Chương 2477: Ý chỉ từ Kính Đô
Chương 2477: Ý chỉ từ Kính ĐôChương 2477: Ý chỉ từ Kính Đô
Vấn đề này chắc không khó giải quyết, bất kể là che giầu dùng phù lục hay là khí cụ đều có thể giải quyết, Đạo Chủ Phủ cũng có tứ tương tự, nhưng trên tay hắn không có, cho nên mới muốn hỏi Anh Cửu một chút. - Muốn bọn họ thay đổi bộ dạng à... Anh Cửu cười cười,
- Cái này không khó, vốn ta sẽ dạy bọn họ thu liễm Pháp tắc chỉ lực của mình trước, chỉ cần có thể thu liêễm Pháp tác chỉ lực, bọn họ tất nhiên sẽ giồng như tiểu hài nhân loại.
Anh Cửu bắt đầu dạy.
Chu Phàm lúc ban đầu còn lo lắng, ở bên cạnh nghe một chút, nhưng nghe một lúc, hắn phát hiện những tri thức cổ quái này hoàn toàn không dùng được với hẳn, hắn bắt đầu buổn ngủ. Ba huynh đệ Chu Tiểu Bạch ngược lại là nghe rất nghiêm túc, thỉnh thoảng dựa theo những gì Anh Cửu nói thử thu liễm Pháp tắc chỉ lực của mình. Chu Phàm vẫn kiên trì nghe hết đêm đầu tiên, sau khi hắn phát hiện Anh Cửu quả thật là đang tận tâm tận lực để dạy, mấy đêm sau không nghe nữa, mà là bận chuyện tu luyện của mình, thỉnh thoảng mới giám sát một chút.
Như vậy sau ba đêm, ba huynh đệ cuối cùng cũng học được thu liềm Pháp tắc chỉ lực.
Hiện tại tóc khói trắng và mắt trắng của Chu Tiểu Bạch đã biến thành đen láy.
Tóc nước xanh và mắt xanh sẫm của Chu Tiểu Lam cũng biến thành đen láy.
Về phần tóc ánh sáng đen xì của Chu Tiểu Hắc, ánh sáng tản đi, tóc biến thành ngưng thực, sau khi hắn đã học được thu liễm Pháp tắc chỉ lực, không còn sợ hãi nữa, mà có thể tùy ý mở miệng nói chuyện.
Nhưng ba huynh đệ bởi vì không để tới bất kỳ thứ gì ngoài cha mình ra, cho nên nhìn vẫn rất lãnh đạm, tạo cho người ta một loại cảm giác lãnh khốc.
Chu Phàm thấy ba huynh đệ nhìn đã không khác biệt gì nhân loại, hắn dẫn theo ba huynh đệ, Tiểu Muội, Tiểu Quyển, quay về Đạo Chủ Phủ.
Kỳ thật đừng nhìn hắn ở ngoài hoang đã nhiều ngày như vậy, nhưng cũng bởi vì hắn không rời xa Đạo Chủ Phủ, như vậy cho dù Hàn Bắc Đạo Thành xảy ra chuyện gì, hắn cũng có thể lập tức trở lại Hàn Bắc Đạo Thành.
Sau khi trở lại trong phủ, chuyện ba huynh đệ Chu Tiểu Bạch tất nhiên không thể giấu được đám người Đỗ Nê, Dạ Lai Thiên Hương ở trong phủ. Thế là Chu Phàm chỉ có thể bịa ra một cố sự, nói hắn ở ngoài hoang dã gặp một thương đội, thương đội bị quái quyệt tập kích, trừ ba tiểu hài này ra, tất cả mọi người đều chết rồi, hắn xác nhận ba tiểu hài không phải quái quyệt biến hóa ra, liền dẫn bọn họ về. Nhưng ba tiểu hài này bị kinh hãi, mất đi ký ức, hắn chỉ có thể tạm thời thu dưỡng bọn họ, đồng thời đặt tên cho họ.
- Đại nhân đúng là thiện lương nhân nghĩa.
Đỗ Nê bội phục nói.
- Ba tiểu hài đáng thương đáng yêu quá, bọn họ trông rât giống nhau, chắc là tam bào thai.
Dạ Lai Thiên Hương cũng vẻ mặt đồng tình nói, nàng bỗng nhiên lại nghĩ tới, không biết hài tử Trùng Nương tỷ tỷ sinh ra trông thế nào, nàng vừa nghĩ như vậy lại có chút ngây ngốc. Hùng Phi Tú nhìn chằm chằm diện mạo giồng hệt nhau của ba người Chu Tiểu Bạch, nàng lại liếc Chu Phàm một cái, mặt lộ vẻ nghi ngờ nói:
- Sao ta cảm thấy bộ dạng của ba tiểu hài này có chút giông với Chu Phàm. Chu Phàm:
Chuyện Chu Phàm cũng không phát hiện, không ngờ lại để Hùng Phi Tú nói ra.
Đỗ Nê ổ một tiếng,
- Ngươi nói như vậy...
Chu Phàm vội vàng cắt ngang cười ha ha nói:
- Cho nên mới nói đây là duyên phận, ta cũng cảm thấy bọn họ có chút giống ta, mới quyết định thu dưỡng bọn họ.
Mọi người không hoài nghi nữa, dẫu sao tuổi của Chu Phàm tương đương với họ, nghĩ như thể nào cũng không thể có hài tử lớn như vậy.
Ba người Chu Tiểu Bạch ở lại trong phủ, nhưng ba người bọn họ không đi đâu, nêu không phải Chu Phàm gọi bọn họ, đều chỉ ở lại trong nhà mà tu luyện.
Bọn họ dường như trừ tu luyện ra thì không có hứng thú đổi với tất cả.
- Các ngươi rất thích tu luyện à?
Chu Phàm có chút buổn rầu hỏi, ba huynh đệ này tuyệt đối vân là trả con, cứ vậy là không có lợi cho sự trưởng thành, tiểu hài tử nên đi chơi nhiều mới đúng.
Hắn là hi vọng ba huynh đệ này quan tâm tới thể giới này hơn, cứ lạnh lùng như vậy rất không tốt.
- Cũng không thể nói là thích.
Chu Tiểu Lam nói:
- Chỉ là lão sư nói, chúng ta phải nỗ lực tu luyện, mới có thể giúp cha đi liệp sát quái quyệt, khiên cha có thể có được nhiều sâu xám lớn hơn.
Chu Tiểu Bạch và Chu Tiểu Hắc đều gật đầu, Chu Tiểu Lam đã nói ra suy nghĩ của bọn họ.
Chu Phàm bất đắc dĩ, chỉ có thể giải thích với bọn họ hắn cũng không cần bọn họ hồ trợ liệp sát quái quyệt, - nhưng ba huynh đệ vân ngoan cô nô lực tu luyện, Chu Phàm cũng chỉ có thể tạm thời để mặc bọn họ.
Sau khi vào tháng tư, khí hậu của Hàn Bắc Đạo không còn ác liệt nữa, Chu Phàm đang xem công văn, cho dù đại đa việc trong phủ đều giao cho thuộc hạ đi xử lý, nhưng vần có một số chuyện cần hẳn tự mình quyết định.