Chương 2444: Hùng Giác tộc (2)
Chương 2444: Hùng Giác tộc (2)Chương 2444: Hùng Giác tộc (2)
Có điều hắn không nghĩ học về việc này nữa, mà là để thần cách truyền xuống ý niệm chỉ âm, cũng chính bởi vì là ý niệm chi âm, các man yêu của Hùng Giác tộc đều có thể hiểu được ý tứ trong lời nói của Chu Phàm.
Man yêu của Hùng Giác tộc đều lộ ra vẻ vui mừng khôn xiết, bọn họ quỳ lạy càng thành kính hơn, nguyện lực sinh ra cũng nhiều hơn.
Sắc mặt Chu Phàm quái dị nhìn tiếp, hắn có chút không biết làm thế nào cho phải, nhưng rất nhanh liền quyết định, thử rót nguyện lực thu thập từ Hùng Giác tộc tới trên người Hùng Giác tộc trưởng.
Hắn ngạc nhiên phát hiện, nguyện lực quả nhiên thuận lợi được rót vào trong thân thể của Hùng Giác tộc trưởng.
Thân thể Hùng Giác tộc trưởng tỏa ra khí tức cường đại, hắn biết đây là đại tiên ban cho, lớn tiếng hò hét: - Tiểu Quyển Đại Tiên Vạn năng chí cao, pháp lực vô biên.
Man yêu của Hùng Giác tộc cũng phát hiện tộc trưởng nhà mình trở nên mạnh hơn, vì vậy mà cất tiếng hoan hô.
Chu Phàm cũng vì thế mà giật mình không thôi, sự tu luyện của man yêu khác với Nhân tộc, hắn không ngờ nguyện lực của Thái Cổ Chi Thần lại thần kỳ như vậy, có thể thông dụng giữa Nhân tộc và man yêu.
Hắn cũng theo đó trở nên hưng phấn, nếu nguyện lực không thể dùng cho man yêu, vậy hắn muốn Hùng Giác tộc thành kính tín ngưỡng hắn, là không dễ dàng.
Hắn lại dùng thần niệm phát ra ý niệm, hỏi Hùng Giác tộc trưởng, bọn họ là làm thế nào mà có được bái thần phù văn và bái thần từ. - Im lặng.
Hùng Giác tộc trưởng quát lớn:
- Thần của chúng ta đang nói chuyện với ta.
Các man yêu của Hùng Giác tộc lập tức trở nên im lặng.
- Tiểu Quyển Đại Tiên Chí cao.
Hùng Giác tộc trưởng cuồng nhiệt nói:
- Chúng ta giết một võ giả Nhân tộc, từ trên người hắn lục ra được bí pháp bái thần, tộc lão biết ngôn ngữ Nhân tộc nói đây là ngươi ban cho.
Một lão giả của Hùng Giác tộc đứng ra, nhỏ giọng kích động nói.
Chu Phàm nghe mà khóe miệng giật giật, xem ra là có quả trứng xui xẻo, không biết vì sao lại đến Man Yêu Băng Vực, kết quả chết ở đây, quả trứng xui xẻo này vừa hay có bí pháp bái thần, Hùng Giác tộc cho rằng là quà của thần, quyết định dùng bí pháp bái thần để bái thần.
- Tiểu Quyển Đại Tiên, là ta nói sai gì à? Nếu vậy, xin ngươi cứ trừng phạt ta, nhưng xin đừng vứt bỏ Hùng Giác tộc của ngươi.
Hùng Giác tộc trưởng thấy Chu Phàm không đáp lại, lo sợ nói.
Càng ngu muội thì càng mê tín à... Chu Phàm vội vàng trấn an Hùng Giác tộc trưởng, nói mình sẽ không vứt bỏ Hùng Giác tộc.
Trong lòng hắn rất cao hứng, chiến lực của những man yêu này không tồi, hơn nữa so với võ giả Nhân tộc thì càng thành kính hơn, nếu có thể thu man yêu của Man Yêu Băng Vực cho mình, vậy sẽ trở thành trợ giúp chiến lực lớn nhất cho hắn. - Các ngươi có to bằng đại kiếp sắp buông xuống không?
Chu Phàm dùng thanh âm trầm thấp hỏi.
Đại kiếp buông xuống...
Toàn thân man yêu Hùng Giác tộc đều trở nên run rầy.
- Hồi bẩm đại tiên, chúng ta đều biết rối.
Hùng Giác tộc trưởng sợ hãi trả lời,
- Tổ tiên của chúng ta từ nơi xa xôi di chuyển đến đây, chính bởi vì cô thổ gặp phải kiếp nạn đáng sợ, tới đây mới có thể may mắn sống sót.
- Các tổ tiên lưu lại lời tiên đoán, nói đại kiếp rất nhanh sẽ lại hàng lâm.
- Tiểu Quyển Đại Tiên chí cao, khẳng định là vì cứu Hùng Giác tộc chúng ta mà đến, xin hãy chỉ đường sáng cho chúng ta.
Chu Phàm vốn đang muốn hù dọa Hùng Giác tộc một chút, không ngờ chúng đúng là biết thật, hắn có chút kinh ngạc, hỏi tổ tiên bọn họ gặp phải kiếp nạn gì, nhưng niên đại quá xa, Hùng Giác tộc cũng không nói rõ. Ta không thể hỏi quá nhiều, ta chính là thần không gì không làm được, há có thể không biết gì... Chu Phàm không hỏi nhiều, mà là trầm giọng nói:
- Nếu muốn được cứu, phải thành kính thờ phụng ta, các ngươi có thể làm được không?
Man yêu Hùng Giác tộc đều lớn tiếng hò hét tỏ vẻ có thể làm được.
Chu Phàm lại thu gặt được một đống nguyện lực, hắn mặt mày hớn hở, xem ra là rất thành kính, về phần đại kiếp đến có thể cứu man yêu hay không, hắn không quan tâm, dâu sao nếu bản thân hăn cũng không lo được, ngay cả Nhân tộc cũng không lo được, những man yêu này càng sẽ không quản.
Chu Phàm là hoàn toàn ôm tâm tư coi chúng làm người công cụ.
- Truyền tên của ta, khiến nhiều bộ lạc ở băng vực hơn tín ngưỡng ta. Chu Phàm truyền đạt thần dụ.
Hùng Giác tộc không do dự, đều điên cuồng lớn tiếng đồng ý, đồi với bọn họ mà nói, giúp thần truyền bá tín ngưỡng, vốn là chuyện rât bình thường.
Hùng Giác tộc cuối cùng cũng có thần của mình.
Đúng là dễ lừa... Chu Phàm cảm khái một tiềng, hắn lại nói với Hùng Giác tộc trưởng, bảo bọn họ khi truyền bá tín ngưỡng, phải chú ý bảo hộ bản thân.
Điều này khiến Hùng Giác tộc trưởng rất cảm động, thần rất trọng thị Hùng Giác tộc, thời cơ quật khởi của Hùng Giác tộc đến rồi.
Kỳ thật Chu Phàm là không muốn tín đồ bộ lạc man yêu thứ nhất của mình vì nóng lòng truyền bá tín ngưỡng, lại bị diệt.