cũng có biên giới của mình, không có pháp tặc nào là vô địch.
- Mỗi một loại pháp tắc đều có tính giới hạn, giới hạn của Tâm Chỉ Pháp Tắc là ở chô, ngươi không biết nó lúc nào sẽ đạt tới cực hạn, một khi vượt qua cực hạn, Tâm Chi Pháp Tắc sẽ phản phệ, đến lúc đó nếu ngươi không chết thì chính là phát điên. Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ ngạc nhiên, vượt qua cực hạn sẽ phản phệ, không phải chết chính là điên?
Trong lòng hắn bỗng nhiên có một suy nghĩ lớn mật, Anh Cửu này liệu có phải từng bởi vì vượt qua cực hạn của Tâm Chỉ Pháp Tắc mà điên không?
- Sử dụng Tâm Chỉ Pháp Tắc, giống như người thường đi bên rìa vách núi, không cẩn thận sẽ bước hụt, ngã xuông, trực tiềp tan xương nát thịt. Anh Cửu lại tiếp tục nói.
- Ta không quá hiểu.
Chu Phàm nhướng mày nói:
- Ngươi có thể nói cụ thể hơn một chút không?
Anh Cửu liếc Chu Phàm một cái: - Nếu là ngươi, sử dụng Tâm Chi Pháp Tác, khiên chân nguyên trong cơ thể mình gia tăng gấp đôi, ngươi cảm thầy có khó không?
- Không khó.
Chu Phàm nghĩ một chút rồi nói.
- Thậm chí gia tăng gấp ba, gấp bốn cũng không khó.
Anh Cửu cười nói:
- Thế là trong lòng ngươi sẽ không ngừng bành Trướng, không ngừng khiển chân nguyên của mình tăng vọt, nhưng ngươi làm sao biêt cực hạn của nó là ở đâu?
- Khi chân nguyên của ngươi tăng vọt đền chục lần, nói không chừng sẽ lập tức phản phệ, từ đó mà bị giết, hoặc là không tới chục lần, chỉ đến bồn lần, đã gặp phải phản phệ, đây là tính giới hạn của Tâm Chi Pháp Tắc. Lần này Chu Phàm hiểu rồi, sắc mặt hãn biển thành vi diệu, Tâm Chi Pháp Tắc không gì không làm được, nhưng vần đề là ở chô nó có điểm tới hạn, một khi vượt qua điểm tới hạn này, vậy sẽ bị phản phệ mà chết.
- Cực hạn này thật sự không thể cảm giác được trước à?
Chu Phàm vẫn chưa từ bỏ ý định, hỏi. - Tâm chỉ thế giới vốn hư ảo khó lường, biên giới của cực hạn này căn bản là không thể cảm tri.
Anh Cửu lắc đầu nói:
- Vả lại vì sao phải cảm tri trước? Hoàn toàn là không cần thiết.
- Lúc trước ta chính là bởi vì nó đặc biệt nguy hiểm như vậy, mới chọn nó, loại cảm giác thường xuyên chạy bên rìa tử vong này rất mỹ diệu. Nói xong trên mặt nàng lại hiện lên nụ cười quỷ dị.
Ả điên ngươi làm thế nào mà sống lâu như vậy... Mí mắt Chu Phàm giật giật, hắn không nhịn được nhắc lại:
- Chỉ cần cẩn thận một chút, không vượt quá tâm chỉ biên giới, thì không sao, đúng không?
- Đương nhiên.
Anh Cửu cười nói:
- Nhưng đừng nói là ngươi, cho dù là ta, muôn khổng chề tôt biên độ này cũng không dê dàng, nhất là trong chiến đâu, một suy nghĩ không thỏa đáng của ngươi nói không chừng sẽ vượt qua hạn độ, sau đó thì tự bạo. Chu Phàm trầm mặc, Tâm Chi Pháp Tác cường đại mà lại tràn ngập nguy hiểm, - Nếu nguy hiểm như vậy, giá trị của: nó sẽ giảm xuống rất nhiều, ngươi rôt cuộc muốn gì?
- Ta muốn một trong ba tiểu gia hỏa trong bụng ngươi, hoặc là Long Thần Huyết, hay Minh Tức Nghịch Luân Thể cũng được.
Anh Cửu báo ra giá, nàng nghĩ một chút rồi nói:
- Nhưng ta nghĩ ngươi sẽ không đồng ý, đúng không?
- Đúng, những thứ này ta là không thể nhượng lại.
Chu Phàm thẳng thắn nói, ba tiểu gia hỏa thì hắn không dám bán qua tay, sợ có nguy hiểm, về phần Long Thần Huyết, Minh Tức Nghịch Luân Thể, hắn là không nỡ.
- Cho nên ta chuẩn bị một điều kiện khác cho ngươi.
Anh Cửu không cảm thấy bất ngờ cười nói:
- Ta muốn thấy cái gọi là tầng ký ức sâu đó của ngươi.
Anh Cửu nói ra mục đích chân chính của mình.
Sắc mặt Chu Phàm đại biến, hắn từng nói chuyện tầng ký ức sâu với Anh Cửu, chỉ đáng tiếc Anh Cửu không thể phân tích ra gì, Sắc mặt Chu Phàm Anh Cửu cũng ngấp nghé tầng ký ức sâu này của hẳn.
- Vì sao ngươi muốn xem tầng ký ức sâu của ta?
Chu Phàm nhíu mày hỏi.