Chương 2460: Huyết mạch truyền tổng (2)
Chương 2460: Huyết mạch truyền tổng (2)Chương 2460: Huyết mạch truyền tổng (2)
Vì thế hắn không ngừng suy nghĩ làm thê nào để phòng ngừa Tâm Chi Pháp Tắc đạt tới cực hạn.
Một canh giờ trôi qua rất nhanh trong chuẩn bị của Chu Phàm, Mặc. Mặc không có dẫu hiệu bị truyền tông đi.
- Xem ra hắn thật sự tin lời ta nói. Chu Phàm hơi thả lỏng nghĩ,
- Nhưng không thể lơ là, nói không chừng hắn chỉ đang thử làm tê liệt ta, lát nữa lại nghĩ cách truyền tổng Mặc Mặc đi.
Chu Phàm vẫn cảnh giác nhìn Mặc Mặc.
Mà Mặc Mặc cảm thấy nhàm chán, không ngờ ngủ rồi.
Chu Phàm một mực chờ, đợi cho tới buổi tối, sau khi phát hiện cũng không có bãt kỳ động tĩnh gì, hắn mới xem như yên tâm.
Sau khi hắn và bọn Tiểu Quyển ăn xong cơm chiều, nghỉ ngơi một lúc, bảo Tiểu Quyển gác đêm cho hắn, một khi bên Mặc Mặc có dị thường gì, lập tức đánh thức hắn, hắn năm xuống ngủ.
Rất nhanh Chu Phàm xuất hiện ở trên thuyền, hắn kể lại chuyện phát sinh hôm nay với Anh Cửu.
Anh Cửu đang nhìn một cái đầu xương biết là của quái quyệt hay là sinh linh không biết tên nào đó, cái đầu vuông vức lại phủ kín gai nhọn, nàng ngẩng đầu cười nói:
- Đó là phương pháp huyết mạch truyền tống của Long Thần tộc, lợi dụng Long Thần Huyết quý giá, như vậy cho dù hậu duệ ở nơi cực kỳ xa xôi, cũng có thể mang về thánh địa. - Khiến ta có chút bất ngờ là, hắn không ngờ có thể tìm được tiểu Mặc Mặc của ngươi, theo lý mà nói, thế giới lớn như vậy, hắn là rất khó phát hiện ra tiểu Mặc Mặc mới đúng.
- Cho dù có huyết mạch cảm ứng, nhưng huyết mạch cảm ứng cũng không phải là ở đầu cũng có thể cảm ứng được.
Chu Phàm cười khổ nói:
- Lúc trước hắn từng gặp ta một lần, có thể là thuận theo phương hướng này để tìm tới.
- Vậy có thể nói thông được.
Anh Cửu nói:
- Vậy ngươi muốn từ chỗ ta biết được gì?
- Có biện pháp nào chặn được phương pháp huyết mạch truyền tổng của Long Thần tộc không?
Chu Phàm hỏi, đây là chuyện hắn muốn biết nhất.
- Cái này không tính là quá khó, dùng Tâm Chi Pháp Tắc của ngươi không phải có thể giải quyết một cách đơn giản à?
Anh Cửu nói.
- Vậy với Tâm Chi Pháp Tắc hiện tại của ta có chống đỡ được không?
Chu Phàm cảnh giác hỏi.
- Cái này á?
Anh Cửu vẫn nhìn ngắm cái đầu xương đó,
- Ta không thể nói chắc chắn, dẫu sao đó chính là một con thần long, chỉ sợ thực lực cũng không yếu, kỳ thật, hãn phát hiện sự tổn tại của tiểu Mặc
Mặc, cho dù ngươi thật sự chăn truyền tổng của hắn, hắn khẳng định sẽ không bỏ qua, nghĩ phương pháp khác. - Long tộc có đôi khi cố chấp đến không nói bất kỳ đạo lý nào, việc bọn họ muôn làm nhất định sẽ làm được. - Hắn dường như ở một nơi rất xa, chắc không thể tới nhanh như vậy chứ?
Chu Phàm thử thăm dò.
- Nơi có xa tới mấy, cũng sẽ có chung điểm, việc gì phải ôm tâm lý cầu may như vậy?
Anh Cửu cười nói.
- Vậy ý của ngươi là ta chỉ có thể để mặc hắn mang Mặc Mặc đi à?
Chu Phàm sầm mặt nói.
- Nếu không thì sao?
Anh Cửu nhún nhún vai nói: - Ngươi cũng biết, hắn không phải chỉ là một con thần long, số lượng mỗi một đời của Long Thần tộc đều rất ít, nhưng tích lũy đời đời, chỉ cần thọ mệnh dài đằng đăng không hao hết, rổi sẽ còn lại rất nhiều lão gia hỏa già mà không chết.
- Cho dù ngươi có biện pháp giết hắn, con rồng khác của Long Thần tộc cùng với Long tộc bình thường đều sẽ không cứ vậy bỏ qua, chẳng lẽ một tu sĩ nho nhỏ như ngươi lại có thể đối kháng với toàn bộ Long tộc à?
Tâm tình Chu Phàm trở nên trầm trọng, hắn đương nhiên không thể đồi kháng với toàn bộ Long tộc, nhưng muốn hắn giao Mặc Mặc ra, hắn là bất kể thế nào cũng không làm được.
- Hiện tại chỗ ngươi chắc cách Long tộc rất xa, nhưng một khi chúng đã. hạ quyết tâm tới tìm ngươi, đến chỗ ngươi chỉ là vấn để sớm hay muộn mà thôi.
Anh Cửu tiếp tục hờ hững nói.
- Vậy có biện pháp nào khiến chúng không tìm thầy ta và Mặc Mặc không?
Chu Phàm vội hỏi nói, không thể trêu vào thì ta lại không trổn được à?
Anh Cửu nói:
- Mặc Mặc là nhân long hỗn huyết trời sinh, sẽ bị Long Thần tộc dùng huyết mạch thuật pháp cảm ứng được.
- Nếu thực sự muốn tránh được truy tìm, ngươi phải mang theo nàng cách đủ xa mới được, nhưng với thực lực hiện tại của ngươi là không thể làm được trước khi bọn họ đền trồn tới nơi mà huyết mạch thuật pháp không cảm ứng được.
Chu Phàm hơi trầm mặc một chút nói:
- Ta đang nghĩ ngươi có lại đang lừa ta không?
Cái này không phải lời nói trong giao dịch, hắn đương nhiên phải cân nhắc Anh Cửu có lừa hẳn hay không.
- Nếu ngươi nghĩ như vậy, còn hỏi ta làm gì?
Anh Cửu võ nhẹ cái đầu, để mặc gai xương đâm rách tay nàng,
- Ta chỉ là thuận miệng nói vậy thôi, tin hay không là tùy ngươi.
Chu Phàm nhướng mày, loại tình huổng này Anh Cửu khẳng định sẽ không thể, hắn nghĩ một chút lại nói: - Ngươi biết thánh địa Long tộc ở đâu không? Nếu hẳn từ thánh địa Long tộc tới vị trí chỗ ta, ngươi cảm thây phải mất bao lâu?